Ngay lập tức, kiếm băng thấm m.á.u của anh vào trong thân kiếm. Kỳ diệu thay, thanh kiếm hấp thụ toàn bộ m.á.u vào trong mình.
Chỉ trong giây lát, thanh kiếm phát ra một luồng năng lượng mạnh mẽ. Thẩm Minh Vũ và An Lê đứng gần đó lập tức cảm nhận được một luồng khí lạnh buốt xương, khiến họ rùng mình.
“Cái quái gì thế này, tôi cảm giác như mình sắp bị đóng băng đến c.h.ế.t rồi.”
Lý Nghĩa và Lưu Hạo, vì chỉ là những người bình thường, cảm thấy như mình đang ở giữa một vùng băng tuyết lạnh thấu xương, cơ thể họ còn bị phủ đầy những mảnh băng nhỏ. Cảm giác này khiến họ không khỏi rùng mình, mỗi hơi thở như lưỡi d.a.o lạnh cắt qua cổ họng.
Thẩm Minh Vũ và những người khác thì tốt hơn một chút. Họ đã có pháp khí phòng ngự, và khi năng lượng từ băng kiếm bùng nổ, họ kịp thời vận dụng linh lực để bảo vệ bản thân. Dù vậy, cảm giác lạnh lẽo vẫn xâm nhập vào từng tế bào cơ thể, khiến họ rùng mình, dù không bị đóng băng như những người khác.
An Lê cũng không ngoại lệ. Cô cảm nhận được cái lạnh sâu thẳm, nhưng cố gắng giữ bình tĩnh, không để nó ảnh hưởng đến mình.
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
Tuy nhiên, Tô Mộc lại đứng ở lối cầu thang mà không có gì bất thường. Cô nhìn thấy sự khác biệt rõ rệt trong tình trạng của mọi người và không khỏi lắc đầu.
“Thật sự lạnh đến vậy sao? Sao tôi không cảm thấy gì nhỉ?”
Bạch Cảnh Xuyên lúc này cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh băng tuyết di chuyển khắp cơ thể. Nhưng trái ngược với mọi người, anh không cảm thấy lạnh, mà ngược lại, cảm giác đó làm anh sảng khoái. Anh nhắm mắt lại, để mặc cho sức mạnh ấy thẩm thấu vào từng tế bào, rửa sạch toàn thân mình.
Không biết đã bao lâu trôi qua, xung quanh Bạch Cảnh Xuyên tỏa ra một luồng linh quang màu xanh lam đậm đặc. Băng kiếm trong tay anh cũng lấp lánh ánh sáng rực rỡ, tạo nên một cảnh tượng kỳ vĩ.
Mọi người đều nín thở, chú ý vào cảnh tượng trước mắt, mắt không rời khỏi Bạch Cảnh Xuyên. Khi anh từ từ mở mắt, đồng tử của anh biến thành màu xanh lam băng trong khoảnh khắc, nhưng chỉ một giây sau, nó lại trở về bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Anh nhìn chằm chằm vào băng kiếm trong tay mình, cảm nhận được sức mạnh mà nó mang lại. Mạch suy nghĩ của anh lập tức nhận ra rằng mình đã đột phá, không chỉ một mà là ba cấp liên tiếp! Sức mạnh trong cơ thể anh mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
“Ôi trời, cậu ấy đột phá liên tục ba cấp! Đây là loại pháp khí gì mà lại lợi hại đến vậy?”
Quý Nhiên và Lâm Hiên không thể kìm được sự kinh ngạc, ánh mắt họ đầy vẻ thán phục khi nhìn vào băng kiếm trong tay Bạch Cảnh Xuyên.
“Đây không còn là pháp khí nữa, mà là thần khí.”
An Lê cũng chăm chú nhìn băng kiếm, vẻ mặt cô trở nên phức tạp. Cuối cùng, cô lên tiếng:
“Vừa rồi tôi đã kiểm tra qua hệ thống và biết được nguồn gốc của băng kiếm này. Nó là một thần khí – Tàn Băng Kiếm, chỉ thua kém kiếm của Cố Ninh.”
Nghe lời An Lê, mọi người đều ngạc nhiên đến mức không thể thốt lên lời. Thậm chí Thẩm Minh Vũ cũng cau mày nhìn Bạch Cảnh Xuyên, suy tư về điều này.
Vận may của Bạch Cảnh Xuyên quả thật không thể tin nổi.
Chỉ có Bùi Thời, Quý Nhiên, Lâm Hiên và Tô Mộc là những người có thể mơ hồ đoán ra rằng thanh kiếm mà Bạch Cảnh Xuyên đang cầm là do Cố Ninh tặng cho anh.
Tô Mộc cau mày, đột nhiên nhớ lại những lần Cố Ninh hỏi cô có muốn làm đệ tử của cô hay không. Lúc đó, cô không mấy suy nghĩ về vấn đề này, nhưng giờ đây cô mới hiểu vì sao Bạch Cảnh Xuyên lại kiên quyết muốn bái Cố Ninh làm sư phụ. Một người có thể tặng cho người khác bảo vật như nhẫn không gian, làm sao có thể chỉ là một pháp sư cấp một được?
Cố Ninh rõ ràng là sư phụ mà cô ấy luôn tìm kiếm bấy lâu nay.