"Ta chưa bao giờ thay đổi quyết định của mình. Trưởng lão yên tâm, ta chỉ muốn tận mắt xác nhận! Nếu cô ấy thực sự là A Nghiên, ta sẽ bằng mọi giá đưa cô ấy trở về! Ta sẽ không để Dạ Minh tiếp cận cô ấy thêm một lần nào nữa!"
Giọng Thần Đế lạnh lẽo, nhưng câu cuối lại ẩn chứa oán hận sâu tận đáy lòng.
Tộc trưởng thở dài, biết không thể ngăn cản, chỉ mong Thần Đế đại nhân chuyến này thuận lợi.
Cũng mong rằng, người đó thực sự là chuyển kiếp của Thần Nữ. Nếu đúng vậy... thì ngày phục hưng Thần Tộc cũng không còn xa.
"Để tôi đi cùng ngài!"
"Không cần!"
Thần Đế thản nhiên từ chối, rồi hóa thành làn khói trắng, biến mất trong thung lũng.
Tiểu Thất: (ΩДΩ)!
Tộc trưởng: (╯▽╰)
Họ không phát hiện ra, ngay khi Thần Đế rời đi, một bóng xám lặng lẽ lẻn vào lãnh địa.
Linh Chủ Thiện Ác hóa thành một con linh điểu xám, lặng lẽ đậu trên cây.
Bây giờ, hắn chỉ cần đợi Yêu Thần đến, liền có cơ hội đoạt lấy Thần Mộc, Thần Hỏa, và Thần Thủy.
Sáng hôm sau.
Cố Ninh mở mắt.
Vì mất linh lực tạm thời, đôi mắt cô chưa thể nhìn thấy gì.
Cô ngồi trên giường, có chút hoang mang vì chưa quen với trạng thái này. Định lấy điện thoại gọi cho Tô Mộc hoặc Bạch Cảnh Xuyên, nhưng ngay lúc đó, cô nhận ra trong phòng có một người khác.
Một bóng dáng cao lớn.
Cô không thấy rõ diện mạo hắn, nhưng không có nghĩa là không biết hắn là ai.
Thần Tộc, quả nhiên đã tìm đến.
"Ngài tự tiện xông vào phòng tôi, có chuyện gì muốn hỏi sao?"
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
Cố Ninh lạnh lùng lên tiếng.
Thần Đế đứng yên tại chỗ, ánh mắt phức tạp, cố gắng kiềm chế cảm xúc. Đã rất lâu rồi anh không nhìn thấy cô, nhưng khi gặp lại, cô lại trông như thế này.
Áo nhuốm máu.
Ga giường, chăn gối cũng vậy.
"Cô... bị thương rồi?"
Giọng anh vô thức dịu lại.
"Không có gì. Chuyện của tôi, ngài không cần quan tâm."
Cố Ninh cười nhạt, nhưng giọng điệu lạnh băng. Người của Thần Tộc này đúng là vô lễ, dám xông vào phòng cô mà chẳng hề báo trước. Nếu còn linh lực, cô nhất định sẽ tát hắn văng ra ngoài không chút do dự.
"A Nghiên... em thật sự là A Nghiên sao?"
Thần Đế tiến lên một bước.
Cố Ninh lập tức giơ tay ngăn hắn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
"Ngài, tiến thêm một bước nữa thì không còn là lịch sự rồi."
Cô nhấn mạnh từng chữ, vẻ mặt không chút d.a.o động.
"Tôi không phải A Nghiên mà ngài nói. Tôi là Cố Ninh. Cố trong 'Cố Toàn', Ninh trong 'An Ninh'."
Giọng cô chắc chắn, không chút do dự.
"Ngươi thật sự không phải cô ấy sao?"
Thần Đế không tin, nhìn cô chằm chằm.
"Tôi luôn là tôi. Không phải ai khác. Càng không phải A Nghiên."
Cố Ninh nhếch môi, giọng điệu có phần giễu cợt.
"A Nghiên mà ngài nói, chẳng phải đã c.h.ế.t từ hàng vạn năm trước rồi sao?"
"Thấy người có dung mạo giống cô ấy liền vội vã gán lên cái danh Thần Nữ chuyển kiếp? Buồn cười thật."
Thần Đế cau mày.
"Ngươi nói ngươi không phải A Nghiên, vậy sao lại biết ta là người Thần Tộc?"
Ánh mắt anh sắc bén như muốn nhìn thấu cô.
Cố Ninh cười nhạt.
"Chuyện đó, tôi không có nghĩa vụ phải nói cho ngài biết. Nhưng ngài chỉ cần hiểu một điều: nếu bây giờ ngài không quay về, Thần Tộc của ngài... sẽ gặp kiếp nạn."
Thần Đế thoáng sững lại.
"Cô có ý gì?"
"Chậc, vẫn chưa hiểu sao?"
Cố Ninh khẽ cười, giọng điệu lạnh lẽo.
"Yêu Thần Dạ Minh... có lẽ giờ này đã gần đến chỗ các ngài rồi."
Thần Đế biến sắc, trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành.
“Cho anh một lời khuyên, quay về ngay bây giờ, có lẽ vẫn còn kịp.”
Cố Ninh không muốn giải thích nhiều. Cô cũng chẳng lo hắn không mắc bẫy. Dù gì sức mạnh của Yêu Thần cũng vượt trội hơn Thần Tộc—nếu cô nhớ không nhầm.
Hiện tại, Thần Tộc có lẽ chỉ còn lại rất ít người, thực lực đã suy yếu đáng kể. Trong số họ, chỉ có kẻ trước mặt cô là có khả năng đấu lại với Dạ Minh. Nhưng có thể thắng hay không thì còn phải xem.
“Hy vọng lời cô nói là thật.”
Thần Đế do dự một lúc, ánh mắt phức tạp dừng trên gương mặt Cố Ninh. Biểu cảm cô lạnh lùng như thể đang nhìn một người xa lạ, điều đó khiến lòng hắn dâng lên một nỗi khó chịu không tên.
“Tôi, Cố Ninh, chưa bao giờ nói dối. Quay về kiểm tra rồi sẽ biết thật giả.”
Cố Ninh mỉm cười, ngẩng đầu, vẻ mặt bình thản mà kiêu ngạo.
Thần Đế mím môi, dường như định nói gì đó. Nhưng khi đối diện với đôi mắt đen thẳm của Cố Ninh, hắn lại không thốt nên lời.