Bạch Cảnh Xuyên đi đầu, giơ tay tụ một luồng linh lực xanh biếc. Một luồng khí lạnh lẽo như băng tuyết ngay lập tức lan tỏa.
Hơi thở giá buốt khiến các phóng viên rét run, quần áo nhanh chóng phủ một lớp băng mỏng.
"Tôi thấy các người rất rảnh rỗi, có thời gian đứng đây chĩa micro vào mặt người khác, sao không điều tra xem Dương Thiên đã làm gì?"
"Vì anh ta, tất cả chúng tôi suýt nữa c.h.ế.t ở công viên giải trí!"
Bạch Cảnh Xuyên lạnh lùng quét mắt nhìn bọn họ.
Tô Mộc cũng không nhịn được mà lên tiếng: "Mấy người có biết mình đang dây vào ai không? Không sợ rước họa vào thân à?"
Dù vậy, vẫn có một phóng viên gan to đứng ra, nhìn thẳng vào Cố Ninh:
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
"Cô Cố Ninh! Bất kể đạo diễn Dương Thiên đã làm gì, anh ta vẫn là một mạng sống! Cô có thể cứu, tại sao lại không cứu ngay từ đầu?"
Cố Ninh không đáp ngay.
Cô rút điện thoại, đưa cho Bạch Cảnh Xuyên: "Mở livestream cho tôi."
"Hả?"
Bạch Cảnh Xuyên ngạc nhiên, nhưng vẫn nhanh chóng làm theo.
Ngay khi livestream bắt đầu, hàng triệu người lập tức tràn vào.
Cố Ninh cầm lại điện thoại, giọng điềm tĩnh:
"Tôi, Cố Ninh, làm việc theo ý mình. Các người tò mò tại sao tôi không cứu Dương Thiên? Tôi trả lời đây."
"Tôi không phải người tốt. Tôi có thể cứu, nhưng không cần thiết phải cứu. Anh ta chẳng có quan hệ gì với tôi, hơn nữa, dù tôi có cứu, anh ta cũng không sống được lâu."
"Nếu các người muốn dùng đạo đức ràng buộc tôi, tôi không ngại cho các người nếm thử cảm giác tuyệt vọng là thế nào."
"Tôi không phải người tốt, cũng không phải kẻ ác. Nhưng nếu ép tôi ra tay, dù các người có khóc lóc van xin, tôi cũng sẽ khiến các người phải chịu đựng nỗi đau lặp đi lặp lại như địa ngục."
Từng chữ vang lên rõ ràng, lạnh lẽo.
Không ai dám lên tiếng nữa.
Ngay cả Tiếu Thiên đứng sau cũng phải kinh ngạc.
Người phụ nữ này thực sự dám đối đầu với cả thế giới.
Các phóng viên từng bị Cố Ninh treo ngoài công ty giải trí trước đây giờ đứng c.h.ế.t trân, hối hận không kịp khi nhận lời yêu cầu từ công ty. Nếu là người khác, họ có thể không tin, nhưng Cố Ninh thì khác.
Bọn họ đã tận mắt chứng kiến năng lực của cô ấy, ai dám lấy tính mạng ra đùa chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Bình luận trong livestream lập tức bùng nổ:
"Aaaa, chị Ninh của tôi thật uy dũng! Ngầu quá!"
"Cứu tôi với, người phụ nữ này thực sự ngầu! Những lời nói ra không giống như của người phàm!"
"Một người chị có tam quan chính trực, thực lực mạnh mẽ thế này ai mà không yêu cơ chứ?"
"Đám phóng viên này bị điên à? Xảy ra chuyện như vậy, không lo quan tâm khách mời mà lại đi chất vấn chị Ninh, đúng là hết thuốc chữa!"
"Tôi thực sự muốn tát mỗi phóng viên một cái, tức điên!"
"Không được, tôi thấy chị Ninh có vẻ yếu mệt quá, huhuhu!"
"Đừng nói nữa, chị ấy gầy đi nhiều lắm! Chắc chắn tối qua đã tiêu hao không ít linh lực để cứu người trong công viên giải trí!"
"Thương chị Ninh quá..."
"Đám phóng viên c.h.ế.t tiệt này nếu biết điều thì cút đi!"
"Tôi cảm thấy Bạch Bạch và chị Mặc cũng sắp bùng nổ rồi!"
...
"Bạch Bạch, Mặc Mặc, đi thôi."
Cố Ninh đưa lại điện thoại cho Bạch Cảnh Xuyên, ra hiệu đã xong.
Bạch Cảnh Xuyên hiểu ý ngay, lập tức tắt livestream, cùng Cố Ninh và Tô Mộc rời khỏi vòng vây phóng viên. Những người đó đã bị lời nói của Cố Ninh làm cho khiếp sợ, không ai dám cản đường, chỉ có thể trơ mắt nhìn ba người rời đi.
Chiếc xe do Chu Bách sắp xếp đã đợi sẵn ngoài đường lớn.
Bạch Cảnh Xuyên để Cố Ninh và Tô Mộc lên xe trước, còn mình thì lên sau cùng.
Đến sân bay, làm thủ tục xong, ngồi yên vị trên máy bay, cả ba mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
"Sư phụ, người thật ngầu!"
Tô Mộc ngồi bên trái Cố Ninh, ánh mắt sáng rực, nhìn cô đầy sùng bái. Lời nói của sư phụ lúc nãy quá xuất sắc!
"Ngầu sao? Ta chỉ nói sự thật thôi." Cố Ninh cười nhẹ, giọng điệu bình thản, "Ta không phải loại người dễ bị ràng buộc bởi bất kỳ ai hay thứ gì."
Cả thế giới này có thể trói buộc cô ư? Không đời nào, ngay cả Cố Trạch cũng không thể.
"Sư phụ, người yên tâm, chuyện này con sẽ lo liệu ổn thỏa."
Bạch Cảnh Xuyên nghiêm giọng, ánh mắt tối sầm. Đám phóng viên kia có thể bị dọa sợ, nhưng công ty đứng sau họ thì chưa chắc. Lần này, anh thực sự tức giận, nếu không dạy cho bọn họ một bài học ra trò, anh không còn là Bạch Cảnh Xuyên.
"Sư phụ, con cũng không dễ dàng bỏ qua chuyện này đâu."