Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta

Chương 380



"Anh ấy bị làm sao vậy? Sao toàn thân đầy thương tích thế này?"

Dạ Minh chăm chú nhìn bộ y phục trắng nhuốm đỏ của Dung Mặc, nhanh chóng thu tay lại, quỳ xuống kiểm tra vết thương.

"May mà chỉ là thương ngoài da." Anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng rồi lại cau mày. "Tinh thần anh ấy bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của Hải Thần, nhưng không nguy hiểm tính mạng."

"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"

Ánh mắt sắc lạnh của Dạ Minh chuyển sang Nguyệt Ly, đồng tử lóe lên ánh đỏ kỳ dị. Sức mạnh yêu thần trong người anh bỗng dưng bất ổn, như thể đang cảnh giác trước thứ gì đó.

Nguyệt Ly cũng cảm nhận được điều tương tự. Anh lạnh lùng lùi lại hai bước, giữ khoảng cách, giọng điệu bình thản:

"Anh ta tự ý xâm nhập vực sâu, bị sức mạnh biển cả phản phệ. Nếu không nhờ chị Ninh cứu giúp và tôi đưa về, giờ đã thành xác c.h.ế.t dưới đáy biển."

"Cố Ninh? Một người phàm sao có thể..."

Dạ Minh vừa định phản bác thì chợt nhận ra xung quanh còn quá nhiều ánh mắt tò mò. Anh nghiến răng, nuốt lời vào trong.

Nguyệt Ly khẽ cười:

"Tôi biết anh đang nghĩ gì. Nhưng chị Ninh không phải người các anh có thể đụng vào."

"Mọi người nhìn kìa! Trong sóng thần có người!"

Một tiếng hô vang lên từ đám pháp sư phía sau. Tất cả đều đổ dồn ánh nhìn về phía cơn sóng khổng lồ bên ngoài kết giới.

Giữa làn nước cuồn cuộn, một bóng hồng hiện ra.

Người phụ nữ ấy toàn thân nhuộm đỏ, khuôn mặt lạnh lùng không một chút đau đớn. Trong tay cô, cây đinh ba ánh lên sắc xanh u ám, tỏa ra uy lực khiến không gian xung quanh như đông cứng.

"Sư phụ?!"

Bạch Cảnh Xuyên trợn mắt, giọng run rẩy.

"Sao sư phụ lại thế này? Ai làm người bị thương?"

Tô Mộc từ xa bay tới, đứng cạnh Bạch Cảnh Xuyên, mắt không rời Cố Ninh:

"Sư phụ, ngài có sao không?"

Tiếu Thiên và Dạ Minh đứng như trời trồng. Đặc biệt là Dạ Minh, khi nhìn thấy dấu ấn đinh ba xanh trên trán Cố Ninh, mặt anh biến sắc.

"Hóa ra... ngài chính là Hải Thần trong truyền thuyết."

"Cái gì?!"

Tiếu Thiên choáng váng nhìn Dạ Minh, rồi lại ngước lên Cố Ninh. Mọi nghi vấn trong lòng anh giờ đây đều có lời giải.

"Sư phụ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Bạch Cảnh Xuyên và Tô Mộc nhìn người phụ nữ đang đứng giữa biển động, tay cầm thần khí, khí chất bất phàm, lòng tràn ngập phức tạp.

Nguyệt Ly nhanh chóng tiến tới, đứng bên cạnh Cố Ninh, dùng thần niệm truyền âm:

"Chị Ninh, chị ổn chứ? Chuyện gì đã xảy ra?"

"Không sao, chỉ là trải qua một trận lôi kiếp." Cố Ninh quay đầu, đôi mắt bạc giờ đã hóa xanh thẳm. "Nhớ lời chị dặn, dù có chuyện gì cũng không được ra tay."

Nói rồi, cô nhìn về phía đám đông pháp sư, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh:

"Tôi không phải Hải Thần. Tôi chỉ là người cầm được đinh ba biển cả mà thôi. Với nó, tôi có thể thu hồi sức mạnh hỗn loạn, bình định sóng thần."

"Nhưng có một điều kiện—tất cả các ngươi, dù là người, yêu, ma hay quỷ, đều phải ký kết Thần Khế với Hải Thần."

Giọng nói của cô vang vọng khắp thế gian, hư ảnh của cô hiện lên trên bầu trời toàn cầu, tuyên bố điều khoản:

"Từ nay về sau, chúng sinh lục giới không được khinh thường biển cả, không được tùy tiện coi biển là của riêng. Đổi lại, biển cả cũng không được xâm phạm lục địa. Tất cả phải tôn trọng quy luật tự nhiên. Kẻ nào vi phạm, thiên phạt giáng xuống, trái đất diệt vong!"

Cả thế giới chìm vào im lặng.

Không ai dám phản đối.

Trong phòng phát sóng, bình luận dồn dập:

[Tôi ủng hộ chị Ninh! Con người và tự nhiên phải cùng tồn tại!]

[Đồng ý Thần Khế! Mau ký đi!]

[Chị Ninh hy sinh vì chúng ta, ai phản đối là vô tâm!]

Các quốc gia nhanh chóng họp khẩn, đồng thuận chấp nhận.

Tiếu Thiên bước ra, nghiêm trang tuyên bố:

"Nhân loại chúng tôi, đồng ý Thần Khế."

"Tốt."

Cố Ninh mỉm cười, đinh ba trong tay vạch lên không trung những văn tự cổ. Một giọng nói uy nghiêm vang lên khắp thiên địa:

"Thần Khế thành! Kẻ nào phá vỡ, trời tru đất diệt!"

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Lời vừa dứt, cô giơ đinh ba lên, sức mạnh biển cả cuồng bạo bị hút vào, sóng thần từ từ lắng xuống.

Nhưng tay cô run rẩy. Sức lực đã cạn.

"Để em giúp chị."

Một giọng nói dịu dàng vang lên. Lam Hoan từ trong người Nguyệt Ly bay ra, hóa thành luồng sáng hồng quấn lấy đinh ba, rồi nhẹ nhàng chạm vào trán Cố Ninh.

Cố Ninh khẽ nhíu mày: "Em chịu nổi không?"


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com