Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta

Chương 436



"Anh trai..."

Trên vùng đất u ám của Minh Giới, Hủy Diệt đứng lặng nhìn Minh Giác, người đang bất động giữa biển hoa hồn. Một cơn gió nhẹ thổi qua, khiến những cánh hoa trắng xóa khẽ lay động, nhưng giữa khung cảnh đẹp đẽ ấy, tâm trí Hủy Diệt lại tràn ngập những ký ức xưa cũ.

Ngày trước, anh không phải là Hủy Diệt. Cái tên mà mọi người biết đến anh bây giờ vốn không thuộc về anh. Anh từng là Minh Tu.

"Tôi đã nói rồi, tôi không phải là anh trai của cậu."

Giọng Minh Giác vang lên, lạnh lùng và xa cách. Hắn vẫn đứng đó, quay lưng về phía Hủy Diệt, ánh mắt hướng về biển hoa trải dài vô tận trước mặt.

"Tôi là Minh chủ của Minh Giới. Tôi là Minh Giác."

"Anh vẫn còn trách tôi, đúng không?"

Hủy Diệt khẽ siết chặt tay, ánh mắt đau xót nhìn bóng lưng anh trai mình. "Tôi không hề cố ý tranh giành vị trí này với anh. Tôi..."

"Đủ rồi!"

Minh Giác đột ngột cắt ngang, giọng điệu sắc lạnh đến đáng sợ.

"Tôi không muốn nghe cậu nói mấy lời vô ích đó nữa."

Hắn chậm rãi quay lại, ánh mắt xanh thẫm nhìn thẳng vào Hủy Diệt, tràn đầy sự thù hận.

"Cậu phải biết rõ, kể từ khoảnh khắc cậu kế thừa linh lực hủy diệt, chúng ta đã không còn đường quay lại."

Hủy Diệt sững người trong giây lát, rồi bất chợt quỳ xuống trước Minh Giác.

"Chuyện năm đó không phải do tôi quyết định. Đại nhân đã tự mình chọn tôi."

Anh cúi thấp đầu, giọng nói mang theo nỗi đau đớn mà anh đã kìm nén suốt bao nhiêu năm qua.

"Tôi luôn muốn giải thích với anh, nhưng anh chưa bao giờ cho tôi cơ hội."

Anh ngước lên, đôi mắt ánh lên sự khổ sở.

"Anh nghĩ thừa hưởng sức mạnh hủy diệt là dễ dàng lắm sao? Anh trai, anh có biết tôi đã phải trả giá bao nhiêu để kiềm chế sức mạnh này không?"

Nhưng chưa kịp nói hết, cổ áo anh đã bị Minh Giác nắm chặt.

"Nhưng thứ tôi muốn chính là sức mạnh vô thượng đó!"

Minh Giác gằn từng chữ, siết chặt nắm tay. Đôi mắt hắn ánh lên sự cuồng loạn.

"Cậu còn nhớ những gì tôi đã nói với cậu khi chúng ta còn nhỏ, khi chúng ta ở giữa biển hoa hồn này không? Cậu còn nhớ không?"

"Tôi nhớ..."

Hủy Diệt lặng người, ánh mắt lạc vào ký ức xa xăm.

Từng hình ảnh hiện lên rõ ràng trong tâm trí.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

"Anh trai, chúng ta là những người được đại nhân chọn làm người kế thừa."

Giữa biển hoa hồn trắng xóa, một cậu bé ngây thơ ngước mắt nhìn anh trai mình.

"Anh muốn kế thừa loại sức mạnh nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Thiếu niên Minh Giác nắm chặt tay, ánh mắt rực sáng niềm khao khát.

"Anh muốn trở thành người mạnh nhất."

"Sức mạnh mạnh nhất?"

"Đúng vậy."

Minh Giác gật đầu, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm.

"Anh muốn có được sức mạnh hủy diệt."

Cậu bé Minh Tu sững người. "Tại sao chứ?"

"Vì anh muốn bảo vệ em, em trai."

Minh Giác mỉm cười, vươn tay xoa đầu Minh Tu. Nhưng ngay sau đó, nụ cười trên môi hắn nhạt đi, ánh mắt trở nên sắc lạnh.

"Đồng thời, anh cũng muốn thách thức đại nhân. Một ngày nào đó, anh sẽ dùng sức mạnh của mình để đánh bại ngài ấy."

Minh Tu trợn tròn mắt. "Anh điên rồi à?"

"Đại nhân là ai chứ? Ngay cả thiên đạo cũng không xem ra gì! Anh..."

"Minh Tu, em không hiểu đâu."

Giọng Minh Giác trầm xuống.

"Chỉ có đủ mạnh mẽ, chúng ta mới không bị bất kỳ ai chi phối."

Hủy Diệt thoát khỏi dòng ký ức, ánh mắt nhìn Minh Giác tràn đầy đau đớn.

"Anh trai... năm đó, vị trí này vốn đã thuộc về anh. Nhưng rồi anh đã làm gì?"

Anh nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng trước mặt, không chút do dự nói tiếp:

"Ngay khoảnh khắc anh có được sức mạnh hủy diệt, anh đã suýt nữa hủy diệt toàn bộ Trái Đất."

"Anh đã phạm phải tội lớn, nhưng cuối cùng, đại nhân vẫn không trừng phạt anh. Ngài ấy đã tha thứ cho anh, để anh tiếp tục làm Minh chủ của Minh Giới."

Hủy Diệt hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén sự đau lòng trong lòng mình.

"Đừng cố chấp nữa. Anh nghĩ có được sức mạnh thì không phải gánh chịu trách nhiệm và nỗi đau mà nó mang lại sao?"

Minh Giác không đáp lời, chỉ trừng mắt nhìn Hủy Diệt.

"Anh biết không?"

Giọng Hủy Diệt nhẹ nhàng nhưng mang theo sự kiên quyết.

"Lời của Cố Ninh vừa rồi, bề ngoài là muốn tôi giải quyết mâu thuẫn giữa anh và tôi. Nhưng thực chất, cô ấy đã đưa ra tối hậu thư cuối cùng cho cả hai chúng ta."

Hủy Diệt đứng dậy, nhìn thẳng vào Minh Giác.

"Nếu anh vẫn không chịu thức tỉnh... Cô ấy không ngại loại bỏ anh."

Nói đến đây, anh dừng lại một chút, rồi chậm rãi thốt ra câu cuối cùng.

"Và sẽ tìm một Minh chủ mới cho Minh Giới."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com