Livestream Huyền Học, Tỷ Người Vây Xem

Chương 17



Do ô nhiễm ánh sáng nghiêm trọng, nửa đêm không nhìn thấy một ngôi sao nào. Trong hoàn cảnh đó, Lục Vân Dao rời khỏi cổng biệt thự và ngồi đợi ngay phía trước.

 

Cô dựng giá đỡ điện thoại lên, rồi tiếp tục ngồi thiền, hấp thu linh khí. Tiện thể, cô liếc nhìn số người đang xem livestream — đã giảm dần xuống còn khoảng 500,000 người.

 

Khi cô lại bắt đầu nhập định, số người xem ổn định trở lại. Nhiều người còn vì livestream của Lục Vân Dao mà thiếp đi một cách an yên.

 

Khi xe cảnh sát chạy đến cổng biệt thự, liền thấy Lục Vân Dao đang yên lặng ngồi thiền.

 

Tuy đêm nay không có sao, nhưng có một vầng trăng tròn lặng lẽ nhô ra từ mây sắc, ánh trăng nhàn nhạt như bao phủ lấy cô, khiến cả người cô trở nên linh động, như ẩn chứa khí chất thần tiên.

 

Tinh hoa của trăng. Trong đầu Thôi Hiểu Hiểu hiện lên bốn chữ ấy.

 

Lục Vân Dao lúc này đã mở mắt:

 

“Cô đến rồi.”

 

Khí chất thanh lãnh như tiên nữ bị phá vỡ. Thôi Hiểu Hiểu nhìn cô — Lục Vân Dao mặc một bộ đồ phong cách Lolita, diềm ren phức tạp, hơi lệch pha với khí chất của cô, nhưng lại rất hợp với mái tóc dài.

 

“Cô Lục?” Vì là nữ cảnh sát duy nhất còn đang làm việc ở đồn, Thôi Hiểu Hiểu được Phó Kim Diễm cử đến đón người. “Tôi đến đưa cô về làm biên bản.”

 

“Ừ, tôi biết.” Lục Vân Dao tháo điện thoại khỏi giá đỡ, “Đi thôi.”

 

Thôi Hiểu Hiểu ngay lập tức nhận ra điện thoại của Lục Vân Dao vẫn đang livestream, liền nói:

 

“Cô Lục, cô nên tắt livestream đi.”

 

“Vào trong cục công an thì chắc chắn không thể livestream. Nhưng bây giờ vẫn còn đang trên xe cảnh sát, chắc là vẫn được. Hơn nữa tôi chỉ đi hợp tác làm biên bản, đâu có phạm pháp gì.”

 

Thôi Hiểu Hiểu vốn là thực tập sinh, bị Lục Vân Dao nói vậy liền hơi lúng túng, quay đầu gọi tài xế:

 

“Đại Vương!”

 

Đại Vương, tên thật là Vương Tân, ngoài 50 tuổi, là "lão làng" trong đội. Vì họ Vương nên được gọi là "Đại Vương".

 

Vương Tân có con gái trạc tuổi Lục Vân Dao, lúc này mỉm cười:

 

“Không sao, giờ chúng ta chủ trương công khai minh bạch chính quyền. Như cô Lục nói, trước khi vào cục công an vẫn có thể livestream, nhưng vào trong rồi là không được. Dù sao cảnh sát bọn tôi đều có camera ghi hình đeo người, như cái trên mũ của cảnh sát Thôi đây.”

 

Ông còn vẫy tay chào vào điện thoại của cô:

 

“Xin chào mọi người, tôi là cảnh sát Vương, gọi tôi là Đại Vương cũng được. Đây là cảnh sát Thôi, nhưng cô ấy vẫn là thực tập sinh, chưa có quyền thực thi pháp luật.”

 

Số người xem livestream lại tăng vọt:

 

【Tôi biết ngay ban đêm là thời điểm vàng để xem livestream! Lần đầu tiên được nhìn bên trong xe cảnh sát, coi như là đã “ngồi xe cảnh sát” rồi nhé!】

 

【Xin chào Đại Vương! Tôi là công dân tuân thủ pháp luật! Tôi xem livestream của streamer từ đầu tới giờ, tôi có thể làm chứng streamer cũng là công dân gương mẫu!】

 

【A, sắp hết thời gian livestream rồi… sau này chắc không còn được thấy streamer nữa… Cô ấy là tiểu thư nhà giàu, sao lại dính líu đến người vi phạm pháp luật chứ?】

 

Sau khi xuống xe, Lục Vân Dao quay về phía camera:

 

“Tiếp theo thì không tiện livestream nữa. Sau khi ra khỏi cục công an, tôi sẽ livestream tiếp. Có thể lúc đó sẽ rất khuya, mọi người nghỉ sớm đi nhé. Tôi sẽ đăng bản ghi hình lên trang cá nhân sau.”

 

Nói xong, cô tắt livestream, đưa điện thoại cho Thôi Hiểu Hiểu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Vương Tân cười nói:

 

“Quy trình là như vậy. Tiểu Thôi, cô giữ điện thoại trước, lát nữa trả lại cho cô Lục. Cô Lục, trên người cô còn vật gì quý giá không?”

 

Lục Vân Dao lắc đầu.

 

Sau khi kiểm tra kim loại xong, Lục Vân Dao ngồi trong phòng thẩm vấn.

 

Đèn sáng bật lên, cảnh sát thẩm vấn hỏi:

 

“Tên?”

 

“Lục Vân Dao.”

 

"Giới tính?”

 

“Nữ.”

 

“Ngày tháng năm sinh…”

 

Ngoài phòng thẩm vấn, qua kính một chiều, Thôi Hiểu Hiểu ngồi trên ghế xoay nghe. Khi sư phụ cô đến, cô lập tức nhường chỗ:

 

“Sư phụ.”

 

Thôi Hiểu Hiểu đưa tai nghe cho Phó Kim Diễm, anh bắt đầu nghe.

 

Trong đó, Lục Vân Dao đang kể lại sự việc tối nay: mở livestream, gặp Tào Kiệt, mọi lời cô nói đều trùng khớp với lời khai của Tào Kiệt.

 

Ở bệnh viện, ngoài việc đã ghi lời khai của Tào Kiệt, họ còn ghi được lời khai của Hà Tinh Tinh – nạn nhân bị thương.

 

Sau khi phẫu thuật khâu vết thương và truyền 1200ml máu, Hà Tinh Tinh tỉnh lại. May mắn là không bị tổn thương não, cô nhanh chóng nhớ lại:

 

Muốn ăn vặt nên xuống bếp lấy đồ, mở cửa ra thì thấy một người đàn ông. Người này lập tức bịt miệng cô và đ.â.m hai nhát vào bụng.

 

Khi định đ.â.m lần ba, thấy đ.â.m bụng không nhanh, lại phải giữ miệng, nên định c.ắ.t c.ổ — đúng lúc đó Tào Kiệt xông vào.

 

Ngoài Tào Kiệt và Hà Tinh Tinh, cảnh sát cũng đã xác định được hung thủ — Trương Hằng.

 

Trương Hằng nhìn thì nhỏ bé, nhưng thực chất là nghi phạm trong một chuỗi án mạng dã man nhiều năm trước. Vì điều kiện hạn chế nên chưa bắt được.

 

Sau khi cháu trai Trương Hằng lái xe khi say rượu, cảnh sát lấy mẫu m.á.u đối chiếu với DNA cũ — trùng khớp. Do đó quyết định lấy m.á.u toàn bộ gia đình.

 

Trương Hằng hay tin cháu bị bắt vì lái xe khi say, đã chuẩn bị trốn chạy. Khi cảnh sát sắp hành động, hắn đã trốn mất. Cảnh sát ưu tiên tìm bằng chứng sinh học tại nhà hắn, tìm được DNA từ lược và bàn chải đánh răng — trùng khớp với hung thủ chuỗi án mạng — hắn lập tức bị truy nã.

 

Không ngờ, hắn lại trốn trong biệt thự của Tào Kiệt và bị bắt theo cách kịch tính như vậy.

 

Trương Hằng không hề liên quan đến Lục Vân Dao. Phó Kim Diễm nghe xong thì nhìn về phía cô, đúng lúc cô cũng ngẩng đầu nhìn anh, khóe môi khẽ cong.

 

Thôi Hiểu Hiểu thấy ánh mắt lạnh băng ấy, rùng mình, ghé vào tai sư phụ hỏi:

 

“Sư phụ… đây có phải kính một chiều không?”

 

Phó Kim Diễm bực:

 

“Nói thử xem? Học trong trường mà quên hết rồi à?”

 

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com