Lời Thầm Trong Tim Anh

Chương 13



“Nhìn em buồn bã hôm đó, anh nhận ra mình có lẽ đã nói sai, nhưng ý anh không phải như em nghĩ.”

Cố Dư Bạch cuống quýt giải thích, sợ tôi không hiểu, vừa nói vừa vung tay minh họa loạn cả lên.

Nhìn anh, tôi vừa giận vừa buồn cười.

Vậy mà anh vẫn cố sức giải thích thêm:

“Thật đấy, em tin anh đi!”

“Được rồi, được rồi, tin anh, tin anh.”

Sau nhiều ngày ở bên nhau, tôi dần nhận ra những lúc anh nói một đằng nghĩ một nẻo không hẳn là cố ý.

Trong lòng anh nghĩ một đằng, nhưng khi lời thoát ra khỏi miệng, chúng lại thành ý khác, khiến tôi không khỏi kỳ lạ.

“Thật ra hôm đó về nhà, anh đã gọi lại một ly trà sữa giống y hệt.”

Dần dần, anh học cách chấp nhận.

Hóa ra ăn đồ ngọt không như những ký ức đau đớn thời thơ ấu của anh.

Ngược lại, vị ngọt ấy còn khiến tâm trạng tốt hơn.

Anh bắt chước những sở thích của tôi, học nhiều điều mà trước đây chưa từng có ai dạy anh.

Giống như một đứa trẻ vụng về, từng chút từng chút mò mẫm và thử nghiệm.

Tôi dùng chín năm để dạy anh cách yêu thương.

Và cũng bằng hành động, tôi cho anh thấy rằng mỗi người đều xứng đáng được yêu.

Điều kiện tiên quyết để được yêu là phải học cách yêu chính mình trước.

Vậy nên, anh đã dần học được.

25

Ba năm đại học còn lại, chúng tôi đều làm tốt phần việc của mình.

Ngày thường, chỉ trò chuyện bình thường.

Thời gian rảnh, chúng tôi cùng đi dạo trên sân trường, ngắm ánh hoàng hôn đỏ rực nơi cuối chân trời, cảm nhận làn gió mát lành, từng bước nhẹ nhàng, thư thái.

Chúng tôi kể về quá khứ, và mơ về tương lai.

Cho đến ngày tốt nghiệp, anh đã công khai tỏ tình với tôi trong buổi lễ tốt nghiệp.

Anh ôm trên tay bó hướng dương – loài hoa tôi yêu thích nhất, ánh mắt anh sáng rực, chứa chan tình yêu mãnh liệt.

Hướng dương – loài hoa mang ý nghĩa về sự thủy chung và tình yêu thầm lặng.

Trước mặt tôi, anh lại dịu dàng hỏi, câu hỏi giống hệt ngày ấy:

“Vậy, em còn thích anh không?”

Tôi nhìn anh, mỉm cười rạng rỡ.

Nhưng lần này, câu trả lời của tôi là: Có.

Khi những lời ấy vừa dứt, mặt trời ló rạng từ sau tầng mây, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu xuống.

Bó hướng dương trong tay anh phủ đầy ánh hào quang, ấm áp và lộng lẫy.

Kể từ đó, một tương lai hoàn toàn mới thuộc về chúng tôi đã bắt đầu.

( Hết )