Vì vậy, tôi nói tiếp:
“Chỉ là vì mình không muốn tiếp tục thích anh ấy nữa mà thôi.”
“Cái gì, cậu, cậu… hả?”
Tô Tô ngạc nhiên lần hai!
Tôi nghĩ cô ấy sẽ tiếp tục truy hỏi lý do.
Dù sao thì trước đây tôi từng cuồng nhiệt với Cố Dư Bạch đến thế nào.
Giờ lại nói không thích là không thích nữa.
Nhìn thế nào cũng thấy lạ lùng.
Nhưng bất ngờ thay, cô ấy lại lôi ra từ túi hai tấm phiếu giảm giá của quán bar.
“Thứ Bảy có chương trình khuyến mãi, hóa đơn trên 200 giảm 15, còn tặng hai lon bia sữa. Đi không?”
Tôi: “…Hả?”
Cô ấy cười hớn hở, vòng tay qua vai tôi:
“Lo gì mấy chuyện phiền não hay buồn bã, chỉ cần một chầu là quên hết.
“Hiệu quả tuyệt đối, tin mình đi.”
“Phụt—”
Tôi không nhịn được mà bật cười, đón lấy phiếu giảm giá từ tay cô ấy, nói đi là đi.
8
Quán pub.
Vừa đẩy cửa bước vào, tiếng nhạc sôi động đập thẳng vào tai tôi.
Đèn đóm xung quanh liên tục thay đổi, nhấp nháy, sàn nhảy ở trung tâm rộn ràng theo nhịp điệu, không khí tràn ngập sự xa hoa.
Trước đây, tôi từng không ít lần năn nỉ Cố Dư Bạch đưa tôi đến đây, nhưng lần nào cũng bị anh ta lạnh lùng từ chối.
Tôi định tự đi một mình, nhưng mỗi lần ra khỏi nhà giữa chừng lại bị anh ấy bắt tại trận.
Tôi nghi ngờ anh ấy đơn giản chỉ là không ưa tôi, nên mới luôn cố ý đối đầu với tôi.
Dù sao thì nơi này, anh ấy chẳng thiếu lần lui tới.
Đúng chuẩn một gã đàn ông tiêu chuẩn kép.
Thật! Đáng! Ghét!
Nghĩ lại những chuyện đã qua, tôi càng nghĩ càng tức.
“Rầm!”
Tôi nặng nề đặt cốc rượu xuống bàn, trước mắt đã bắt đầu thấy hơi choáng váng.
“Chị gái~
“Vừa thất tình à?”
Bên tai vang lên một giọng nói ấm áp, tôi theo âm thanh quay đầu lại, người vừa nói chuyện đã ngồi xuống ngay bên cạnh tôi.
“Gã tồi đó cứ để hắn đi chết đi, chị xinh đẹp thế này, chắc chắn xứng đáng với người tốt hơn.”
Anh ta chống cằm, nở nụ cười dịu dàng với tôi.
Khuôn mặt này, đúng chuẩn kiểu trai ngoan đáng yêu.
Còn miệng lưỡi ngọt ngào này, chậc, như thể bôi mật vậy.
Mới nói vài câu đã khiến người nghe cảm thấy dễ chịu ngay.
Tô Tô ngồi bên cạnh liên tục thúc cùi chỏ vào tôi, nháy mắt ra hiệu không ngừng.
“Người này được đấy, nhìn dễ thương hơn cái mặt lạnh băng của Cố Dư Bạch nhiều.
“Câu gì nhỉ?
“Đàn ông cũng như tàu điện ngầm, lỡ chuyến này, 5 phút sau sẽ có chuyến khác!”
Tôi vừa định đáp lại thì khóe mắt bắt gặp một bóng dáng không xa.
Cố Dư Bạch đang đen mặt, sải bước dài đi thẳng về phía tôi.
Tôi bất giác khựng lại.
Khoan đã!
Cơn say của tôi lập tức tan biến quá nửa!
9
Cho đến khi anh ấy dừng lại trước mặt tôi, nhiệt độ xung quanh cũng đột ngột giảm xuống.
Chỉ một ánh mắt của anh ấy cũng đủ khiến cậu trai ngoan kia sợ hãi, quay đầu bỏ chạy.
“Này, cậu…”