Chương 132: Gieo Mầm Văn Minh
Sau khi đã tìm thấy nơi linh mạch hội tụ, Trần An ra hiệu. Lạc Thanh Y cùng các cao thủ trận pháp lập tức kích hoạt một An Định Trận khổng lồ, bao phủ cả thung lũng, để ngăn chặn những xung động năng lượng có thể xảy ra.
Tất cả mọi người đều lùi lại, nín thở quan sát.
Trần An một mình đứng giữa thung lũng, hai tay nâng quả cầu Tiên Giới Chủng Tử lên.
Anh không dùng sức mạnh để ép buộc. Anh dùng chính Đế vương chi khí của mình, kết nối với linh hồn của đất mẹ. Anh như một người con, đang thưa chuyện với mẹ của mình.
"Hỡi hồn thiêng sông núi Hoàng Liên," ý niệm của anh hòa vào trong gió, trong cây cỏ. "Hôm nay, con dẫn những người bạn mới gặp hoạn nạn, tìm đến đây nương nhờ. Xin đất mẹ hãy mở lòng, cưu mang và che chở cho họ."
Anh từ từ đặt quả cầu xuống mặt đất, ngay tại điểm mà anh cảm nhận được trái tim của ngọn núi.
Rồi, anh đặt tay lên quả cầu, truyền vào một luồng sinh khí tinh thuần nhất, được kết hợp từ Thần Mộc và chính khí của hai long mạch.
Một cảnh tượng kỳ vĩ diễn ra.
Quả cầu Tiên Giới Chủng Tử từ từ tan ra, hòa vào làm một với mặt đất. Cả thung lũng rung chuyển nhẹ nhàng. Một màn sương mù màu trắng sữa, vừa thần thánh lại vừa hiền hòa, từ từ dâng lên, bao phủ toàn bộ thung lũng, che giấu nó khỏi thế giới bên ngoài.
Và ở bên trong màn sương đó, từ hư không, một thành phố bằng bạc lộng lẫy, nguy nga, từ từ hiện ra, vững chãi đứng trên mặt đất.
Nhân Nghĩa Chi Địa, đã chính thức được khai sinh trên mảnh đất Việt Nam.
Elaria đứng ở cửa vào thung lũng, nhìn thấy thành phố quê hương của mình một lần nữa xuất hiện, hai hàng nước mắt hạnh phúc và biết ơn không ngừng tuôn rơi. Cô quay lại, thay mặt cho hàng vạn đồng bào đang say ngủ của mình, quỳ xuống, dập đầu một lạy thật sâu trước Trần An và tất cả đại diện của Tiên Minh.
Họ không chỉ cho dân tộc cô một nơi để ở. Họ đã cho họ một ngôi nhà, một tương lai.
Trần An nâng cô dậy. Anh nhìn vào thành phố ẩn hiện trong sương, trong lòng vô cùng bình tĩnh. Anh biết, kể từ ngày hôm nay, cơ đồ mà anh và Tiên Minh đang xây dựng, đã không còn chỉ dành cho riêng người Việt nữa.
Nó là nền móng cho một liên minh đa chủng tộc, cùng nhau kề vai sát cánh, chống lại kẻ thù chung, bảo vệ cho sự sống và hòa bình.