Chương 135: Cung Điện Dưới Lòng Sông
Đứng trước tòa thủy mộ khổng lồ dưới đáy sông Hậu, Trần An không hành động một cách lỗ mãng. Anh biết, một phong ấn tồn tại được vạn năm chắc chắn không hề đơn giản. Nếu phá hủy nó một cách thô bạo, hậu quả sẽ khó mà lường được.
Anh dành cả một buổi sáng, lơ lửng trước cửa mộ, dùng linh giác của một cường giả Kim Đan Kỳ để phân tích kết cấu của tòa cổ ấn. Anh nhận ra, đây là một trận pháp Thủy Mộc tương sinh vô cùng tinh diệu, dùng chính dòng chảy của sông Hậu để tự duy trì và chữa lành.
"Một người vô cùng tài hoa," Trần An thầm thán phục.
Sau khi đã nắm rõ quy luật vận hành của nó, anh mới bắt đầu ra tay. Anh không tấn công. Anh đưa hai tay ra, vận khởi linh lực hệ Thủy và Mộc của chính mình, từ từ hòa vào trong dòng chảy của trận pháp. Anh không phá giải, mà là "thuyết phục" nó, dùng chính sức mạnh của nó để mở ra một lối đi.
Cánh cổng đá nặng ngàn cân, không một tiếng động, từ từ mở ra.
Trần An bước vào bên trong. Một thế giới khác hiện ra. Không phải là một hầm mộ tối tăm, mà là một cung điện dưới lòng sông nguy nga, tráng lệ. Nước ở đây trong vắt như pha lê, những loại san hô và thực vật thủy sinh kỳ lạ phát ra ánh sáng lung linh, chiếu rọi cả một không gian rộng lớn.
Cung điện vô cùng yên tĩnh, không một bóng người, chỉ có tiếng hát ai oán, thê lương vẫn đang vang vọng, dẫn lối cho anh. Anh đi qua những đại điện, những hành lang được chạm khắc tinh xảo. Trên những bức tường, là những bức bích họa kể lại câu chuyện của một vương triều đã bị lãng quên, một nền văn minh sông nước từng vô cùng huy hoàng.
Cuối cùng, anh đến được chính điện.
Trên một ngai vàng làm bằng bạch ngọc, một bóng hình mờ ảo của một người phụ nữ mặc cung trang cổ xưa đang ngồi đó. Nàng vô cùng xinh đẹp, nhưng gương mặt lại mang một nỗi bi thương vô tận. Đôi mắt nàng nhắm nghiền, và tiếng hát chính là phát ra từ linh hồn của nàng.
Quanh người nàng, là những sợi xích bằng oán khí màu đen, trói chặt lấy linh hồn nàng. Và những sợi xích đó, đều bắt nguồn từ một quả cầu màu đen kịt, đang đập như một trái tim, bị trấn yểm ngay bên dưới ngai vàng.
Nàng vừa là người cai tù, lại vừa là một tù nhân.