Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 140: Long Mạch Quy Về



Chương 138: Long Mạch Quy Về

Quả cầu nước thánh thiện bao bọc lấy lõi của Ôn Dịch Chi Ma.
Không có một vụ nổ kinh thiên động địa nào. Chỉ có một tiếng hét vô cùng thảm thiết, phi nhân loại, vang lên từ trong lõi ma khí. Đó là tiếng hét của sự đau đớn, khi hàng vạn năm tội ác, tà niệm, oán độc, bị dòng nước thuần khiết gột rửa.
Quả cầu màu đen kịt từ từ rạn nứt, rồi tan biến thành hư vô. Con ma đầu gieo rắc tai ương cho cả một thời đại, đã hoàn toàn bị tịnh hóa.
Ngay tại khoảnh khắc nó biến mất, những sợi xích oán khí trói buộc linh hồn công chúa Mị Nương cũng vỡ tan.
Thân hình mờ ảo của nàng tỏa ra một luồng ánh sáng dịu nhẹ. Nỗi bi thương trên gương mặt đã biến mất, thay vào đó là một nụ cười thanh thản, mãn nguyện. Nàng đã được tự do.
"Hậu sinh, cảm ơn cậu," giọng nói của nàng vang lên, đầy sự cảm kích.
Trước khi tan biến, nàng dùng chút sức lực cuối cùng, chỉ tay về phía ngực của Trần An.
Cả tòa thủy mộ rung chuyển. Từ bên dưới ngai vàng, một con rồng bằng bạc, được tạo thành từ linh khí của long mạch cổ xưa mà nàng đã dùng để trấn yểm, bay lên. Nó bay một vòng quanh Trần An, rồi hòa vào làm một với viên Non Sông Xã Tắc Đan của anh.
Đây là món quà cuối cùng, là sự ủy thác của nàng, giao lại linh hồn của vương triều mình cho người bảo vệ của thời đại mới.
Sau khi đã hoàn thành tâm nguyện, linh hồn của công chúa An Thủy Mị Nương cúi đầu chào Trần An một lần cuối, rồi hóa thành vô số những đốm sáng, tan vào trong dòng nước, đi về cõi vĩnh hằng. Nàng đã thực sự được siêu thoát.
Tòa thủy mộ, khi đã hoàn thành sứ mệnh, cũng bắt đầu sụp đổ. Trần An cúi đầu vái một lạy về phía ngai vàng trống rỗng, rồi nhanh chóng rời đi.
Khi anh trồi lên khỏi mặt nước, màn sương quỷ dị trên sông Hậu đã hoàn toàn biến mất. Ánh nắng ban mai chiếu rọi, dòng sông lại trở về vẻ hiền hòa, yên bình vốn có.
Anh không chỉ diệt trừ một mối họa cho quê hương. Anh còn tiếp nhận thêm một phần di sản, một phần linh hồn của chính mảnh đất này. Trách nhiệm của anh, đã càng thêm nặng nề, nhưng Đạo của anh, cũng càng thêm vững chắc.