Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 146: Con Đường Đến Thanh Vân Giới



Chương 144: Con Đường Đến Thanh Vân Giới

Một tháng sau, ngày khởi hành đã đến.
Phái đoàn sáu người đứng trước tòa Truyền Tống Trận khổng lồ. Toàn bộ ban lãnh đạo của Tiên Minh đều có mặt để tiễn đưa. Đây không chỉ là một chuyến đi, nó mang theo tương lai của cả một thế giới.
Lạc Thanh Y kích hoạt trận pháp. Một cột sáng bắn lên trời, mở ra một con đường bằng ánh sao lấp lánh. Sáu người bước vào, biến mất khỏi Trái Đất.
Cuộc du hành xuyên thế giới lần này hoàn toàn khác. Nó ổn định và tráng lệ. Họ như đang đi trong một dải ngân hà, lướt qua những thế giới bong bóng với đủ loại màu sắc.
Cuối cùng, con đường ánh sáng kết thúc. Họ bước ra.
Một luồng linh khí tinh thuần và dồi dào đến mức gần như hóa thành sương, ập vào mặt. Bầu trời của Thanh Vân Giới có ba mặt trời, chiếu rọi xuống những hòn đảo bay lơ lửng trên không trung. Những tòa cung điện nguy nga, những con hạc tiên bay lượn, một khung cảnh của chốn bồng lai tiên cảnh thực sự.
Họ được các đệ tử của Thái Nhất Môn tiếp đón một cách vô cùng trọng thị, rồi được đưa đến ngọn núi bay cao nhất, Thái Nhất Đỉnh, nơi tổ chức đại hội.
Khi đến nơi, họ mới thực sự choáng ngợp.
Hàng chục cánh cổng không gian khác nhau đang mở ra, và từ đó, các phái đoàn của các thế giới khác liên tục bước ra. Có những người đá khổng lồ đến từ Nham Thạch Giới. Có những chiến binh có cánh đến từ Thiên Phong Giới. Có những kiếm tu toàn thân tỏa ra kiếm khí sắc bén đến từ Kiếm Giới...
Đây thực sự là một Vạn Giới Đồng Minh Đại Hội.
Phái đoàn của Trần An, với tu vi không quá nổi bật, lại có cả người thường (H'lin) và một chủng tộc Tinh Linh yếu ớt, lập tức thu hút sự chú ý.
Một vị cường giả đến từ một thế giới chiến binh, thân hình cao lớn, toàn thân mặc chiến giáp, nhìn họ với ánh mắt có phần xem thường.
"Hửm? Một thế giới vừa mới hồi phục linh khí mà cũng được mời sao?" hắn ta buột miệng nói với người bên cạnh, nhưng đủ lớn để tất cả đều nghe thấy. "Thái Nhất Môn đúng là không còn ai để mời rồi."
Một lời khiêu khích, một phép thử đầu tiên trên vũ đài chính trị của vạn giới.
Lâm Minh Triết và Lý Tiêu Dao nhíu mày, định lên tiếng. Nhưng Trần An chỉ giơ tay ra hiệu, ngăn họ lại. Anh nhìn vị cường giả kia, không hề tức giận, chỉ mỉm cười một cách bình thản. Luồng Đế vương chi khí trầm ổn của anh khiến cho sự khiêu khích kia trở nên vô cùng nhỏ bé.
Trò chơi chính trị, đã bắt đầu.