Chương 147: Sự Thay Đổi Của Cục Diện
Cả đại điện Thái Nhất Đỉnh chìm trong im lặng sau lời giới thiệu của Trần An. Hàng trăm ánh mắt, từ những chủng tộc, những thế giới khác nhau, đều đổ dồn về phía Elaria, vị Thánh nữ Tinh Linh Tộc tưởng như chỉ còn trong truyền thuyết.
Sự hiện diện của cô, còn hùng hồn hơn bất cứ lời nói nào.
Chiến Cuồng của Man Hoang Giới sững sờ, hắn ta muốn nói gì đó, nhưng lại không thể thốt nên lời. Hắn ta có thể xem thường một thế giới yếu, nhưng không thể xem thường một hành động cứu vớt cả một chủng tộc sắp tuyệt diệt.
Đúng lúc đó, một vị trưởng lão đến từ Dược Linh Giới, một thế giới nổi tiếng về y thuật và chữa trị, chậm rãi đứng dậy. Ông ta cúi đầu thật sâu về phía phái đoàn của Trần An.
"Bản Địa Giới nói rất phải," ông nói, giọng nói già nua nhưng đầy sức nặng. "Cuộc chiến này, nếu chúng ta mất đi lòng nhân nghĩa, thì dù có thắng, chúng ta cũng sẽ trở thành ma quỷ. Lão phu xin ủng hộ lập trường của Trần Minh chủ."
Lời nói của ông như một hòn đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng.
Ngay lập tức, đại diện của các thế giới nhỏ yếu, những người lo sợ sẽ trở thành vật hy sinh dưới sự chỉ huy của những kẻ hiếu chiến, đồng loạt đứng lên ủng hộ.
"Đúng vậy! Chúng ta chiến đấu là để bảo vệ sự sống, không phải để so đo sức mạnh!"
"Hành động của Bản Địa Giới, thật khiến chúng ta phải hổ thẹn!"
Cục diện của cả đại hội, chỉ trong nháy mắt, đã hoàn toàn thay đổi. Luồng gió dư luận đã quay sang ủng hộ Trần An. Đề nghị "dùng sức mạnh quân sự làm thước đo" của Chiến Cuồng, giờ đây trở nên vô cùng nhỏ nhen và ích kỷ.
Thấy thời cơ đã chín muồi, Trần An không bỏ lỡ. Anh bước lên, đưa ra một đề xuất hoàn chỉnh.
"Tại hạ cho rằng, một liên minh vững mạnh, cần được xây dựng trên ba trụ cột, như một cái kiềng ba chân," anh nói. "Một là Quân sự, để tấn công và phòng ngự. Hai là Trí tuệ, để vạch ra chiến lược. Và ba là Hậu cần và Sinh mệnh, để cứu chữa, tái thiết và duy trì hy vọng."
Anh nhìn khắp đại điện. "Mỗi một thế giới chúng ta, dù mạnh hay yếu, đều có thể đóng góp vào một trong ba trụ cột đó. Không ai là vô dụng. Chỉ có đoàn kết lại, chúng ta mới là một thể hoàn chỉnh."
Một đề xuất không chỉ hợp tình, mà còn hợp lý, đã mở ra một con đường cho tất cả mọi người.