Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 157: Xây Dựng Lại Bách Thảo Giới



Chương 155: Xây Dựng Lại Bách Thảo Giới

Trận chiến kết thúc, nhưng công việc của Cứu Viện Tôn Giả chỉ vừa mới bắt đầu.
Không một chút nghỉ ngơi, Trần An lập tức ra lệnh cho toàn quân. Đội quân Thiên Binh phụ trách dọn dẹp chiến trường, thu thập chiến lợi phẩm và củng cố vòng ngoài của kinh thành. Đội ngũ y sư của Dược Linh Giới và Tinh Linh Tộc, do Elaria dẫn đầu, nhanh chóng thiết lập các trung tâm cứu chữa, dùng những phương pháp thần kỳ để chữa trị cho những người dân Bách Thảo Giới đã bị thương.
Hành động nhanh chóng, chuyên nghiệp và đầy lòng nhân ái của đội quân cứu viện đã chiếm được cảm tình của toàn bộ người dân Bách Thảo Giới. Họ không nhìn thấy một đội quân chiếm đóng, mà là những người anh hùng, những người bạn thực sự.
Vị Giới chủ của Bách Thảo Giới, vô cùng cảm kích, đã đích thân mang đến món quà quý giá nhất của thế giới họ để tặng cho Trần An. Đó là một khối gỗ nhỏ, lấp lánh như ngọc, tỏa ra sinh khí vô tận, tên là "Sinh Mệnh Mộc Nguyên" - trái tim của cây thần cổ xưa nhất Bách Thảo Giới. Nó có thể giúp gia tăng sức mạnh của Thần Mộc và tu vi hệ Mộc của Trần An lên một tầm cao mới.
Trong lúc đó, tin tức về chiến thắng vang dội đã được Lạc Thanh Y gửi về Thái Nhất Đỉnh.
Khi bản báo cáo được công bố trong đại điện của Vạn Giới Đồng Minh Đại Hội, một sự im lặng bao trùm, rồi sau đó là một tiếng reo hò vỡ òa. Phái đoàn của một thế giới mới nổi, trong nhiệm vụ đầu tiên, đã dùng mưu trí để đánh tan một quân đoàn ma quỷ, chém chết một Ma Tướng Kim Đan Kỳ, với một thương vong tối thiểu.
Đó là một chiến tích không thể tin nổi.
Tất cả các đại diện của các thế giới nhỏ yếu đều nhìn về phía chiếc ghế trống của Trần An với ánh mắt đầy ngưỡng mộ và hy vọng. Uy danh của vị Cứu Viện Tôn Giả và Bản Địa Giới, trong khoảnh khắc này, đã bay lên đến đỉnh cao.
Gương mặt của Chiến Cuồng thì xám ngoét. Chiến thắng này, như một cái tát trời giáng, đã đập tan lý lẽ "sức mạnh là trên hết" của hắn ta.
Trên tòa tháp cao nhất của Thanh Mộc Thành, Trần An lặng lẽ đứng đó, nhìn xuống thế giới đang dần hồi sinh bên dưới. Viên Non Sông Xã Tắc Đan trong người anh khẽ rung động, kết nối với linh hồn của quê hương An Giang xa xôi. Anh hiểu rằng, lòng nhân nghĩa và tinh thần bảo vệ kẻ yếu mà anh đang thực hành, chính là thứ Đạo mà cha ông anh đã truyền lại, là thứ hồn cốt đã chảy trong huyết quản của dân tộc Việt hàng ngàn năm. Anh đã mang tinh thần đó, ra đến tận vũ trụ này.