Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 186: Hạm Đội Vĩ Đại Viễn Chinh



Chương 184: Hạm Đội Vĩ Đại Viễn Chinh

"Hỡi các chiến binh!" Chiến Cuồng gầm lên, giọng nói của hắn ta như sấm, làm cho không khí cũng phải rung động. "Ta không biết nói những lời hoa mỹ! Ta chỉ biết một điều! Phía trước là lũ ma quỷ đã phá hủy quê hương của biết bao đồng minh! Hôm nay, chúng ta sẽ dùng vũ khí trong tay, bắt chúng phải trả giá bằng máu!"
Hắn ta giơ cao cây chiến phủ. "Hôm nay, chúng ta sẽ cho Ma Tộc biết, thế nào là thịnh nộ của Vạn Giới! SÁT!"
"SÁT! SÁT! SÁT!" Tiếng hô đáp lại như vũ bão, đặc biệt là từ những binh lính của Man Hoang Giới. Sĩ khí đã được đẩy lên đến đỉnh điểm.
Sau khi Chiến Cuồng lui xuống, Trần An bước lên.
Anh không mang theo vũ khí. Anh chỉ mặc một bộ áo dài đơn giản. Anh nhìn xuống biển người, giọng nói của anh không lớn, nhưng lại dùng linh lực truyền đến tai của tất cả mọi người, mang theo một sự ấm áp và kiên định.
"Chúng ta chiến đấu hôm nay," anh nói, "không phải vì chúng ta yêu thích chiến tranh. Mà là vì chúng ta yêu quý hòa bình."
"Hãy nghĩ về những người thân của các vị ở quê nhà. Những người vợ, người chồng, những đứa con, những người cha, người mẹ. Họ đang chờ đợi chúng ta. Chúng ta chiến đấu, chính là để họ có thể tiếp tục sống trong yên bình, không phải lo sợ một ngày nào đó, bóng tối của Ma Giới sẽ bao trùm lên thế giới của họ."
Anh rút ra thanh thượng phương bảo kiếm, chỉ thẳng về phía trước.
"Vì Vạn Giới, vì quê hương, vì những người chúng ta yêu thương! Xuất trận!"
Nếu lời nói của Chiến Cuồng đốt lên ngọn lửa hiếu chiến, thì lời nói của Trần An lại thắp lên ngọn lửa của sự bảo vệ. Hai ngọn lửa hòa làm một, tạo thành một ý chí chiến đấu không thể nào lay chuyển.
Mệnh lệnh đã ban.
Hạm đội vĩ đại viễn chinh bắt đầu khởi hành. Hàng trăm chiếc tiên thuyền, từ những chiếc chiến hạm bằng xương thú của Man Hoang Giới, những chiếc phi kiếm khổng lồ của Thái Nhất Môn, cho đến những chiếc chiến hạm mang dáng vẻ hiện đại của Trái Đất, đồng loạt bay lên, hợp thành một dòng sông bằng thép và ánh sáng.
Trần An đứng trên soái hạm chỉ huy của mình, chiếc "An Giang Hạm". Anh nhìn vào khoảng không vô tận của Loạn Giới, tâm trí bất giác hiện lên hình ảnh của dòng sông Hậu đang hiền hòa chảy qua thành phố Long Xuyên.
Anh siết chặt tay lại.
Hạm đội tăng tốc, tiến vào trạng thái xuyên không gian, như một mũi tên vàng kim, lao về phía trận chiến quyết định vận mệnh của vạn giới.