Chương 35: Tịnh Biên Nửa Năm Sau
Trần An quay trở lại Chợ Trời Tịnh Biên. Nửa năm trôi qua, nơi này đã thay đổi rất nhiều. Nó không còn là một khu chợ tạm bợ nữa, mà đã được xây dựng lại một cách có quy củ hơn, với những bức tường gỗ cao và những vọng gác kiên cố. Lực lượng Lang Binh đi tuần tra khắp nơi, không còn vẻ ô hợp như trước, mà giống như một đội quân thực sự. Chúng chính là những vị vua không ngai của vùng đất biên giới này.
Số lượng người tu luyện cũng đã đông hơn trước. Khí tức của các Võ tu, các pháp sư ở khắp nơi. Trần An, với tu vi Trúc Cơ Kỳ nhưng đã hoàn toàn thu liễm khí tức, trông không khác gì một thanh niên bình thường, không hề thu hút sự chú ý.
Anh đi thẳng đến mục tiêu của mình. Anh biết, muốn tìm một địa danh bí ẩn như Đồng Đế Sơn, những sạp bán tin tức thông thường sẽ không biết. Anh cần tìm đến một chuyên gia.
Sau một hồi hỏi thăm, anh đã tìm được nơi cần đến: Linh Thông Các.
Nó không phải là một tòa lầu hoành tráng, mà chỉ là một quán trà nhỏ nằm trong một con hẻm yên tĩnh. Người ta nói, chủ của quán trà này, là một "Vạn Sự Thông", không có tin tức gì là lão ta không biết, miễn là người hỏi có đủ thứ để trao đổi.
Trần An bước vào, thấy bên trong chỉ có một ông lão nhỏ thó, râu tóc bạc phơ, đang khoan thai lau chén trà.
"Khách quan muốn dùng trà gì?" Lão chủ quán hỏi, mắt không ngẩng lên.
"Ta không đến để uống trà," Trần An nói. "Ta muốn hỏi một địa danh: Đồng Đế Sơn."
Tay của lão chủ quán khẽ dừng lại một chút, rồi lại tiếp tục lau. Lão ngẩng lên, đôi mắt sáng một cách lạ thường. "Tin tức về nơi đó, là loại tin tức cao cấp nhất. Cái giá phải trả, không hề rẻ."
Trần An không nói nhiều. Anh lấy từ trong người ra một chiếc bình ngọc nhỏ, đặt lên bàn. Từ trong bình, một mùi hương dược liệu tinh thuần tỏa ra. Anh mở nắp, bên trong là một viên Bồi Nguyên Đan trung phẩm, toàn thân viên đan trong suốt, có những đường vân như mây, linh khí dồi dào.
Đây là viên đan tốt nhất mà anh đã luyện ra được trong nửa năm qua.
Mắt của lão chủ quán sáng rực lên. Lão ta là người sành sỏi, chỉ cần nhìn qua là biết đây là một viên cực phẩm đan dược, thứ mà trong cả cái Chợ Trời Tịnh Biên này cũng không tìm ra được viên thứ hai.
"Được! Thành giao!" Lão ta vội vàng cất viên đan đi.
Lão ghé sát lại, nói nhỏ: "Đồng Đế Sơn là một dãy núi ở vùng Tây Nguyên. Nơi đó gần đây xảy ra dị tượng, vì một món thiên tài địa bảo sắp chín muồi. Đó là Địa Tâm Nhũ ngàn năm, một giọt có thể giúp tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đột phá một tiểu cảnh giới. Tất cả các thế lực lớn ở phương Nam đều đang đổ về đó. Ta khuyên cậu, nếu không có thực lực Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong, thì đừng nên đến đó tìm chết."
Lão ta lại nói thêm: "Ta cũng nghe nói, Hắc Lang, thủ lĩnh của Lang Binh, cũng đang chuẩn bị lên đường. Và hắn, đã tìm kiếm cậu suốt nửa năm nay."
Trần An nhận lấy tấm bản đồ chỉ dẫn đến Đồng Đế Sơn, trong lòng đã hiểu rõ. Anh đứng dậy, cảm tạ rồi rời đi. Nhưng khi anh vừa bước ra khỏi quán trà, anh cảm nhận được, có ít nhất ba luồng khí tức mạnh mẽ đã khóa chặt lấy mình.
Viên đan dược của anh, đã thu hút sự chú ý không mong muốn.