Chương 72: Thế Giới Chi Hoa Mở Ra
Đối mặt với đòn tấn công liều mạng của một con Ma Long Kim Đan Kỳ, cả bốn người Trần An đều cảm thấy tuyệt vọng. Họ đã kiệt sức, không thể chống đỡ nổi.
Nhưng vào khoảnh khắc sinh tử đó, Cây Thần đã hành động.
Nó không tấn công nữa. Thay vào đó, nó dùng chính những cành cây to lớn, vững chắc nhất của mình, uốn cong lại, tạo thành một cái lồng bằng gỗ và lá cây, bao bọc lấy ngọn cây, bông hoa và cả bốn người vào bên trong.
"RẦMMMMMMMM!"
Cú va chạm tự sát của con Ma Long đập thẳng vào lớp khiên cây cối. Một vụ nổ kinh hoàng xảy ra. Con Ma Long tan xương nát thịt. Lớp khiên của Cây Thần cũng bị phá vỡ, cả thân cây rung chuyển dữ dội, ánh sáng sinh mệnh mờ đi trông thấy.
Nó đã dùng thân mình để bảo vệ cho họ.
Bên trong, bông hoa đã hoàn toàn nở rộ. Cánh cổng không gian ổn định và an toàn.
"ĐI NGAY!" Trần An hét lớn.
Không một ai do dự. Cả bốn người lao thẳng vào trong cánh cổng.
Khi Trần An sắp đi qua, anh cảm nhận được một luồng ý niệm cuối cùng từ Cây Thần truyền vào trong đầu mình. Đó không phải là lời nói, mà là một cảm xúc, một sự cảm tạ của một đứa con dành cho người đã tạo ra nó.
"Cảm ơn... Phụ thân... Hẹn gặp lại... ở... đỉnh cao của các thế giới..."
Một chiếc lá cây màu xanh biếc, hoàn mỹ như một viên ngọc, tách ra khỏi cành, bay vào tay của Trần An, ngay trước khi cánh cổng không gian sau lưng anh khép lại.
...
Cả bốn người bị một luồng sức mạnh đẩy ra, ngã xuống đất. Khi họ mở mắt ra, họ thấy mình đang đứng trên đỉnh Thiên Cấm Sơn, ngay tại vị trí mà Nam Thiên Môn đã từng xuất hiện.
Cánh cổng trời đã biến mất. Bầu trời xanh trong, không một gợn mây. Chuyến đi đến Loạn Giới Tiền Tuyến, giống như một giấc mơ.
Họ đã sống sót trở về.
Lý Tiêu Dao, Thạch Phá Thiên và Lạc Thanh Y, ba vị thiên tài của thượng giới, giờ đây nhìn Trần An với một ánh mắt không còn sự kiêu ngạo, mà là sự kính nể và cảm kích thực sự. Mối quan hệ của họ đã được rèn giũa qua sinh tử.
Trần An không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ nhìn vào chiếc lá màu xanh biếc trong tay mình - Sinh Mệnh Diệp, món quà của Thế Giới Thụ. Anh biết, chuyến đi này đã cho anh một cơ duyên còn lớn hơn bất cứ món bảo vật nào. Đó là sự lĩnh ngộ về Đạo của Sự Sống.
Mối nguy từ Ma Giới vẫn còn đó, nhưng anh của bây giờ, đã mạnh mẽ và vững vàng hơn rất nhiều.
Nhiệm vụ trinh sát đầu tiên đã kết thúc. Họ đã trở về, mang theo một câu chuyện mà không một ai ở thế giới của họ có thể tin nổi, và một sự chuẩn bị cho cuộc chiến lớn sắp tới.