Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 80: Mưu Đồ Của Ma Tướng



Chương 78: Mưu Đồ Của Ma Tướng

Sau nửa ngày, công trình của đội quân ma quỷ đã hoàn thành. Đó là một tế đàn khổng lồ, cao hàng trăm mét, được xây bằng đá đen và xương của các sinh vật lạ, trên đó khắc đầy những ký tự ma văn tà ác.
Rồi, một cảnh tượng kinh hoàng diễn ra.
Hàng ngàn tên lính ma yếu ớt, hoặc những tù binh bị chúng bắt từ các thế giới khác, bị áp giải lên tế đàn. Vị Ma Tướng đứng ở trên đỉnh, lẩm nhẩm một bài chú cổ xưa. Hàng ngàn sinh mạng đó bị hiến tế, máu và linh hồn của họ bị hút cạn, chảy vào trong tế đàn, tạo thành một con mắt khổng lồ bằng máu ở trung tâm.
Lạc Thanh Y nhìn thấy cảnh đó, mặt không còn một giọt máu, giọng nói run rẩy: "Là... là Tế Đàn Huyết Hồn! Một trong những ma trận tàn ác nhất của Ma Giới!"
"Nó dùng để làm gì?" Lâm Minh Triết hỏi, tay nắm chặt chuôi kiếm.
"Bọn chúng đang dùng máu và linh hồn để tạo ra một 'ma la bàn'," Lý Tiêu Dao giải thích, gương mặt cũng vô cùng khó coi. "Chúng nó muốn dùng nó để định vị chính xác vị trí của Thiên Môn, để có thể mở ra một con đường xâm lược ổn định và vĩnh viễn, chứ không phải một cánh cổng bất ổn như hiện tại!"
Nếu để chúng thành công, Trái Đất sẽ phải đối mặt với một cuộc xâm lược toàn diện.
Hiểm nguy, nhưng cũng là cơ hội.
Lý Tiêu Dao nói tiếp, "Để chủ trì một tế đàn cấp bậc này, tên Ma Tướng kia phải dồn toàn bộ tâm thần để khống chế, không thể phân tâm. Đây là lúc hắn ta sơ hở nhất!"
Một kế hoạch điên rồ, nhưng cũng là duy nhất, hiện lên trong đầu của cả năm người.
Họ không thể đánh bại cả một hạm đội. Nhưng nếu có thể ám sát được vị Ma Tướng chỉ huy, cả đội quân ma quỷ sẽ như rắn mất đầu. Kế hoạch của chúng sẽ bị phá vỡ, và họ sẽ có thêm thời gian quý báu để chuẩn bị cho Trái Đất.
Một cuộc "trảm thủ hành động" (hành động chém đầu tướng địch).
Năm tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đi ám sát một vị Ma Tướng Kim Đan Kỳ đang được cả một đội quân bảo vệ. Đây là một nhiệm vụ gần như không thể, một canh bạc sinh tử.
Trần An nhìn bốn người đồng đội của mình. Anh thấy trong mắt họ, không phải là sự sợ hãi, mà là một ngọn lửa của sự quyết tâm. Họ là những thiên tài của hai thế giới, họ có niềm kiêu hãnh của riêng mình.
"Được," Trần An nói. "Vậy thì, chúng ta sẽ cho bọn chúng biết, người của hai thế giới chúng ta, không phải là những kẻ dễ bị bắt nạt."
Kế hoạch ám sát táo bạo nhất, đã được vạch ra.