Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 89: Chuyến Trở Về Dòng Sông Mẹ



Chương 87: Chuyến Trở Về Dòng Sông Mẹ

Thời gian trôi qua, đã ba tháng kể từ khi Tiên Minh được thành lập.
Dưới sự dẫn dắt của Trần An và các vị trưởng lão, giới tu luyện Việt Nam đã có những bước phát triển thần tốc. Đội quân Thiên Binh, được cung cấp đầy đủ đan dược thượng phẩm, thực lực tăng tiến từng ngày. Lâm Minh Triết và H'lin, hai vị thiên tài, cũng đã chạm đến ngưỡng cửa của Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong. Mọi thứ dường như đang đi đúng hướng.
Chỉ có một vấn đề duy nhất.
Trần An, vị Minh chủ, người mạnh nhất, lại gặp phải bình cảnh.
Tu vi của anh đã dừng lại ở Trúc Cơ Kỳ trung kỳ đỉnh phong suốt một thời gian dài. Dù anh có hấp thụ bao nhiêu linh khí, cũng không thể nào ngưng tụ được Kim Đan. Dường như, anh đang thiếu một thứ gì đó, không phải là năng lượng, mà là một sự lĩnh ngộ.
Anh cảm thấy trong lòng bồn chồn, không thể yên ổn tu luyện. Sau nhiều đêm suy nghĩ, anh nhận ra, con đường của mình khác với mọi người. Anh không thể chỉ ngồi một chỗ khổ tu. Đạo của anh, nằm ở chính mảnh đất đã sinh ra anh.
Anh quyết định tạm thời giao lại công việc của Tiên Minh cho hội đồng trưởng lão, rồi một mình lặng lẽ rời khỏi Thất Sơn.
Anh không ngự khí phi hành. Anh đi bộ, rồi thuê một chiếc xuồng ba lá nhỏ, một mình trôi theo dòng nước. Anh trở về với dòng sông mẹ Cửu Long, nơi đã tìm thấy khúc Thần Mộc, nơi đã bắt đầu tất cả.
Anh không làm gì cả. Anh chỉ để cho chiếc xuồng trôi đi, đi qua những làng quê, những cánh đồng lúa, những vườn cây ăn trái. Anh nhìn thấy những người dân bình dị, dù sống trong một thời đại đầy biến động, vẫn kiên cường bám trụ, vẫn yêu thương và đùm bọc lẫn nhau.
Anh trôi đi như vậy suốt một tuần.
Một buổi chiều, khi chiếc xuồng trôi đến ngã ba sông, nơi giao hòa của ba dòng chảy lớn, anh bỗng nhiên ngộ Đạo.
Anh hiểu ra. Từ trước đến nay, tất cả những cơ duyên, những sức mạnh mà anh có được, đều không phải là để cho riêng bản thân anh. Thần Mộc là sự sống. Thủy Long là sự che chở. Địa Mạch là sự vững chãi. Bạch Long là sự bảo vệ.
Đạo của anh, không phải là tu tiên để trường sinh, để trở nên bất tử.
Đạo của anh, là Đạo của người bảo vệ.
Ngay khi anh lĩnh ngộ ra điều này, cái bình cảnh trong đầu anh vỡ tan. Cả chín nhánh sông Cửu Long dường như cảm nhận được, đồng loạt rung động. Linh khí của cả vùng đồng bằng Nam Bộ bao la, như những con rồng nước, điên cuồng chảy về phía chiếc xuồng nhỏ bé của anh.
Quá trình ngưng tụ Kim Đan, đã bắt đầu.