Lụy Tình Là Sẽ Không Có Được Kết Cục Tốt

Chương 5:



Chương 5:  

Gió lạnh thổi vào mặt, xua tan đi nỗi tủi thân trong lòng tôi, nhưng lại khiến đầu óc tôi càng thêm choáng váng.

 

Tôi ngơ ngác đi theo Thẩm Tuyển lên chiếc Maybach, mãi đến khi hắn cúi xuống cài dây an toàn cho tôi, tôi mới hoàn hồn.

 

“Em sốt cao như vậy mà còn đến, em thích Hạ Dư đến thế sao?”

 

Tôi hơi ngây người, càng nhiều hơn vẫn là kinh ngạc.

 

Quan hệ giữa tôi và Hạ Dư vẫn luôn được giấu kín, ngay cả mẹ tôi cũng không biết.

 

Sao Thẩm Tuyển lại biết?

 

Nhìn ra vẻ kinh ngạc của tôi, Thẩm Tuyển vừa lái xe vừa nói:

 

“Anh từng bắt gặp hai người... hôn nhau trong xe.”

 

Thẩm Tuyển là bạn thân của Hạ Dư, cộng thêm mối quan hệ với Thẩm Chi, chúng tôi thường xuyên gặp nhau.

 

Ấn tượng của tôi về Thẩm Tuyển là một người anh trai lý trí, chín chắn.

 

Ba năm trước, tôi từng tham gia thử vai cho một bộ phim nghệ thuật, hắn là một trong những nhà đầu tư.

 

Trước khi đi, Thẩm Tuyển nói với tôi: “Đường Đường, phần thể hiện vừa rồi rất xuất sắc, nếu không có gì bất ngờ, vai diễn này sẽ là của em.”

 

Hắn nghiêm túc nói: “Về công việc, anh muốn mời em gia nhập Hoa Lạc, nhưng về tình cảm, anh muốn có cơ hội theo đuổi em, em không cần em trả lời anh ngay, anh sẵn sàng chờ.”

 

Hôm đó, cũng là ngày Thẩm Chi ra nước ngoài.

 

Tối đó, tôi và Hạ Dư xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì thế hôm sau tôi đã từ chối Thẩm Tuyển.

 

Sau đó, theo ý của Hạ Dư, tôi cũng từ chối lời mời đóng vai nữ chính của bộ phim.

 

Số phận thật kỳ diệu, ở ngã ba đường, đưa ra những lựa chọn khác nhau, sẽ gặp được những ngã rẽ hoàn toàn khác biệt.

 

Giọng tôi trầm xuống:

 

“Anh Tuyển, em và Hạ Dư chia tay rồi, sau này chúng em chỉ là anh em, anh không cần lo em sẽ làm người thứ ba.”

 

Đèn giao thông chuyển sang màu đỏ, hắn dừng xe trước vạch: “Đường Đường, một mối quan hệ khiến em giậm chân tại chỗ, kết thúc ngược lại mới tốt cho em.”

 

“Em là ngôi sao nổi tiếng, có rất nhiều người yêu mến em, không cần thiết phải vì một người đàn ông mà không quan tâm đến sức khỏe.”

 

Ánh đèn đường hắt lên khuôn mặt Thẩm Tuyển, làm nổi bật đường nét gương mặt hắn.

 

Thật sự... đẹp trai đến mức khiến người ta không thể rời mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

 

Có lẽ là do tôi đã sốt đến mê man, lại buột miệng thốt ra:

 

“Anh cũng là một trong số đó sao?”

 

Hắn cười nhẹ, khởi động xe: “Đương nhiên rồi, ngôi sao của anh.”

 



 

Thẩm Tuyển không thuyết phục được tôi, cuối cùng chúng tôi không đến bệnh viện.

 

Trước khi đi, hắn nói: “Tuần này anh phải thay chị anh đi công tác nước ngoài, điều kiện hợp đồng của Hoa Lạc, anh sẽ bảo trợ lý gửi cho em, em cứ tùy ý điều chỉnh.”

 

“Còn nữa, nghỉ ngơi cho khỏe, có chuyện gì thì nhắn tin cho anh.”

 

Tôi uống thuốc hạ sốt, nằm liệt giường cả tuần, vẫn không thấy khỏe hơn.

 

Ngày hủy hợp đồng, tôi cố gắng lên tinh thần đến công ty.

 

Hạ Dư day day mi tâm, có vẻ tức giận:

 

“Em còn chưa thấy đủ sao? Hoa Lạc tập trung vào phim điện ảnh, mà giới điện ảnh lại có rào cản rất lớn, em đang đi theo con đường thần tượng, muốn chuyển hướng không dễ dàng như vậy đâu.”

 

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL

Tôi uể oải nói: “Chuyện nghề nghiệp của em, không cần anh trai phải bận tâm.”

 

Anh ta thấy sắc mặt tôi tái nhợt, giọng điệu bất giác dịu đi:

 

“Đường Đường, cho dù anh có kết hôn thì anh vẫn là anh trai của em, tài nguyên của Hạ thị vẫn luôn ưu tiên em, không cần thiết phải hủy hợp đồng.”

 

Tôi đưa bản hợp đồng hủy gia hạn đến trước mặt anh ta:

 

“Dù sao chúng ta cũng không phải là anh em ruột, vẫn nên tránh hiềm nghi thì tốt hơn.”

 

Hạ Dư lạnh lùng nói:

 

“Được, em không đ.â.m đầu vào tường thì không chịu quay lại chứ gì?”

 

Anh ta ký xoẹt xoẹt hai cái, đóng dấu rồi ném lại cho tôi.

 

“Vậy thì đừng hối hận, anh chờ xem thành tựu của em trong giới điện ảnh.”

 

Tôi cầm lấy tập tài liệu, quay người rời đi, không hề ngoảnh lại.

 

“Cho dù kết quả có thế nào, em cũng sẽ không quay về Hạ thị.”

 

“Sau này, nếu không cần thiết, chúng ta cũng đừng gặp nhau nữa, anh trai.”