Lụy Tình Là Sẽ Không Có Được Kết Cục Tốt

Chương 7:



Chương 7:  

Bệnh tình dần thuyên giảm, tôi nhanh chóng ký hợp đồng với Hoa Lạc, sau đó thử vai, rồi gia nhập đoàn làm phim.

 

Đây là một bộ phim kinh phí thấp, nhưng lại rất có ý nghĩa, tên là “Vượt Ngục”.

 

Phim kể về một nữ cảnh sát phát hiện bạn trai bị lừa sang Myanmar, sau đó xung phong nhận công việc nằm vùng.

 

Kết thúc cảnh quay, tôi xem lại màn hình, các nhân viên hậu trường, quay phim, phục trang liên tục đến cảm ơn tôi vì đã mời trà chiều.

 

Bạn diễn của tôi là một sinh viên mới ra trường, đôi mắt trong veo, đối phương nhìn tôi nói:

 

“Chị Giản, chị làm ơn đừng xem nữa, bạn trai chị đã đợi cả buổi chiều rồi, ánh mắt anh ấy như sắp hóa thành thực thể xuyên thủng em rồi.”

 

Đạo diễn cố nén cười: “Được rồi, cậu mau tan làm đi.”

 

“Anh ấy không phải...”

 

Mới nói được một nửa, mọi người đều dùng ánh mắt “chúng tôi hiểu, sẽ giữ bí mật” nhìn tôi.

 

Tôi từ bỏ việc giải thích, kéo lấy người đàn ông đang chiếm dụng chỗ nghỉ ngơi của tôi làm văn phòng tạm thời lên xe bảo mẫu.

 

“Hoa Lạc sắp phá sản sao? Anh không đi thị sát dự án mấy ức đi, lại đến xem bộ phim điện ảnh đầu tư nhỏ mấy ngàn vạn này của em làm gì.”

 

Tôi khoanh tay bất mãn: “Còn nữa, anh rầm rộ mời cả đoàn làm phim uống trà chiều, một khi bị các tài khoản marketing chụp được, tin đồn này khó có thể giải thích nổi!”

 

Hắn nhìn tôi với vẻ mặt vô tội: “Có gì mà phải giải thích, anh đang theo đuổi em mà, vòng cổ sapphire, vòng tay kim cương, hoa hồng vận chuyển bằng đường hàng không mỗi ngày... Quà đã tặng rồi, nếu người không đến hiện trường, sao em có thể cảm nhận được thành ý của anh chứ?”

 

Tôi nghẹn lời, bị Thẩm Tuyển đánh úp không kịp trở tay.

 

Hắn cười khẽ: “Thôi được rồi, không đùa em nữa.”

 

“Hôm nay anh đến tìm em là muốn em đi thử vai cho bộ phim mới của đạo diễn Lâm.”

 

Tôi sững người.

 

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL

Hai năm trước, đạo diễn Lâm đã mời tôi thử vai, nhưng bộ phim đó yêu cầu phải huấn luyện khép kín nửa năm, sau đó mới chính thức quay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

 

Khi đó tôi yêu đương mù quáng, không muốn xa Hạ Dư quá lâu, do dự mãi cuối cùng vẫn từ chối.

 

Cuối cùng, bộ phim đó đã trở thành một “thớt ngựa ô”, thu về hàng chục tỷ doanh thu phòng vé, nữ diễn viên mới cũng nhất cử trở thành ngôi sao nổi tiếng.

 

Thẩm Tuyển nhận ra sự do dự của tôi, hắn xoa đầu tôi:

 

“Đường Đường, đây là kịch bản.”

 

“Trước đây, em vì tình cảm mà tự giới hạn bản thân, nhưng bây giờ em đã tự do, sân khấu của em không chỉ giới hạn ở những bộ phim thần tượng và phim kinh phí thấp.”

 

“Thử vai thất bại cũng không sao, em còn trẻ, còn có rất nhiều cơ hội để thử và để sai, Hoa Lạc cũng sẽ luôn ủng hộ em.”

 

Tôi mải mê đọc kịch bản, đến mức Thẩm Tuyển rời đi lúc nào cũng không hay.

 

Tiểu Hiểu ở phía sau kinh ngạc: “Trời ạ, người đàn ông này thật đáng sợ!”

 

“Vừa có tiền, vừa có nhan sắc, lại còn có giá trị tinh thần, chậc chậc... Người đàn ông như vậy mà lại còn độc thân!”

 

Tôi: “... Rất khó để có thể không nhận ra em đang ám chỉ điều gì.”

 



 

Những ngày sau đó, gần như cứ tan làm là tôi lại đi tập luyện ngay, luyện tập gần một tháng, cuối cùng ngày thử vai cũng diễn ra thuận lợi như có thần linh phù hộ.

 

Nhận được tin trúng tuyển, người đầu tiên tôi muốn chia sẻ lại là Thẩm Tuyển.

 

Vừa hay, việc quay phim “Vượt Ngục” cũng sắp kết thúc, tôi có vài ngày nghỉ.

 

Sau khi bàn bạc với người quản lý về lịch trình công việc tiếp theo, tôi đi thang máy riêng của Thẩm Tuyển đến văn phòng tổng giám đốc tìm hắn cùng đi ăn.

 

Tôi nắm chặt chiếc thẻ thang máy mà hắn đã đưa cho tôi vào ngày ký hợp đồng, trong lòng thầm nghĩ, người này đúng là vừa chu đáo lại vừa tinh tế.

 

Cửa thang máy vừa được mở ra, một bó hoa hồng phấn Aisha nở rộ đã đập vào mắt tôi.

 

“Anh còn chưa tự tay tặng hoa cho em, chúc mừng em đã thử vai thành công, ngôi sao của anh.”