Mắt thấy Chiêu Tài ăn uống no nê thực lực đã vượt qua con quỷ bị c.h.é.m tả tơi kia, lập tức đuổi theo phía sau La Diên Trung, Diệp Linh Lang vội lấy hộp quan tài ra để nhốt Chiêu Tài lại.
Chiêu Tài vừa biến mất chỉ còn lại đại quỷ kia, nó đã không có uy h.i.ế.p lại càng trở nên kiêu ngạo, đến nỗi Diệp Linh Lang cảm thấy hơi bùi ngùi.
Nếu mà trong tay nàng có một cái hộp có thể thu được La Diên Trung mà không phải thu hồi Chiêu Tài thì tốt rồi, như vậy Chiêu Tài sẽ không còn hàng tươi sống mà ăn luôn hàng khô này luôn.
Thôi được rồi, chờ trở lại Thanh Huyền Tông nàng sẽ đi tìm tam sư tỉ thảo luận một chút có thể làm cho nàng một cái hộp có thể nhốt người.
Về sau chỉ cần nàng mở hộp ra, hô to tên đối phương một tiếng, đối phương chỉ cần trả lời sẽ bị cất vào trong hộp.
Wow, thật là một ý tưởng hay ho, cần nhớ kỹ.
“Nó đã bị c.h.é.m thành như vậy rồi, có cách nào g.i.ế.c c.h.ế.t nó không? Ta không muốn chạy nữa, ba tấm gia tốc phù khiến cho ta váng đầu hoa mắt, ta sắp không chịu đựng nổi nữa rồi.”
La Diên Trung vừa kêu lên, Diệp Linh Lang đã thoát ra khỏi suy nghĩ.
“Bày trận tam giác! Vây quanh nó!”
Mục Tiêu Nhiên đang đuổi theo phía sau quỷ tả tơi (1) sửng sốt một chút, từ khi nào Thanh Huyền Tông có cái trận pháp này? Nhưng từ mặt chữ xem ra cũng không phải không thể bày.
La Diên Trung vẫn còn chạy trốn ở phía trước cũng sửng sốt một chút, đây là trận pháp của Thanh Huyền Tông ư? Vì sao hắn vừa nghe thôi đã bày được? Có vẻ không khó lắm nhỉ!
Vì thế, ba người nhanh chóng hình thành một hình tam giác, dùng linh lực vây quanh quỷ tả tơi ở giữa.
“Ngũ sư tỉ, tăng công kích lên một mình muội, trực tiếp tăng lên đến mức tối đa!”
“Được!”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương "I will tell you lovely stories"
Lục Bạch Vi bỏ phụ trợ cho hai người còn lại, toàn lực tăng vào Diệp Linh Lang
Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết.
Thiêu đốt hết thảy các loại lửa tà ám ngay tức khắc phát ra ánh sáng chói chang trong không gian đen tối, đốt hết những linh hồn tà ác!
Phượng Hoàng Thần Hỏa là khắc tinh thiên mệnh của quỷ hồn, nhờ có phụ trợ của Lục Bạch Vi, Phượng Hoàng Thần Hỏa của Diệp Linh Lang trực tiếp vây quanh quỷ tả tơi.
Ngọn lửa càng ngày càng nóng, vây quanh càng nhiều, không cho nó bất cứ một cơ hội chạy trốn nào.
Đốt cháy!
Từ đầu tới chân hồn thể đều bị thiêu đốt hết.
Quỷ tả tơi kịch liệt giãy giụa muốn bỏ trốn, nhưng La Diên Trung cùng Mục Tiêu Nhiên ngăn nó lại không cho nó chạy, lửa của Diệp Linh Lang đốt vô cùng mạnh mẽ, rất nhanh chóng đã thiêu đốt nó không còn thừa chút nào.
Thực thể sau khi bị đốt sẽ dư lại tro tàn, linh hồn khi bị thiêu đốt thực sự không còn dư lại chút gì.
Đến đây, bọn họ rốt cuộc đã liên thủ xử lý xong con quỷ khổng lồ mà Béo Đầu to gan lớn mật đem về.
Chiến đấu kết thúc, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi thật lớn.
Khi hai chân của La Diên Trung rơi xuống đất, cả người hắn cũng trực tiếp ngã xuống.
Tuy là trận chiến này ba người bọn họ đều bị đánh bị thương, nhưng La Diên Trung đúng là người bị thương nặng nhất trong bốn người, đặc biệt là vết thương trên đùi, lúc này vẫn còn sát khí, ngoại trừ vết thương này ra, trên người hắn cũng không ít những vết thương lớn nhỏ.
Có rất nhiều vết thương là do quỷ khổng lồ đánh, cũng có nhiều vết thương là do đ.â.m tường, ba tấm gia tốc phù thật sự là nếu không dùng cẩn thận sẽ gây c.h.ế.t người.
Lúc này hắn cũng hiểu được cảm giác của Lục Bạch Vi dán lên ba tấm gia tốc phù lúc đó là như thế nào, nhanh đến mức không nhìn thấy thứ gì, chỉ còn biết đấu đá lung tung, đ.â.m vào đâu thì đau, hướng vào đâu thì ngất.
Diệp Linh Lang lại một lần nữa bày một trận pháp đơn giản xung quanh bọn họ, bốn người ngồi ở bên trong trận pháp nghỉ ngơi chỉnh đốn, ai cần uống thuốc thì uống thuốc, ai cần chữa thương thì chữa thương, ai cần đánh thì lấy ra đánh vài cái vào mông.
“Béo Đầu, ngươi có phải là nghĩ ta ở đây rảnh rỗi lắm không?”
Béo Đầu che lại m.ô.n.g nhỏ của nó, vẻ mặt ấm ức, hai mắt rưng rưng.
“Ta hỏi ngươi, nếu là ngươi đi dụ dỗ mấy con quỷ đó, tiểu quỷ có một đống, đại quỷ nửa ngày mới thấy một con, ngươi sẽ nhịn được mà không đi trêu nó sao?”
…
Ba tuổi ranh đã học được cách hỏi lại rồi!
Đương nhiên nhịn không được, nhưng hiện tại còn làm người giám hộ của Béo Đầu, không thể bỏ mặt mũi xuống được.
“Vậy thì ta nhất định trước tiên sẽ dò hỏi ý kiến của mọi người, tuyệt đối sẽ không tự mình quyết định.”
Diệp Linh Lang vừa nói xong lời này, ba người ngồi bên cạnh đang chữa thương ngay lập tức nhìn về phía nàng.
Lời này nàng nói là nghiêm túc ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Khụ khụ, ý ta là, mọi người có thể cùng nhau quyết định tại chỗ, nhưng ngươi chỉ là một trái cây thôi, không nên tự tiện quyết định cái gì!”
Béo Đầu trợn hai mắt, người này có biết xấu hổ hay không?
“Diệp Linh Lang, ngươi…”
Béo Đầu còn chưa nói xong đã bị Diệp Linh Lang cất vào trong nhẫn, hoàn toàn không còn cơ hội nói chuyện nữa.
“Xin lỗi, không giáo dục tốt quả tử này là sai lầm của muội!” Diệp Linh Lang dừng một chút lại nói: “Ngũ sư huynh, dựa theo nhiều năm kinh nghiệm thuần thú của huynh, huynh cảm thấy Chiêu Tài phải huấn luyện như thế nào mới có thể nghe lời của muội?”
“Tiểu sư muội, muội cũng biết là ta thuần thú nhiều năm, chứ không phải huấn quỷ nhiều năm, muội không nên hỏi, ta chỉ là một người ngoài nghề!”
Diệp Linh Lang gật gật đầu.
“Thế thì sư huynh có muốn mở rộng nghiệp vụ một chút không? Muội có thể…”
Mục Tiêu Nhiên sợ tới mức ngắt lời nàng ngay lập tức
“Ta không thể!”
Diệp Linh Lang thất phòng lên tiếng
“Haizz”
Đối thoại đơn giản kết thúc, không khí lại yên tĩnh trở lại.
Diệp Linh Lang nhìn thấy ba người bọn họ đều đang khôi phục chữa thương, tạm thời còn chưa thể tiếp tục đi về phía trước, vì thế nàng lấy ra một quyển sách từ trong nhẫn ra xem.
Vừa xem, nàng vừa cầm bút vẽ phù vẽ lên mặt đất để luyện tập.
Trong chốc lát, nàng buông sách vở rồi lại tìm ra từ trong nhẫn hai cuốn sách ra đọc.
Cuốn “Thần cấp ngự thú lục” (2) đưa cho Mục Tiêu Nhiên, cuốn “Vạn vật khả gia trì” (3) cho Lục Bạch Vi
“Sư huynh sư tỉ, hai người xem sách một chút để giải lao đi!”
Lục Bạch Vi nhìn sách trên tay ngây ngẩn cả người: Lại không phải sách giải trí, giải lao chỗ nào?
Mục Tiêu Nhiên nhìn thoáng qua tiểu sư muội, mới có khoảng thời gian này đã lật đến trăm trang sách, cũng yên lặng mở ra trang sách của mình: sư muội nỗ lực như vậy, làm sư huynh khóc lóc cái gì!
Vì thế, vốn là hiện trường nghỉ ngơi, tức khắc biến thành hiện trường học tập.
Bị ảnh hưởng bởi bầu không khí học tập trang nghiêm, La Diên Trung bất đắc dĩ cũng lấy ra một quyển sách từ trong nhẫn, mở ra trang thứ nhất đã thấy hay ho, đây là cuốn sách giải trí thịnh hành toàn bộ Liệt Dương Điện, có hạn lượng, hình vẽ còn rất đẹp.
Bọn họ ngồi tại chỗ một khoảng thời gian, thấy đã nghỉ ngơi đầy đủ, Diệp Linh Lang khép lại sách vở, chuẩn bị một vòng khởi hành mới.
Nàng bắt Béo Đầu ra từ trong nhẫn.
“Lúc nãy ngươi và Trường Nhĩ chạy vào bên trong nhìn thấy cái gì?”
“Nhìn thấy trong đó đen như mực, đâu đâu cũng có quỷ hồn, nhưng phần lớn là đều rải rác không có đông đúc lắm, ta mất rất nhiều sức mới dụ dỗ chúng nó lại đây.”
“Không có đồ vật gì khác sao?”
“Không có!”
“Vậy con quỷ khổng lồ kia thì sao?”
“Là chúng ta gặp ở lối đi bên trái phía trước, lần đó ta và Trường Nhĩ đã đi xa nhất rồi, không đi sâu thêm nữa.”
Diệp Linh Lang gật gật đầu, nếu ở phương hướng kia tìm thấy quỷ hồn mạnh hơn, thì có nghĩa là ở phía đó sẽ thông đến vị trí sâu hơn.
“Chúng ta đi thôi!”
“Diệp Linh Lang, mới chỉ có một con quỷ khổng lồ kia đã khiến cho chúng ta tí nữa mất mạng, ngươi còn muốn tiếp tục đi sâu về phía đó sao?”
Hai người còn lại không nói, nhưng cùng chung ý tưởng, quá nguy hiểm, lấy thực lực hiện tại của bọn họ căn bản là không thể đi được.
Diệp Linh Lang hơi hơi mỉm cười, móc từ trong nhẫn ra bốn tấm bùa nàng mới viết.
“Thử cái này xem!”
____
(1) Trong nguyên văn thì chỗ này gọi là “đao tước quỷ” - hiểu nôm na là bạn quỷ khổng lồ lúc trước bị c.h.é.m tả tơi thành nhiều mảnh, từ quỷ khổng lồ bị c.h.é.m cho nhỏ yếu dần, mình dịch thành quỷ tả tơi
(2) Thần cấp ngự thú lục: Ghi chép thần cấp về ngự thú
(3) Vạn vật khả gia trì: Cái gì cũng có thể tăng cường (bổ trợ)