Hai người bọn họ nhanh chóng quay đầu, ngay cả Diệp Linh Lang đang nghiên cứu trận pháp cũng ngẩng đầu lên.
“Thật xinh đẹp! Tảng đá này xứng đôi với khí chất của Béo Đầu ta đây, ta muốn nó dùng để tạo nhà mới cho ta.”
Chỉ thấy Béo Đầu cưỡi Trường Nhĩ đang hưng phấn hét lên một tiếng vọt về phía khối thần thạch bảy màu kia.
Trường Nhĩ chạy siêu nhanh, dẫn tới Diệp Linh Lang còn chưa kịp tới ngăn trở chúng nó đã vọt lên đến mặt trên bệ đá, chạy tới bên cạnh thần thạch.
Tay nhỏ của Béo Đầu duỗi ra, nhẹ nhàng sờ soạng nhà mới tương lai của nó, vẻ mặt vui mừng.
Nhìn thấy Béo Đầu thành công chạm vào thần thạch, Diệp Linh Lang bỗng nhiên phát hiện là nàng mất công nghiên cứu nửa ngày, bệ đá này hóa ra có thể trực tiếp đi lên.
Cũng đúng, có thể đi vào địa cung này trên cơ bản đều là gia chủ của Yến gia, gia chủ bái thần thạch thì cần gì phải bố trí cơ quan c.h.ế.t người nào đó ư?
Bên cạnh thần thạch, Béo Đầu vuốt vuốt bỗng nhiên thấy trên thần thạch có dán một tờ giấy, nó thuận tay xé xuống dưới, nghi hoặc giơ lên cho Diệp Linh Lang xem.
“Diệp Linh Lang, ta không biết chữ, ngươi nhìn xem ở trên giấy viết cái gì?”
Mọi người đưa mắt nhìn lại, nhìn đến chữ trên tờ giấy, tất cả đều ngơ ngẩn cả người.
“Đừng chạm vào nó, nó sẽ nứt.”
???
Đừng nói Béo Đầu nghe không hiểu, ngay cả những người khác cũng không hiểu, vì sao lại thế?
Giây tiếp theo, Béo Đầu thu tay vừa vuốt thần thạch, lại lần nữa thét chói tai.
“Nứt rồi nứt rồi! Diệp Linh Lang, khối thần thạch này nó thật sự nứt ra rồi!”
Loại cốt truyện này ngay cả Diệp Linh Lang nhìn thấy cũng phải vò đầu, không phải là thần thạch từ trên trời rơi xuống sao? Không phải là kiến tạo một cái địa cung để nhiều thế hệ cung phụng hay sao? Không phải dựa vào nó mà Yến phủ lớn mạnh hay sao?
Chỉ có cái tay nhỏ tí của Béo Đầu, vừa sờ vào đã nứt ra?
Đúng là nó nứt ngay tại chỗ, vết nứt còn không nhỏ.
Béo Đầu sợ tới mức mau chóng mang theo Trường Nhĩ chạy nhanh về trong n.g.ự.c của Diệp Linh Lang, thuận tay đưa cho tờ giấy nó xé xuống đưa cho Diệp Linh Lang.
Diệp Linh Lang vừa cầm đã phát hiện ra đây là một lá bùa, dùng để cố định đồ vật.
…
Thật cmn quá là qua loa.
Mắt thấy khối thần thạch bảy màu kia nhanh chóng vỡ ra, từng khối từng khối vỡ vụn rơi xuống, Béo Đầu không nhịn được mà kêu lên ầm ĩ.
“Nhà mới của ta!”
“Với cái chất liệu như thế này, ngươi không sợ là ở trong đó nó sẽ chôn luôn ngươi à?”
…
Béo Đầu liền ngừng khóc.
Sau khi thần thạch vỡ vụn, linh khí nồng đậm bên trong bay ra, thoạt nhìn không có gì nguy hiểm.
Vì thế La Diên Trung lớn mật tiến lại gần.
“Ta đã nói cái gì? Đồ tốt thì cần phải chia sẻ? Các ngươi không muốn chia cho ta, nó tự nứt ra để chia! Đây là ý trời, các ngươi cũng không nên vi phạm!”
Diệp Linh Lang đột nhiên quay đầu nhìn về phía La Diên Trung, trong ánh mắt có đao.
“Ngươi không nói gì thì ta thiếu chút nữa đã quên miệng ngươi là miệng quạ đen, việc này đều tại ngươi đó!”
La Diên Trung ngay lập tức sợ ngây người.
“Đây không phải là tại quả tử của ngươi sờ làm hỏng sao?”
“Tỉnh lại đi, đổ tại nó thì không phải là đổ tại bản thân ta à? Đương nhiên là ngươi sai!”
…
Diệp Tử Tỉ nói cái gì cũng đúng lý hợp tình như thế, hắn không dám phản bác.
Lúc này, thấy từng mảnh từng mảnh thần thạch đều rơi hết xuống dưới, bên trong xuất hiện một chùm ánh sáng trắng nhu hòa.
Diệp Linh Lang tiến lên một bước, tò mò quan sát chùm ánh sáng trắng này, giây tiếp theo, ánh sáng trắng biến mất, trước mặt nàng xuất hiện một quả trứng màu trắng.
Quả trứng kia lấy thế sét đánh không kịp bưng tai (1) vỡ ra trước mặt nàng, sau đó từ bên trong lộ ra một cái đầu to, một đôi mắt tò mò hướng về phía nàng.
Không đợi Diệp Linh Lang hiểu được đây là thứ gì, chỉ thấy móng vuốt của nó nhấc lên, vẻ mặt ngạo mạn ném một đoàn ánh sáng về phía nàng, giống như là đang ban ân.
Luồng ánh sáng vừa chạm lên người Diệp Linh Lang, nàng tức khắc cảm thấy toàn thân trên dưới đều tràn ngập linh khí nồng đậm, đến mức nàng trực tiếp tăng đến Trúc Cơ trung kỳ đại viên mãn, mở ra cánh của bước vào Trúc Cơ hậu kỳ.
Nói cách khác, hiện tại nàng chỉ cần ngồi xuống, không cần bao lâu sau sẽ có thể đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Diệp Linh Lang bị bất ngờ này làm cho sợ hãi đến ngây người.
Chỉ thấy con thú nhỏ kia nhảy ra từ vỏ trứng, trực tiếp nhảy lên đầu nàng, nó gầm nhẹ hai tiếng, thái độ vô cùng kiêu ngạo ngạo mạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Xong rồi, Diệp Linh Lang ngươi xong đời rồi!”
Béo Đầu trong lòng n.g.ự.c Diệp Linh Lang bỗng nhiên hét lên.
“Nếu ta xong đời, ngươi sẽ có kết cục gì tốt đẹp? Có chuyện gì nói mau, nó là cái thứ gì?”
Diệp Linh Lang chỉ chỉ lên đầu mình.
“Nó coi ngươi là người hầu của nó.”
?
“Vừa nãy linh lực nó cho ngươi là nó ban ân, ngươi nhận được chỗ tốt từ nó, sau này ngươi phải nuôi nó.”
??
“Còn nữa, hiện tại nó đã đói bụng, đang chờ ngươi mau mau tìm đồ vật cho nó ăn.”
???
Diệp Linh Lang trăm triệu không nghĩ tới, nàng trăm cay ngàn đắng chạy đến trung tâm địa cung để tìm bảo vật, đã không tìm được bảo vật thì thôi, lại bị ăn vạ!
“Diệp Linh Lang, hiện tại ta có một tin tốt, một tin xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước?”
“Béo Đầu, ngươi rất thơm ngon, hay là ta cầm ngươi đem cho nó ăn?
“Tin tốt là, nó nhận định ngươi là người hầu của nó, nó sẽ không thương tổn đến ngươi. Tin xấu là, nếu ngươi chậm chạp không tìm đồ ăn cho nó, nó sẽ giận!”
Diệp Linh Lang cười lạnh một tiếng.
“Giận thì giận đi, ta còn giận hơn ấy! Vừa ra cửa lại bị ăn vạ, bị ngươi ăn vạ còn chưa đủ, hiện tại còn thêm nó một cái đồ vật không biết là cái thứ gì! Ta có thể nhịn được hay sao?”
“Ngươi… vẫn nên nhịn đi!”
???
“Ngươi không đánh lại được nó!”
Sau khi Béo Đầu kêu lên, tiểu thú trên đầu Diệp Linh Lang quả nhiên rất tức giận, nó gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt nhảy từ trên đầu nàng nhảy về phía La Diên Trung.
La Diên Trung luôn luôn gặp xui xẻo: …
Hắn không hiểu, vì sao dù là người hay là quỷ hay là thú, dù là ai thì lựa chọn đầu tiên luôn luôn là hắn?
La Diên Trung thấy nó nhào lên, mau chóng vung kiếm lên ngăn cản, nhưng kiếm của hắn vừa c.h.é.m ra, giây tiếp theo chỉ còn lại cái chuôi kiếm.
“A a a! Kiếm của ta! Linh kiếm ta tích cóp ba năm mới đổi được, ta không sống nổi nữa!”
La Diên Trung nói xong, con thú nhỏ kia liền bay thẳng lên nhào về phía hắn, há mồm ra định cắn đầu hắn, khiến cho hắn sợ tới mức quay đầu chạy, vừa chạy còn vừa dán gia tốc phù lên người.
Kết quả hắn nhận ra một tấm không thể đủ!
Móc thêm hai tấm nữa, trong lòng đang điên cuồng tiếc nuối.
Đây rốt cuộc là cái thứ gì? Bàn tay chỉ nhỏ như vậy, mà nhìn lại hung ác như thế!
“Không phải, ta nói đùa, ta còn muốn sống, đừng ăn ta, ta không nói lời xui xẻo nữa!”
Mắt thấy hắn bị đuổi chạy khắp nơi, Mục Tiêu Nhiên mau chóng triệu hồi Đằng Vân Bạch Hổ của mình để ngăn lại tiểu thú kia.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương "I will tell you lovely stories"
Hắn cũng tiếc kiếm của mình, đổi cách khác để đối phó nó vậy.
Ai ngờ, Đằng Vân Bạch Hổ kia vừa mới ra tới, cả người đã sợ tới mức co rúm lại, nó không cả dám xòe cánh, sợ đến mức không ngừng lui về phía sau.
Cảm giác của thú vô cùng nhanh nhạy, có thể làm cho Đằng Vân Bạch Hổ cấp năm của hắn sợ đến thế, lai lịch của đối phương nhất định không tầm thường.
Ít nhất là tại Hạ Tu Tiên giới, tuyệt đối là đứng đầu.
Mục Tiêu Nhiên mau chóng thu lên Đằng Văn Bạch Hổ, dán gia tốc phù lên người, chuẩn bị gia nhập đến hàng ngũ chạy trốn.
Phản ứng chậm hơn hắn nửa nhịp, Lục bạch Vi cũng sớm dán lên ba tấm gia tốc phù, chuẩn bị trốn chạy bất cứ lúc nào.
Mắt thấy ba người bị đuổi theo chạy khắp nơi, không cẩn thận còn có thể bị nó cắn, rốt cuộc Diệp Linh Lang đã biết vật nhỏ này thật sự lợi hại.
“Đừng đuổi theo nữa! Còn không phải là ăn cái gì hay sao? Ta có rất nhiều! Ngươi lại đây, muốn ăn bao nhiêu cho ngươi ăn bấy nhiêu, ăn cho đến khi no căng, có đáng là bao!”
“Diệp Linh Lang, còn một tin tức tệ hơn nữa ngươi có muốn nghe không?”
???
“Nó là Thao Thiết!” (2)
______
(1) Ý là quả trứng vỡ ra siêu nhanh, đến mức không kịp trở tay ấy
(2) Thao Thiết: Giải thích cho những bạn chưa biết Thao Thiết là gì: Thao Thiết là một trong tứ đại hung thú thượng cổ (trong truyền thuyết), là một loại hung thú mà ăn không biết no, và cái gì cũng có thể ăn vào bụng. :))
Kể từ giây phút này, Diệp Linh Lang không chỉ phải nuôi Béo Đầu láo lếu cãi nhau còn giỏi hơn, lại có thể làm hỏng bất cứ đồ vật gì (dù đã qua thuần hóa cũng không ăn thua), giờ còn phải nuôi thêm một con Thao Thiết không biết no là gì. :))