Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Chương 174: Bồi luyện siêu mạnh



Thi đấu tổ đội của Thất Tinh Tông do Đường Nhất Phàm cầm đầu, tuy cũng là hai Nguyên Anh, năm Kim Đan, nhưng trong đó có một Kim Đan còn không đủ 16 tuổi, thiên tài thiếu nữ Diệp Dung Nguyệt, còn đang đấu đơn tại tổ sơ cấp.

Ở Thất Tinh Tông, có rất nhiều đệ tử Kim Đan kỳ có tư lịch sâu hơn nàng, nhưng trong số bảy người thi đấu tổ đội lại cho nàng một vị trí, nhìn thấy nàng lên sân khấu, mọi người xôn xao suy đoán.

“Nhìn có thể thấy Thất Tinh Tông là tính toán dành toàn bộ lực lượng để bồi dưỡng Diệp Dung Nguyệt rồi, thi đấu tổ đội quan trọng như vậy thế mà cũng để nàng lên, nàng là một đệ tử duy nhất đang ở tổ sơ cấp lại có thể đánh đoàn chiến đúng không?”

“Không phải là còn có Diệp Linh Lang hay sao?”

“Có thể giống nhau hay sao? Nàng là bởi vì nhân số của Thanh Huyền Tông quá ít, không đủ người mới để nàng lên, nàng chỉ là góp cho đủ số thôi. Thất Tinh Tông có rất nhiều nhân tài, Diệp Dung Nguyệt có thể có một vị trí nhỏ thì hoặc là nàng vô cùng mạnh, hoặc là Thất Tinh Tông nhất định thiên vị nàng.”

“Ta cảm thấy nhất định là vì nàng quá mạnh. Kim Đan đó! Mấy ngày không gặp, nàng đã trực tiếp từ Trúc Cơ trở thành Kim Đan rồi, thiên phú này chẳng lẽ không xứng đáng để bồi dưỡng hết mức hay sao? Phải biết rằng nàng mới nhập môn còn chưa quá một năm đâu!”

Lời này vừa nói, người xung quanh phát ra từng đợt thở dốc.

Đúng vậy, Diệp Dung Nguyệt mới nhập môn một năm mà thôi, từ Luyện Khí đến Kim Đan, tốc độ thần tốc này thật sự không ai có thể địch nổi.

Thiên tài thiếu nữ, thật là khủng bố!

Hôm nay, Diệp Dung Nguyệt xuất hiện với tu vi Kim Đan ở Cửu Hoa Sơn lại lần nữa nhấc lên một làn sóng thật lớn, độ thảo luận quay xung quanh nàng vô cùng nóng bỏng, chưa lúc nào hạ xuống, có thể vượt qua được sự nổi bật của Thanh Huyền Tông.

Nàng xuất hiện, Diệp Linh Lang có vẻ như trở thành bình thường không có gì lạ.

Rốt cuộc, tuy rằng Diệp Dung Nguyệt nhiều tuổi hơn, nhưng nàng cùng với Diệp Linh Lang gia nhập tu tiên giới cùng một ngày, mọi người đều bắt đầu từ tu vi Luyện Khí, người có thể đột phá Kim Đan trước khẳng định là mạnh hơn.

Vừa mới thảo luận về Diệp Dung Nguyệt, đề tài đã không dừng được.

Rốt cuộc nàng không những mạnh mà còn xinh đẹp, quan trọng là, nàng đã đến tuổi cập kê, có thể yêu đương rồi, những nam tử quay xung quanh nàng người nào cũng ưu tú, trong thời điểm này liền có vô cùng nhiều chuyện phiếm.

Nam tử ngưỡng mộ, nữ tử ghen ghét, Diệp Dung Nguyệt trở thành người được chú ý nhất Võ Hội Đỉnh Phong lần này.

Đối với chuyện phiếm xung quanh Diệp Dung Nguyệt, Diệp Linh Lang không quan tâm chút nào, rốt cuộc linh khí đầy đất không đi nhặt, lại phí thời gian để nói chuyện phiếm, những người này đúng là không thông minh gì cả.

Lúc đó, ở phía dưới hào quang mạnh mẽ của Diệp Dung Nguyệt, Diệp Linh Lang ảm đạm không có chút ánh sáng nào đang cân nhắc phải cải tiến trận pháp như thế nào, cùng với việc qua mấy ngày nữa ở mấy trận đấu tổ đội gặp tứ đại tông môn phải ứng đối như thế nào.

Buổi tối hôm đó, Diệp Linh Lang thậm chí còn lôi kéo các sư huynh sư tỉ mở một hội nghị nho nhỏ, để tổng kết về những trận chiến của tứ đại tông môn, hơn nữa, để mọi người có thể trao đổi ý tưởng một chút.

Khi bọn họ còn đang bàn luận, Mạc Nhược Lâm và Hoa Thi Tình ở bên cạnh không tham dự vẫn còn đang nghiên cứu việc của các nàng, chuyên chú vô cùng, hoàn toàn không chê những người khác ồn ào.

Sau khi tổng kết xong, mọi người một lần nữa trở về, từng người cố gắng bổ khuyết những yếu kém, chuẩn bị cẩn thận để chiến đấu.

Ngày hôm sau, sau khi bọn họ nhanh chóng kết thúc một trận thi đấu thì không có dừng lại lưu luyến trong sân thi đấu, trình độ của tứ đại tông môn như thế nào, ngày hôm qua bọn họ đã được thấy, không cần phải lãng phí thời gian để xem nữa.

Hoa Thi Tình và Mạc Nhược Lâm như cũ vẫn trở về trong phòng nghiên cứu đồ vật của các nàng, mà những người khác, tính cả đội cổ vũ cùng nhau bị Diệp Linh Lang kéo đến đỉnh Cửu Hoa Sơn.

Nhìn thoáng qua nơi hoang tàn vắng vẻ này, Bùi Lạc Bạch nghi ngờ hỏi: “Tiểu sư muội, muội dẫn chúng ta tới đây làm gì?”

“Luyện tập đánh tổ đội!”

Ninh Minh Thành nhìn trái nhìn phải, ngoài bỏ Thanh Huyền Tông thì không có ai khác.

“Đánh như thế nào? Đánh với ai?”

“Đừng vội, tiểu sư muội của huynh là muội đây, dù cho gặp phải chuyện gì cũng đều có cách.”

Nói xong, nàng cắt một khối trên mặt đất, nói với đội cổ vũ phía sau: “Phiền các ngươi hôm nay ở đây giúp một chút!”

Mấy người Đinh Gia Bằng mở to hai mắt, sợ tới mức lui về phía sau vài bước.

“Không phải chứ? Các ngươi để chúng ta bồi luyện sao? Thà bị các ngươi đá bay như Bắc Đẩu Tông còn hơn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Đương nhiên là không rồi, ta để các ngươi tới là có việc khác.”

Chỉ thấy Diệp Linh Lang vừa mới ở khu vực vừa nãy lấy ra một cái giá, vài cái nĩa, còn có mấy cái mâm thật lớn.

Ngay sau đó, nàng từ bên trong lấy ra t.h.i t.h.ể yêu thú chồng chất thành núi, cùng với đủ loại gia vị, dọn xong tại chỗ.

Vừa nhìn thấy mấy thứ này, những người khác liền sợ ngây người, làm gì vậy?

Ban ngày ban mặt, chạy tới đây nướng thịt ăn?

Những người khác không hiểu, Lục Bạch Vi cùng Mục Tiêu Nhiên dĩ nhiên là hiểu ngay tại chỗ, bọn họ sợ tới mức lui về phía sau hai bước.

Xong rồi xong rồi, hôm nay làm không tốt thật sự sẽ xong đời.

“Các ngươi ở chỗ này, xử lý những t.h.i t.h.ể yêu thú đó cho ta, nướng chín rồi ướp gia vị là được.”

Diệp Linh Lang đơn giản giao nhiệm vụ một chút phải nướng thế nào, ướp gia vị như thế nào, nói xong thì nhắc nhở bọn họ.

“Làm tốt công việc của các ngươi, không nên tò mò không nên quay đầu lại, cũng không cần phải xem chúng ta làm gì, nếu không sẽ rất nguy hiểm.”

Đinh Gia Bằng cái hiểu cái không hiểu gật gật đầu.

“Làm cho tốt, mỗi một yêu thú làm xong ta trả các ngươi hai mươi trung phẩm linh thạch.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Vừa nghe có linh thạch, những người khác ngay lập tức tỏa sáng hai mắt, tích cực lên nhiều.

“Vậy đến lúc đó ta có thể dùng linh thạch để mua một ít lá bùa của ngươi không?”

“Đương nhiên có thể rồi, các ngươi là đội cổ vũ của Thanh Huyền Tông, mua cái gì cũng được chiết khấu một nửa giá.”

Lời này vừa nói, đám người Đinh Gia Bằng đều sung sướng không chịu nổi, còn không phải là nướng thịt hay sao? Có tay là có thể làm được.

Sau khi giao việc cho bọn họ xong, Diệp Linh Lang mang theo những người khác đi đến chỗ xa hơn, sau đó lấy từ nhẫn ra một cái lồng sắt màu hoàng kim, trên lồng sắt che lại một tầng vải màu đen, khiến cho người ta không thấy rõ bên trong là gì.

Ngoài Bùi Lạc Bạch và Ninh Minh Thành, những người khác tức khắc đều hiểu, bọn họ sợ tới mức lui về phía sau vài bước, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, xong rồi xong rồi, tiểu sư muội chơi lớn như vậy, thật là đáng sợ!

“Xem biểu tình của các ngươi, là đã hiểu rồi hay sao?” Bùi Lạc Bạch hỏi.

“Không chỉ có hiểu đâu, hơn nữa là chuyện rất lớn đó!” Ninh Minh Thành cùng suy đoán.

Khi thấy những người khác gật đầu, trái tim của bọn họ cũng lạnh theo.

Rốt cuộc bọn họ còn nhớ rõ câu nói năm kia của tiểu sư muội: “Muội mang huynh đến chỗ này chơi vui lắm!”

Diệp Linh Lang nhanh chóng chia địa bàn, bày ra một trận pháp đơn giản, sau đó thả ra cả hai đứa con trai lớn, còn tại chỗ gỡ phong ấn của chúng nó một chút.

Nàng quay đầu lại, hơi hơi mỉm cười.

“Đã có bồi luyện, đồ ăn ta đã chuẩn bị tốt, chỉ mong các sư huynh sư tỉ không cần phải luẩn quẩn trong lòng làm đồ ăn cho bọn chúng.”

Những người khác bị đọa điên rồi: !!!

Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ thật sự không phân rõ được, rốt cuộc là Chiêu Tài cùng Thái Tử đáng sợ, hay là tiểu sư muội đáng sợ hơn!

Lúc đó, đội cổ vũ đang toàn thân đầu nhập đến công việc nướng thịt, bỗng nhiên phía sau bọn họ truyền đến tiếng gào thê lương.

“A a a! Cứu tôi với! Cứu tôi với! Aaa!”

Đang muốn quay đầu lại xem, bọn họ lại nghĩ đến lời nhắc nhở của Diệp Linh Lang, tức khắc liền nhịn xuống lòng tò mò.

Thôi, cũng không phải bọn họ mất mạng, không cần nhọc lòng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com