Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Chương 188: Đánh thua đưa muội ra ngoài rèn luyện!



Không khí khẩn trương, Thái Tử cùng với Chiêu Tài từ lúc bắt đầu đã bị mọi người sợ hãi, sau này lại biến thành đối tượng được hẹn trước để bồi luyện.

Thái Tử rất vui, bởi vì chỉ cần đánh hai trận đã có người mang cơm đến, hơn nữa cơm đều là linh kiếm và thịt nướng hắn thích ăn, ngẫu nhiên giả bộ mệt mỏi về thể xác và tinh thần bãi công còn có thể được một ly nước Béo Đầu vô cùng ngon miệng.

Nếu không phải Béo Đầu là phiên dịch riêng của nó, từ xưa tới giờ chỉ có một quả cần phải lợi dụng tuần hoàn, nó chắc chắn sẽ nhân lúc tiểu phụ thân không chú ý mà nuốt Béo Đầu một ngụm.

So với Thái Tử làm việc hăng hái, thì Chiêu Tài lại không vui vẻ lắm, thức ăn bảo tồn đã sắp hết rồi, mỗi ngày bị nhốt trong hộp không thể giống Thái Tử và Béo Đầu rảnh rỗi được ra ngoài chơi, vừa ra tới lại còn phải đánh nhau, đánh thắng lại không được ăn, tâm tình không được tốt cho lắm.

Vì thế, để chiếu cố cảm xúc của Chiêu Tài, Diệp Linh Lang phải nhân lúc khuya khoắt không có ai ở đỉnh núi, mang theo Chiêu Tài đi tắm ánh trăng, cùng nhau xem nhị sư tỉ làm phim mới, cùng nhau ăn kẹo trái cây làm từ nước của Béo Đầu.

Dạo này Béo Đầu ngày nào cũng bị lôi ra ép lấy nước, tâm trạng cũng vô cùng không tốt, rất nhiều lần muốn bãi công rời nhà trốn đi, cuối cùng vẫn bị dụ dỗ trở lại. Bùa spa mà Diệp Linh Lang cho thật sự quá nhiều, cũng được, coi như làm để giảm béo đi, làm một Béo Đầu có dáng người tuyệt mỹ, kinh diễm ánh mắt của mọi người.

Vì thế, dưới đêm đen gió mát, phía trên triền núi hoang tàn vắng vẻ, nhóm bảo bối của Diệp Linh Lang dựa vào cục đá để spa, xem phim ăn điểm tâm, tâm tình vô cùng sung sướng.

Dưới triền núi, các đệ tử Thanh Huyền Tông vẫn còn đang tu luyện giữa đêm khuya, hấp thu tinh hoa của ánh trăng, linh khí của núi, hài hòa tự nhiên vô cùng.

Ai đã chuẩn bị tốt, muốn luyện thực chiến, chạy đến đỉnh núi kêu một bồi luyện xuống dưới, đảm bảo có thể thu được hỏa lực công kích gấp mười lần, rốt cuộc ai bị quấy rầy khi đang xem phim thì tâm trạng đều không tốt, giận dữ một chút cũng bình thường.

Lúc đó, Thái Tử vừa mới từ triền núi lên tới nơi, không vui hừ hừ hai tiếng.

“Đừng chấp nhặt với những nhân loại ngu xuẩn đó, bọn họ muốn đánh là bởi vì bọn họ trời sinh gầy yếu, không có bản lĩnh, thiên phú vừa thấp vừa rác rưởi. Nếu là giống chúng ta vừa sinh ra đã mạnh mẽ, căn bản không cần nỗ lực gì.”

Giọng nói của Béo Đầu vô cùng kiêu ngạo.

Nhưng Thái Tử vừa nghe trong lòng lại thoải mái hơn không ít, Chiêu Tài xoay xoay tròng mắt, cũng không biết nó nghe rồi có hiểu không.

“Thôi, dù bọn họ vừa ngu xuẩn vừa gầy yếu, nhưng phục vụ cũng không tệ lắm. Dù sao cũng thỏa mãn bọn họ một chút, bọn họ sẽ càng ngày càng bỏ ra nhiều sức lực để nuôi dưỡng chúng ta. Để cho bọn họ mệt sống mệt chết, chúng ta nằm hưởng thụ.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Béo Đầu nói xong xoay người đổi tư thế, vô cùng vui vẻ.

Thái Tử ngẩng đầu liếc nhìn ánh trăng, từ khi sinh ra tới nay, mới liếc nhìn cha mẹ một lần, ngoại trừ biết bản thân nó là Thái Tử, cái gì nó cũng chưa thấy đã bị ném tới nơi này.

Nó muốn làm gì cũng không biết, thôi, có nhân loại ngu xuẩn nuôi dưỡng nó rồi, nó chỉ cần hưởng thụ là được, ai bảo nó vừa sinh ra đã ưu việt chứ?

Tròng mắt của Chiêu Tài lại hơi động đậy một chút, nó không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ biết những người nhỏ và động vật nhỏ trong phim thì không thể ăn, những cái khác thì có thể ăn, hiện tại rất thoải mái.

Nháy mắt, thời khắc khẩn trương nhất, kích thích nhất rốt cuộc cũng đến.

Kể từ khi bắt đầu vòng tám người mạnh nhất, mỗi một trận đều diễn ra ở sân đấu lớn nhất có thể chứa được hàng vạn người.

Hôm nay cử hành đồng thời vòng thi đấu tám người mạnh nhất loại còn bốn người của cả ba tổ cao cấp, trung cấp và sơ cấp.

Sân thi đấu như cũ là biển người tấp nập, không khí nhiệt liệt, càng đến giai đoạn cuối, thi đấu càng khẩn trương kích thích.

Trước hết, bắt đầu là tổ sơ cấp, tổ sơ cấp từ khi đánh đến khi kết thúc vô cùng nhanh, tám người tiến vào bốn người gồm có Diệp Linh Lang, Vũ Tinh Châu, Diệp Dung Nguyệt và một đệ tử Côn Ngô Thành, mỗi người đều đánh bại đối thủ của mình thành công thăng cấp.

Sau khi tổ sơ cấp kết thúc thi đấu, tổ trung cấp bắt đầu.

Mục Tiêu Nhiên nhanh chóng đánh bại đối thủ Kim Đan, vào vòng bốn người, nhưng đến lượt Quý Tử Trạc cùng với Ninh Minh Thành thì trận đấu nhiệt huyết lên.

Đệ tử Thanh Huyền Tông lần đầu tiên nội chiến cùng môn phái, hai người đứng trên võ đài, cuối cùng chỉ có một người vào vòng trong.

Lúc này, đội cổ vũ của Thanh Huyền Tông hô to, vừa cổ vũ Ninh Minh Thành, vừa cổ vũ Quý Tử Trạc, người xem liếc mắt nhìn thấy giống như một đám tâm thần phân liệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nhưng đội cổ vũ của Thanh Huyền Tông không thèm để ý đến cái nhìn của người khác, bọn họ vui sướng, những người khác không hiểu được.

Tùy tiện kêu tên hai người, luôn có một người thắng, huyền thoại luôn thắng không bại của đội cổ vũ bọn họ sẽ không bao giờ kết thúc.

Trận đấu chính thức bắt đầu, Diệp Linh Lang nhìn ở khán đài nhìn hai sư huynh đối chiến.

Lúc đầu, hai người đánh với nhau khá khách khí, ngươi tới ta đi, có tới có lui, người xem thưởng thức rất vui vẻ.

“Hai đệ tử này đều vô cùng đẹp trai, ai thua ta cũng đau lòng.”

“Bọn họ không phải là đồng môn hay sao? Tuổi tác lại còn xấp xỉ. Vì sao kiếm chiêu của họ hoàn toàn không giống nhau, giống như là từ hai môn phái.”

“Nói như vậy, vậy đánh lâu thêm một chút đi, ta tiếp tục thưởng thức sắc đẹp tuyệt vời của bọn họ, để sư huynh của ta tiếp tục nghiên cứu biện pháp đối phó với bọn họ.”

Diệp Linh Lang ở bên cạnh nghe được thì nhăn mày lại, không được rồi!

Hôm nay hai người bọn họ nhất định có một người khẳng định phải thua, cứ kéo dài như vậy không muốn ra tay tàn nhẫn, thế thì sẽ bị người khác nghiên cứu mất.

Vì thế, nàng bỗng nhiên đứng lên từ khán đài, hô to về phía võ đài một tiếng: “Sư huynh siêu giỏi! Đánh thắng trở về nghỉ ngơi thật tốt, đánh thua ra ngoài rèn luyện với muội.”

Nàng vừa mới kêu, hai người vốn đang lười biếng ngay lập tức sửa đổi trạng thái lúc trước, khí thế tăng mạnh, bùng nổ trong nháy mắt, kiếm chiêu càng đánh càng nhanh, pháp thuật cũng bay loạn khắp nơi.

Thay đổi này giống như hai người có huyết hải thâm thù vậy, ngươi c.h.é.m ta chọc, ngươi c.h.ế.t ta sống, tức khắc khiến tất cả người xem ở đây đều kinh hãi.

Cuối cùng, Quý Tử Trạc cả ngày đánh nhau quen tay quen chân lại có đơn linh căn Thủy hệ, vừa có được kinh nghiệm chiến đấu phong phú lại có thêm ưu thế khắc chế về thuộc tính, dùng một chút ưu thế của mình để đánh bại Ninh Minh Thành, thành công thăng cấp đến vòng bốn người.

Vào khoảnh khắc hắn đánh thắng kia, hắn kích động đến nỗi nhảy dựng lên, vui vẻ đến mức khiến người khác hoài nghi hắn không chỉ thắng vòng loại tám người để vào vòng bốn người, mà là lấy được giải nhất của tổ trung cấp.

Mà Ninh Minh Thành bị thua trận dứt khoát ngã trên mặt đất không thèm bò dậy, rõ ràng chỉ là bị ngoại thương mấy kiếm, thế mà làm như là bị đánh mất mạng, vô cùng thê thảm, ai thấy cũng đau lòng.

Mắt thấy một trận thi đấu không biết đánh đến bao lâu bỗng nhiên kết thúc, khán giả cũng sợ ngây người.

Lục Bạch Vi tức khắc giơ ngón tay cái với Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội đúng là đã làm điều tốt nhất cho toàn trường.”

“Đừng khách khí!”

Thi đấu kết thúc, Quý Tử Trạc tóm Ninh Minh Thành xuống khỏi võ đài, vui vẻ phấn khởi đưa tới trước mặt Diệp Linh Lang.

“Lục sư huynh, sau này sẽ giao tiểu sư muội cho huynh, huynh nhất định phải chăm sóc muội ấy thật tốt!”

..

Hối hận, lúc ấy Ninh Minh Thành vô cùng hối hận.

Nếu trước khi thua trận mấy chiêu thức hắn đổi sang đấu pháp khác, hiện tại sẽ không thảm như thế.

“Tiểu sư muội…”

“Lục sư huynh, muội biết huynh thua trận rất buồn! Không sao hết, về sau muội đưa huynh đi cùng nhau tu luyện, tương lai nhất định huynh sẽ tiến bộ, vượt qua thất sư huynh.”

….

Nếu trái tim có thể phát ra tiếng, vậy thì nhất định là tiếng nứt nẻ vỡ vụn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com