Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Chương 258: Không tốt! Bị lừa rồi!



Cho dù người kia là ai, nàng đều nhất định sẽ bắt được.

Chỉ là nàng không nghĩ tới đại sư huynh sẽ bất ngờ báo thù như vậy.

Lúc trước nàng vẫn luôn cho rằng đại sư huynh có huyết hải thâm thù của cha, ở lại Thanh Huyền Tông che giấu tung tích, giấu tài, chờ đến khi cánh chim cứng cáp mới đi báo thù.

Nhưng hôm nay vừa thấy, hoàn toàn không phải như thế.

Rõ ràng hắn đã đến Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ còn một bước nữa có thể đến Hóa Thần.

Hắn đã đợi mười năm, làm sao có thể không chờ được một chút thời gian này chứ?

Hơn nữa, dựa theo cách làm người của đại sư huynh, nhất định là không muốn liên lụy đến đồng môn, nhưng sau khi nổi bật cùng với Thanh Huyền Tông ở Võ Hội Đỉnh Phong bỗng nhiên hắn lại đi diệt mãn môn Đan Tâm Đường, chuyện này quá bất ngờ, căn bản không giống với cách xử sự của hắn.

Đây là vì sao chứ?

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Là ai ở sau lưng tính kế hãm hại hắn, để hắn trở thành địch của cả Tu Tiên giới?

Diệp Linh Lang hít sâu một hơi, nghĩ đến đại sư huynh chiếu cố chăm sóc nàng mọi nơi mọi chốn, nghĩ đến khuôn mặt ấm áp như gió xuân của đại sư huynh, nghĩ đến hiện giờ hắn đang bị chính đạo bao vây tìm giết, thanh danh bị hủy, vết thương chồng chất, sinh tử không biết, trong lòng nàng khó chịu từng đợt.

Trách không được vị sư phụ hờ kia của nàng muốn mang nàng đi Bắc Thượng. Thần Y Cốc ở phương nam, hắn đây là muốn không để cho nàng biết, cũng không để nàng bị liên lụy.

Rốt cuộc từ đạo nghĩa mà nhìn, đại sư huynh của nàng đã sớm bị mọi người coi là đại ma đầu rồi.

Đan Tâm Đường y giả nhân tâm, cứu được vô số người, hắn lại g.i.ế.c mãn môn, cho dù thế nào cũng thấy là tội ác đầy trời, phát điên phát rồ, không có giới hạn.

Cho nên Nhậm Đường Liên cảm thấy nàng bây giờ quan trọng nhất là phải phân rõ giới hạn, nếu không cuốn vào trận ân oán này, sẽ phải đối mặt với rất nhiều thóa mạ cùng bị đuổi giết, tiền đồ của nàng sau này sẽ bị hủy mất.

Nhưng mà tiền đồ? Nàng muốn tiền đồ gì?

Ngay từ đầu mục tiêu của nàng chính là sống tạm vui sướng ở Thanh Huyền Tông, nếu Thanh Huyền Tông không còn, sơ tâm của nàng cũng không còn, tiền đồ còn có nghĩa gì chứ?

Huống chi, đường ở dưới chân nàng, tiền đồ của nàng làm sao đến lượt người khác nói?

Người khác không tin đại sư huynh, nàng tin.

Không có ai đứng bên người đại sư huynh, nàng đứng.

Bị cùng đường mà đánh không có người cứu viện, nàng cứu!

Tóm lại, muốn động đến đại sư huynh của nàng, trước tiên phải vượt qua cửa của nàng đã.

Diệp Linh Lang nhanh chóng thu Béo Đầu vào trong nhẫn, đồng thời chạm vào tiểu hắc xà trên cổ tay, tiểu hắc xà hiện thân nâng đầu nhìn nàng.

“Đại sư huynh của ta đã xảy ra chuyện, ta cần ngươi trợ giúp. Chỉ là chuyện này hơi phiền một chút, hơn nữa, hắn không ở phe chính nghĩa, ngươi có cần phải nghe đầu đuôi câu chuyện không.”

“Không cần.”

Tiểu hắc xà trả lời rất kiên quyết.

“Tuy rằng cái gì ta cũng không nhớ, nhưng theo như nhận biết của ta, ta không phải là người tốt.”

Diệp Linh Lang sửng sốt, tức khắc không lo lắng gì nữa.

“Ta cảm thấy tim của ngươi đập rất nhanh, hô hấp hơi mạnh, chắc là ngươi đang rất sốt ruột, đầu đuôi không cần phải nói, trước tiên nói muốn làm gì đã.”

“Được” Diệp Linh Lang không dông dài nữa: “Ta muốn tránh sư phụ ta để rời khỏi đây, đi đến tòa núi cách đây mười dặm, nơi đó linh khí nồng đậm, yêu thú phong phú, là nơi mà tu sĩ Kim Đan kỳ rèn luyện. Ta cần phải đột phá lên Kim Đan, cũng phải luyện chế vũ khí của ta, sau đó đi tìm đại sư huynh.”

Vậy để Huyền Ảnh dắt sư phụ ngươi rời đi, lại dùng Thương Thủy Châu tạo linh trì, còn vũ khí ta sẽ giúp ngươi chế tạo, nhưng cần có ngươi hỗ trợ, trong quá trình có thể sẽ… có chút không khỏe.”

Diệp Linh Lang ngẩn người, quá trình gì mà sẽ không khỏe?

Nhưng thời gian không cho phép, nàng không nghĩ quá nhiều, lập tức đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Vì thế, nàng lấy Huyền Ảnh ra, đơn giản ra lệnh một chút, ở phía trên thân kiếm của nó dán một tấm yêu khí phù, sau đó bao vây toàn thân nó, tránh cho yêu khí tiết ra ngoài quá sớm.

Đợi đến khi nó bay đến một góc có nhiều người, sau đó mới lộ ra toàn bộ yêu khí, hơn nữa còn làm một trận thật lớn.

Khi Huyền Ảnh nhận được thì toàn bộ thanh kiếm đều ngốc, nó đường đường là một thanh thần kiếm thượng cổ, bây giờ lại phải ngụy trang thành yêu, bị cọng giá đỗ này bịa đặt không quan tâm tới nguồn gốc, thế mà cũng làm được.

Nhưng nó chỉ dám thầm mắng, ngoài mặt lại không dám nói gì, rốt cuộc chủ nhân của nó còn đang tỉnh.

Sau khi Huyền Ảnh bay đi, Diệp Linh Lang ngồi lại bên cạnh bàn, lấy ra một quyển sách lật xem, mà phía trên cổ tay nàng, tiểu hắc xà lại nhắm mắt tiếp tục ngủ, an tĩnh bình tĩnh hết sức, không giống như sắp làm chuyện lớn chút nào.

Thời gian từng giờ từng giờ trôi đi, bên ngoài bắt đầu truyền đến các loại tiếng vang, tiếng kêu gào, tiếng cầu cứu, cùng với từng đợt từng đợt tiếng thét chói tai.

Quả nhiên Huyền Ảnh không phải là một thanh kiếm chính nghĩa, nhanh như thế đã làm cho bên ngoài ầm ĩ đến nỗi gà chó không yên, quen thuộc giống như không phải lần đầu làm chuyện này.

Lúc này, bên ngoài cửa truyền đến tiếng đập của của Nhậm Đường Liên.

“Linh Lang?”

“Có chuyện gì?”

“Bên ngoài có Yêu tộc, con cùng với vi sư…”

Diệp Linh Lang nhanh chóng mở cửa phòng.

“Muốn đi ra ngoài chơi ư? Con chuẩn bị xong rồi.”

Vì không muốn có gì bất ngờ xảy ra, Nhậm Đường Liên cùng với Diệp Linh Lang ra cửa, sau khi ra cửa hắn nhanh chóng xác định nơi có yêu khí, hắn định mang Diệp Linh Lang tiến lên thì Diệp Linh Lang bỗng nhiên kêu lên một tiếng.

“Sư phụ, hình như bên kia cũng có yêu!”

Giọng của nàng vừa phát ra, bên kia cũng truyền đến tiếng kêu sợ hãi của người khác.

“Ăn người! Yêu quái ăn người! Chạy mau đi!”

“Sư phụ, để con qua bên kia nhìn xem! Người đừng thất thần, mau mau bắt yêu quái, nếu không những người đó sẽ gặp nguy hiểm!”

Chỗ này chỉ là một thị trấn nhỏ của Tu Tiên giới, mọi người sống rất an nhàn, bọn họ chỉ có trong thời gian nhàn hạ lợi dụng linh khí tu luyện mà thôi, đại đa số mọi người đều có tu vi Luyện Khí, một số ít có thiên phú cũng chỉ là Trúc Cơ.

Yêu tộc đến Tu Tiên giới thích nhất là đến những thị trấn nhỏ bình thường thế này, không có tu sĩ lợi hại, nhưng mỗi người đều đã từng tu luyện, rất bổ.

Cho nên Nhậm Đường Liên thật sự không dám trì hoãn, nhanh chóng quay đầu đi bắt một con khác, rốt cuộc chỉ cần do dự một chút là sẽ thêm một người bị ăn.

Diệp Linh Lang sau khi chạy về hướng khác, nhanh chóng ở trên nóc nhà tìm thấy Béo Đầu dán yêu khí phù cưỡi Trường Nhĩ điên cuồng làm việc.

Nàng sau khi thu hồi thỏ lẫn quả thì dán ba tấm gia tốc phù, vèo một cái biến mất phía trên thị trấn nhỏ.

Bên kia, Nhậm Đường Liên vừa mới tỏa định nơi có xuất hiện yêu tộc, giây tiếp theo, Yêu tộc kia giống như là hư không tiêu thất, bất kỳ hơi thở gì cũng không còn nữa.

Không xong rồi! Bị lừa!

Hắn nhanh chóng quay đầu lại đi tìm Diệp Linh Lang, kết quả trên đường cái rộn ràng nhốn nháo, làm gì còn thân ảnh của Diệp Linh Lang nữa?

Ngay cả hơi thở của yêu quái mà nàng muốn đuổi theo kia cũng không còn chút nào.

Nhất định là nàng cảm thấy có gì đó không thích hợp mới có thể chạy khỏi hắn!

Nhậm Đường Liên sốt ruột đến nỗi đầu óc ong ong, rốt cuộc nàng có bao nhiêu thủ đoạn? Làm sao mà cả yêu khí cũng có thể làm ra?

Nghiệt đồ này! Làm hắn tức c.h.ế.t mất!

Hắn tức giận lấy ngọc bài ra, điên cuồng gọi cho Diệp Linh Lang, nhưng tin tức hoàn toàn không có, đá chìm đáy biển.

Đợi hắn tìm một vòng không thấy, trở về khách điếm kiểm tra mới thấy ngọc bài nàng ném trên mặt bàn.

Con nhóc này, đây là quyết tâm muốn can dự vào, ai khuyên cũng không nghe, cả ngọc bài cũng bỏ.

Nhậm Đường Liên tức giận, lấy ra ngọc bài của mình lại điên cuồng gọi đi, nhưng lần này đối tượng thay đổi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com