Trần Tú Hòa giao nhiệm vụ mài d.a.o cho con trai cả, rồi vội vàng rời khỏi nhà đi làm việc, đột nhiên xin nghỉ sẽ dễ dàng bị người khác dò hỏi.
Bữa trưa ăn cháo ngô xay buổi sáng, nghĩ đến việc lớn phải làm vào buổi trưa, Trần Tú Hòa hấp một nồi bánh bao bột mì trộn bột ngô, kẹp thịt kho ăn, ba đứa trẻ đều thích.
Bốn người ăn cơm trưa xong, trước tiên là ba anh em đi lên núi trước, Trần Tú Hòa đi từ một con đường nhỏ khác trên núi lên.
Sau khi tập hợp tại chỗ con lợn rừng bị mắc bẫy, Trần Tú Hòa nhanh nhẹn dùng d.a.o phay m.ổ b.ụ.n.g con lợn rừng, con trai út cầm rìu đứng bên cạnh hỗ trợ.
Triệu Lập Văn giả vờ nhặt củi ở gần đó, Triệu Tuế Tuế trèo lên cây dùng ống nhòm quan sát xem có ai lên núi hay không.
Cũng may mọi chuyện đều thuận lợi, chủ lực vận chuyển thịt xuống núi là Trần Tú Hòa và Triệu Lập Võ , Triệu Lập Văn và Triệu Tuế Tuế ở trên cây trông thịt.
Dùng ba lượt đi về, con lợn rừng hơn 200 cân đã được hai người lần lượt vận chuyển về nhà.
"Nhiều thịt quá!" Triệu Lập Võ nhìn con thỏ và gà rừng treo trên xà nhà, lại nhìn thịt lợn rừng trên mặt đất, cậu chưa từng nhìn thấy nhiều thịt như vậy.
Trước kia thôn g.i.ế.c lợn cuối năm, công điểm của nhà cậu chỉ đổi được hai cân thịt. Chờ sau khi chia cho tất cả mọi người trong đội sản xuất xong, nếu còn dư thì mẹ cậu mới có thể dùng tiền mua, khi đó mua thịt lợn không cần phiếu, nhà cậu đều mua nhiều nhất có thể, bình thường chỉ có thể mua thêm được hơn 10 cân.
Trần Tú Hòa thở hổn hển, dặn dò ba đứa con ở nhà ngoan ngoãn, rồi vội vàng ra ngoài đi làm việc.
Cũng may buổi chiều làm việc là bóc vỏ ngô, có thể ngồi.
Không phải Trần Tú Hòa muốn ba công điểm đó, mà là ở trong thôn, nếu xin nghỉ, người khác sẽ dò hỏi xem nhà có chuyện gì hay không.
Chạng vạng, Trần Tú Hòa tan làm về đến nhà.
Nhìn thịt heo rừng trong bếp, bà có chút khó xử, cũng may bây giờ tuyết rơi, thịt heo rừng có thể bảo quản được lâu.
"Mẹ, thịt heo rừng thì làm thế nào ạ?" Triệu Lập Văn cũng không biết nên làm như thế nào, ban đầu chỉ nghĩ chuyển heo rừng về nhà, bây giờ chuyển về rồi lại đối mặt với việc xử lý.
"Để lại một miếng bên ngoài cho đông đá, còn lại làm thịt khô hết, đủ cho nhà mình ăn dài dài rồi." Trần Tú Hòa ước chừng, số thịt này cũng phải đến 170 cân, 1 cân thịt heo làm được 7 lạng thịt khô, sau khi làm xong nhà họ có 120 cân thịt khô. Mỡ heo rừng không nhiều, chỉ được khoảng 10 cân mỡ, để hai hôm nữa rảnh rang thì rán mỡ, trước mắt xử lý thịt đã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bánh bao hấp buổi trưa còn dư khá nhiều, bữa tối Trần Tú Hòa cắt một miếng thịt ngon nhất xào với cải chua, ăn kèm bánh bao là xong bữa tối của cả nhà.
Ăn tối xong, Trần Tú Hòa vung tay, bắt đầu phân công hai con trai làm việc.
Triệu Tuế Tuế chỉ có thể ngồi cạnh bếp nhìn ba người họ bận rộn, cô bé còn nhỏ, Trần Tú Hòa không cho phép cô động vào dao.
Trần Tú Hòa bảo hai con trai cạo lông heo cho sạch sẽ, còn mình thì xử lý lòng phèo trước, số lòng này cũng đủ ăn mấy ngày.
"Tuế Tuế, con có thích ăn cháo tim heo không?" Trần Tú Hòa đặt trái tim heo đã rửa sạch vào đĩa, quay sang hỏi con gái út.
"Chưa ăn bao giờ ạ, không biết nữa." Triệu Tuế Tuế lắc đầu.
"Ngày mai mẹ nấu cho con ăn, xem con có thích không." Trần Tú Hòa quyết định ăn lòng phèo trước.
"Vâng ạ."
Nhìn một lúc, lông heo đã được hai anh em xử lý xong, Triệu Tuế Tuế ngáp một cái to.
"Con đi ngủ trước đi, chỗ này để mẹ làm một mình được rồi." Trần Tú Hòa đuổi cả ba đứa con ra khỏi bếp, ngày mai hai con trai còn phải đi học. Bây giờ trời đổ tuyết, đường đi tốn thời gian hơn, chúng phải dậy sớm hơn 20 phút: "Tiểu Văn, trưa tan học con ghé qua cửa hàng hợp tác xã mua ít gia vị làm thịt khô về nhé."
TBC
Gia vị mua lần trước để làm thịt thỏ khô đã dùng hết, số còn lại chỉ đủ để ướp thịt heo chia dịp cuối năm.
Trường học ở thị trấn đến đầu tháng 1 mới cho nghỉ, hai anh còn hơn một tháng nữa mới được nghỉ.
Hôm sau, Triệu Tuế Tuế bị tiếng ồn ào từ sân trước làm cho tỉnh giấc.
Lắng tai nghe một lúc, thì ra là Lưu Chiêu Đệ - bác cả đang bất mãn vì số củi con gái bà ta nhặt được bị người nhà chú út - nhà thứ tư sử dụng.
"Mọi người ơi ra mà xem, nhà chú út ở riêng rồi mà vẫn muốn ăn bám nhà anh cả, lúc chưa chia nhà thì không nói, đằng này ở riêng rồi cả nhà nó vẫn hút m.á.u anh cả, thế này thì sống sao nổi!" Lưu Chiêu Đệ làm ầm ĩ không sợ trời đất, Triệu Tuế Tuế bị đ.á.n.h thức, hàng xóm láng giềng chắc cũng nghe thấy, nhưng vì trời lạnh, không ai ra xem náo nhiệt, có lẽ cũng giống như Triệu Tuế Tuế, nằm trên giường hóng chuyện.
Triệu Tuế Tuế tò mò muốn hóng chuyện, liền hé cửa sổ nhìn sang nhà thứ tư đối diện, cửa ra vào và cửa sổ đều đóng kín mít, có vẻ như Triệu Quảng Quý - chú út đã đi sửa đê rồi, trong nhà chỉ còn lại Dư Giai Giai - vợ chú út và Triệu Vi Vi - con gái chú út.