Trần Tú Hòa hiếm khi được nghỉ làm, tính đi tính lại điểm công của nhà mình ba lần, cộng thêm trợ cấp quân đội, vẫn ít hơn năm ngoái 80 điểm. Cô quyết định đến kho hàng của thôn làm việc, may bao tải một ngày có thể được 4 điểm công, may một tháng cũng có thể đạt mức trung bình.
Sáng sớm hôm sau, sau khi tiễn hai con trai đi học, Trần Tú Hòa kéo cô con gái út vẫn còn đang ngủ say trên giường dậy.
Sau khi vào đông, con gái út có thể ngủ đến tận 8,9 giờ mới dậy, Trần Tú Hòa nhanh nhẹn mặc quần áo cho con, cả người con bé như một quả bóng, cô bế con đi về phía kho hàng.
Trên đường đi, cô gặp Trần Tú Mai đang ôm Triệu Bảo Châu cũng được quấn trong chăn: "Tú Hòa."
"Chị tư, chị cũng đi à?" Trần Tú Hòa dừng bước chờ người chị họ.
"Ở nhà cũng chán, đi may bao tải còn kiếm được chút điểm công cũng tốt." Trần Tú Mai vỗ về con gái trong lòng, cùng em họ đi về phía kho hàng.
Công việc ở kho hàng là lựa chọn hàng đầu của phụ nữ trong mùa đông, có thể vừa buôn chuyện vừa may bao tải. Quy định những gia đình có ít điểm công sẽ được ưu tiên đăng ký trước, nếu còn chỗ mới đến lượt những người khác.
Trần Tú Hòa gần như lần nào cũng phải đi may bao tải để kiếm điểm.
Trong một gian nhà kho, trưởng thôn đã cho người đốt lò sưởi và đặt sẵn chậu than.
Giường lò là để cho những đứa trẻ được quấn trong chăn ngủ, những người đi làm thì ngồi quây quanh chậu than may bao tải.
Trần Tú Hòa đặt con gái xuống bên cạnh Triệu Bảo Châu, hai người họ là người đến đầu tiên và thứ hai nên đã chiếm được vị trí tốt nhất trên giường lò.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho con gái, Trần Tú Hòa đi đến phòng bên cạnh lấy nguyên liệu, buổi sáng phải may hết một chồng, một chồng có thể được tính là 2 điểm công, may xong là có thể ghi điểm rồi ra về.
Trần Tú Hòa đã may bao tải nhiều lần, tốc độ rất nhanh, khi mọi người mới may được một nửa thì cô đã gần hoàn thành rồi.
Lúc Triệu Tuế Tuế tỉnh giấc, cô bé phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, bên tai là tiếng mẹ cô đang buôn chuyện rôm rả. Cô bé dụi dụi vào chiếc chăn nhỏ của mình, dù sao bụng cũng chưa đói, cứ ngủ tiếp đã.
"Em gái?" Triệu Bảo Châu vẫn luôn nhìn chằm chằm Triệu Tuế Tuế, thấy cô bé mở mắt ra rồi lại nhắm mắt lại, liền cảm thấy khó hiểu.
Triệu Tuế Tuế nghe thấy tiếng Triệu Bảo Châu gọi, cũng lập tức mở mắt ra.
Thấy Triệu Tuế Tuế mở mắt, Triệu Bảo Châu vui vẻ ghé sát vào, áp khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên mặt Triệu Tuế Tuế cọ cọ.
Triệu Tuế Tuế đen mặt, sao lại gặp phải cái đuôi nhỏ này nữa rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tuế Tuế dậy rồi à?" Trần Tú Hòa bỏ bao tải trong tay xuống, đi đến bên giường lò.
Không còn cách nào khác, Triệu Tuế Tuế đành phải ngồi dậy: "Dạ, con dậy rồi ạ."
Nhìn biểu cảm của con gái, Trần Tú Hòa biết ngay là cô bé muốn đi vệ sinh: "Bên kia có bô đấy."
Nghe thấy hai chữ "cái bô", sắc mặt Triệu Tuế Tuế lập tức sa sầm. Cái bô ở đây là thùng gỗ, ai cũng dùng chung một cái, nghĩ đến việc có thể bị nước b.ắ.n vào mông, cô bé lắc đầu nguầy nguậy: "Không, con không đi đâu!"
Cô bé thà nhịn đến lúc về nhà, dùng bô riêng của mình còn hơn.
Thời đại này không có nhiều phân bón, nước tiểu thu gom được đều sẽ được dùng để tưới cây.
Trong mắt Triệu Tuế Tuế, tưới cây là tưới cây, rau là rau, không thể đ.á.n.h đồng. Đó là sự kiên trì cố chấp của cô bé, đúng vậy, nước tiểu tưới cây sẽ bị nước mưa pha loãng!
Bây giờ nhiệt độ ngoài trời là âm 10 độ C, đi nhà xí sẽ bị lạnh cóng mông, vì vậy bây giờ cô bé giải quyết nhu cầu sinh lý đều là dùng bô ở nhà.
Trần Tú Hòa không biết con gái mình sao lại có thói ở sạch quá mức như vậy, ngay cả đi tiểu cũng phải dùng giấy lau, còn nghiêm túc yêu cầu cô sau khi đi tiểu cũng phải lau giống như vậy.
"Con có đói không?" Trần Tú Hòa không ép buộc con gái, dịu dàng hỏi.
TBC
"Không ạ." Triệu Tuế Tuế lắc đầu, tối qua cô bé ăn nhiều quá, bây giờ vẫn chưa tiêu hóa hết.
"Vậy con đợi một lát nhé, mẹ làm xong ngay đây." Trần Tú Hòa biết tối qua con gái út ăn no đến mức khó chịu, bây giờ không đói cũng là chuyện bình thường.
Triệu Tuế Tuế vừa nghe các bà, các cô buôn chuyện, vừa đẩy Triệu Bảo Châu cứ liên tục nhào tới ra, thỉnh thoảng mới trả lời cho qua chuyện.
Cũng may là ngoài hai đứa bé gái ba tuổi ra, trên giường đều là những em bé mới được vài tháng tuổi.
"Tú Hòa, nghe nói Đại Nha nhà chị sắp được gả chồng rồi à?" Người lên tiếng là Dương Thúy Hoa, người nổi tiếng lắm điều.
"Không nghe nói gì cả, sao thế?" Trần Tú Hòa vẫn tiếp tục công việc trên tay, chắc hẳn là hôn sự chẳng ra sao.
"Haiz, cũng không biết nhà bác cả nghĩ gì nữa, lại gả Đại Nha cho một tên ngốc." Chồng của Dương Thúy Hoa và Triệu Quảng Bá là anh em họ xa, gọi Triệu Quảng Bá là bác cả cũng không sai.