"Ngôi nhà này lớn thật đấy, có bao nhiêu gian phòng vậy?" Trần Tú Hòa vừa đi vào vừa đặt hành lý lên bàn đá trong sân, bắt đầu đi dạo quanh.
"Tính cả phòng nhỏ thì có 12 gian." Triệu Quảng Thúc mang hành lý vào phòng Tây, vừa đi ra vừa nói: "Phòng Tây là phòng khách, trong phòng chính và phòng Đông có đồ của chủ nhà, chúng ta đừng vào đó, nhà bếp ở bên này."
Trần Tú Hòa đi theo chồng đến nhà bếp, cũng chính là gian phòng nhỏ: "Có thể nấu cơm ở đây được không?"
"Có thể, than đá vẫn còn, nhưng không còn nguyên liệu gì khác, chỉ có một lọ muối. Nếu muốn nấu cơm thì phải đi mua dầu ăn và gạo." Triệu Quảng Thúc mỗi tháng đều đến đây ở một hai hôm, nhà cửa mà bỏ trống lâu ngày sẽ sinh uế khí, nhanh hỏng lắm.
"Vậy anh đi mua ít dầu ăn với gạo về đi, mua thêm ít rau nữa." Trần Tú Hòa đưa phiếu dầu và phiếu lương thực cho chồng, bọn họ sẽ ở Kinh Đô khoảng một tuần, không thể ngày nào cũng ăn cơm ngoài được.
"Ừ, để anh đi mua, em ở nhà nghỉ ngơi với các con một lát, anh khóa cửa ngoài nhé." Triệu Quảng Thúc nhận phiếu, xoay người đi ra ngoài.
Lúc Triệu Quảng Thúc trở về, vợ con ông đều đang ngồi trong sân.
Trần Tú Hòa nhận đồ từ tay chồng, đem vào bếp cất.
"Hay là chúng ta nghỉ ngơi một hôm rồi mai đi Cố Cung, mọi người thấy sao?" Triệu Quảng Thúc xem đồng hồ thấy mới có 8 giờ, nếu ngồi tàu mệt thì cả nhà nghỉ ngơi một hôm.
"Bố ơi, con không mệt đâu." Triệu Lập Võ ngủ một mạch trên tàu nên giờ đang tràn đầy năng lượng.
"Con cũng không mệt." Triệu Lập Văn cũng phụ họa theo.
"Vậy thì đi thôi." Trần Tú Hòa cũng không thấy mệt, với bà thì đi làm đồng mới gọi là mệt, nằm ì một ngày làm sao mà mệt được.
Triệu Tuế Tuế thì khỏi phải hỏi, cả đoạn đường con bé đều được bố bế trên tay nên chẳng phải đi bộ tí nào.
"Được, vậy chúng ta xuất phát." Thấy mọi người đều khỏe cả, Triệu Quảng Thúc vào nhà thay một bộ đồ bình thường rồi dẫn vợ con ra ngoài.
Nhà họ ở khá gần Cố Cung, đi bộ khoảng 20 phút là đến.
Đi ngang qua Quảng trường Thiên An Môn, Triệu Quảng Thúc hỏi: "Ngày mai có muốn xem lễ chào cờ không?"
"Có ạ, có ạ." Triệu Lập Võ gật đầu lia lịa.
Triệu Tuế Tuế được bố bế trên tay nên tầm mắt còn cao hơn cả bố, từ xa đã nhìn thấy Cố Cung Bảo Tàng Viện.
Trông cũng không khác biệt gì so với kiếp trước, du khách bây giờ cũng ít hơn so với kiếp trước, có lẽ thời đại này chưa có nhiều người đi du lịch.
Cả nhà vừa đi vừa nghỉ, đi đến Dưỡng Tâm Điện thì gặp đồng đội cũ của Triệu Quảng Thúc.
"Lão Triệu!"
Triệu Tuế Tuế thấy một người đàn ông ở đằng xa đang vẫy tay với bố mình.
"Lão Lục, cậu cũng đến đây à." Nghe thấy tiếng Lục Thành, Triệu Quảng Thúc bế con gái tiến lại gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Ô, đây là con gái rượu của cậu à?" Lục Thành nhìn Triệu Tuế Tuế đang ngồi trên tay Triệu Quảng Thúc, lên tiếng hỏi.
"Ừ, Tuế Tuế, chào chú Lục đi con." Triệu Quảng Thúc giục con gái chào hỏi.
"Cháu chào chú Lục ạ." Triệu Tuế Tuế cười giòn tan chào.
"Ừ, cháu ngoan." Nói rồi, Lục Thành lục túi, nhất thời không tìm thấy món đồ nào ra hồn, đành phải móc tờ 10 đồng ra: "Chú tặng cháu quà gặp mặt."
"..." Triệu Tuế Tuế im lặng nhìn bố.
"Con cầm lấy đi, đây là quà chú Lục tặng con đấy." Triệu Quảng Thúc ra hiệu cho con gái nhận lấy.
"Cảm ơn chú Lục ạ." Triệu Tuế Tuế nhận lấy 10 đồng, cất vào túi.
"Cô bé này thật là... phóng khoáng." Thấy Triệu Tuế Tuế nhận tiền một cách dứt khoát, Lục Thành bật cười.
Lúc này, Trần Tú Hòa cũng dẫn hai con trai đi tới.
Triệu Quảng Thúc và Lục Thành bắt đầu giới thiệu vợ con cho nhau.
Lục Thành không có ý định tặng quà gặp mặt cho Triệu Lập Văn và Triệu Lập Võ, Triệu Quảng Thúc cũng không tặng quà cho con trai Lục Thành là Lục Minh.
Sau đó hai nhà cùng nhau đi dạo Cố Cung.
Lục Minh - con trai Lục Thành - cứ nhìn chằm chằm vào "em bánh trôi" trên tay Triệu Quảng Thúc, thầm nghĩ cô bé này thật xinh xắn đáng yêu, ước gì mang về nhà để ngày nào cũng được ngắm.
"Hóa ra nhà cậu ở nhờ nhà cậu Nhâm Phong kia à, tớ còn tưởng nhà cậu ở nhà khách, định kêu nhà cậu chuyển đến nhà tớ ở." Trong lúc trò chuyện, Lục Thành mới biết nhà Triệu Quảng Thúc đang ở nhờ nhà đồng đội cũ.
"Ừ, tớ đang trông nhà giúp Nhâm Phong."
Đến khoảng 12 giờ trưa, hai nhà mới đi hết Cố Cung.
"Hay là đến nhà tôi ăn cơm đi." Lục Thành mời cả nhà Triệu Quảng Thúc đến nhà mình dùng bữa.
Triệu Quảng Thúc nhìn vợ, Trần Tú Hòa thấy Giang Diệp - vợ Lục Thành - cũng dễ mến nên gật đầu đồng ý.
"Vậy đi, nhà cậu ở đâu, chỉ đường cho tôi với." Triệu Quảng Thúc hỏi.
"Nhà tôi ở khu cậu Nhâm Phong, đi theo tôi." Lục Thành nắm tay con trai đi trước dẫn đường.
Mọi người đến một khu nhà Tứ Hợp Viện, Triệu Tuế Tuế vừa vào cửa đã nhận ra cách bố trí bên trong cũng gần giống nhà Nhâm Phong.
"Mời mọi người vào nhà, Lục Minh, con lấy đồ ăn vặt ra cho em gái đi." Lục Thành dẫn mọi người vào phòng chính, kêu con trai lấy đồ ăn vặt ra mời khách.
TBC
"Vâng ạ." Lục Minh đáp lời, chạy về phòng, xách một giỏ bánh kẹo ra đặt trước mặt Triệu Tuế Tuế, hào phóng nói: "Em Tuế Tuế, em thích ăn gì thì cứ lấy nhé, cứ mang về hết cũng được."
Triệu Lập Văn híp mắt nhìn Lục Minh, thầm nghĩ cậu nhóc này có vẻ hơi nhiệt tình quá rồi đấy.