Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 100



 

Bốn ánh mắt chạm nhau.

 

Trì Tâm nhìn thấy một khuôn mặt chi chít vết sẹo ngang dọc.

 

Dựa theo đặc tính của hệ thống, chính là bây giờ— — Ngay giây tiếp theo khi Trì Tâm cảm thấy các chi có thể cử động, cô nhấc chân đá mạnh vào giá thuốc trước mặt, đồng thời túm lấy Úc Tương chạy giật lùi, đè anh ta đột ngột nằm xuống!

 

Rầm rầm— — Thịch thịch——

 

Giá thuốc to lớn nặng nề đổ ầm ầm xuống, đè bẹp tên đàn ông vừa giơ s.ú.n.g lên ở bên dưới.

 

"Á ——"

 

Hắn kêu thảm một tiếng: "Tấn công! Tấn công! Cái thứ quỷ quái gì vậy!"

 

Một tràng s.ú.n.g nổ vang lên. Nếu không phải Trì Tâm có tiên kiến, e rằng bây giờ cả hai đều đã bị b.ắ.n thành cái sàng.

 

Úc Tương vùng vẫy muốn đứng dậy phản công nhưng Trì Tâm tát một cái, đập đầu anh ta xuống.

 

"Đừng động!" Cô quát khẽ.

 

Úc Tương theo bản năng không dám cử động nữa.

 

Anh ta khó khăn nhấc mí mắt lên, thấy Trì Tâm cũng giống như anh ta, rõ ràng đang cúi đầu rất thấp, không nhìn về phía đối diện nhưng khẩu s.ú.n.g trong tay lại liên tục b.ắ.n ra mấy viên đạn.

 

"Á ——"

 

Từ tiếng kêu thảm thiết vọng đến từ phía đối diện có thể thấy, mấy viên đạn này không hề lãng phí, mỗi phát đều găm trúng mục tiêu.

 

Mặc dù đã sớm biết Trì Tâm lợi hại, nhưng Úc Tương vẫn lộ rõ vẻ kinh ngạc sâu sắc.

Mèo Dịch Truyện

 

Không nhìn mà vẫn có thể b.ắ.n trúng mục tiêu, đây có phải là khả năng của con người không?!

 

Vài phát s.ú.n.g này rõ ràng đã làm chậm đà tấn công của đối phương. Nhận ra không còn viên đạn nào bay qua đầu mình, Trì Tâm mới buông tay đang đè chặt Úc Tương ra, để anh ta đứng dậy. Khi đứng dậy, Úc Tương còn xoay cổ, anh ta cảm thấy đầu mình suýt nữa bị Trì Tâm vặn đứt.

 

Đi ra ngoài cùng Trì Tâm, quả thực vừa an toàn lại vừa nguy hiểm.

 

Trì Tâm không biết anh ta đang lẩm bẩm gì. Khi đứng dậy, cô dùng s.ú.n.g chỉa thẳng về phía đối diện.

 

Vừa nãy cô đã b.ắ.n bốn phát, trong đó có hai phát b.ắ.n trúng cùng một người. Bây giờ, trong số năm tên, chỉ còn một kẻ lành lặn, không ngã xuống đất rên rỉ.

 

Tên này có vẻ ngoài nhút nhát, đang run rẩy giơ s.ú.n.g về phía Trì Tâm nhưng không dám bóp cò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tên mặt sẹo bị đè dưới giá thuốc cuối cùng cũng bò ra được. Chân hắn có vẻ bị thương, đang ngồi bệt trên đất, vết sẹo trên mặt dưới sự phản chiếu của ánh mắt độc ác càng trở nên dữ tợn.

 

"Các người là người của phe nào?" Hắn khàn giọng hỏi.

 

"Phe sẽ đưa mày đi chôn." Trì Tâm đáp với giọng điệu lạnh lùng.

 

"Khẩu khí lớn nhỉ." Tên mặt sẹo cười khẩy: "Đưa đại ca đi chôn, một con nhóc như mày chưa chắc làm được đâu."

 

Trì Tâm nắm chặt khẩu súng, chưa kịp nói gì thì một viên đạn b.ắ.n trúng ngay cạnh tên mặt sẹo, cắm phập vào tường kim loại.

 

Úc Tương dùng ngón út ngoáy ngoáy tai, cố ý tỏ ra vẻ khó tin: "Vừa nãy hình như tôi nghe thấy tiếng chó sủa thì phải?"

 

Tên mặt sẹo u ám nhìn anh ta nhưng không phản công.

 

Một kẻ có thể kiên nhẫn ẩn mình như vậy còn đáng sợ hơn cả thây ma.

 

Ánh mắt Trì Tâm trở nên sắc lạnh.

 

Thây ma chẳng đáng ngại, thứ nguy hiểm nhất, chính là bản chất con người.

 

"Tôi khuyên các người nên nhìn rõ tình hình hiện tại." Trì Tâm sải bước qua đống đổ nát của quầy thuốc. Trước khi đám người kịp phản ứng, cô đã dí họng khẩu Đại Bàng Sa Mạc lạnh lẽo vào trán gã mặt sẹo, ánh mắt lạnh lùng quét qua kẻ đối diện, cất giọng ra lệnh: "Nói, các người đến thành phố L làm gì?"

 

Dù bị thương, gã mặt sẹo vẫn siết chặt khẩu s.ú.n.g trường trong tay.

 

Không màng hiểm nguy, Trì Tâm lao lên. Giữa tình thế bất định, không rõ đối phương có phản công hay không, cô đã bất ngờ ra tay trước.

 

Thật không ngờ, cô lại thực sự chế ngự được hắn.

 

"Cô... cô... tôi khuyên cô nên hạ vũ khí xuống." Người đàn ông duy nhất không bị thương lắp bắp: "Chúng tôi áp đảo về số lượng."

 

"Ồ, vậy sao?" Trì Tâm khẽ nhếch môi, nụ cười ẩn chứa sự mỉa mai.

 

Đoàng!

 

Một khẩu s.ú.n.g khác bất ngờ xuất hiện trong tay cô, nhanh đến mức không ai kịp nhìn rõ cô đã lấy nó từ đâu.

 

Cô giơ súng, một phát đạn sắc lẹm xé gió, ghim thẳng vào khẩu s.ú.n.g trong tay gã đàn ông nhút nhát. Kẻ đó không giữ nổi, vũ khí văng ra xa theo lực b.ắ.n của Trì Tâm.