Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 155



 

Không còn bị hệ thống kiểm soát, sức mạnh giờ đây tinh khiết hơn bao giờ hết, tựa như một người sắp ngạt thở bỗng được hít thở khí trời trong lành.

 

Thì ra, đây mới chính là sức mạnh chân chính của cô.

 

Khi bộ hàm khổng lồ của Vua Sói lao sầm xuống, Trì Tâm khẽ khép đôi mắt, hàng mi rung động dữ dội.

 

Nhưng ngay khi hàm răng tử thần sắp sửa khép chặt, cô đột ngột mở bừng đôi mắt.

 

Trong ánh mắt ấy, một tia sáng lạnh lẽo và kiên định bùng lên, xé tan màn đêm.

 

Quý Du, người đang liều mình lao tới, bỗng sững sờ c.h.ế.t lặng tại chỗ. Anh ta không thể tin vào mắt mình khi thấy Trì Tâm, thay vì sợ hãi co rúm, lại chủ động vươn tay ra, nắm chặt lấy chiếc răng dài và sắc nhọn nhất của Vua Sói!

 

Một bàn tay nhỏ nhắn, tưởng chừng mềm mại, lại đối đầu trực diện với chiếc răng lạnh lẽo, sắc nhọn như d.a.o găm – một cảnh tượng vừa tàn bạo đến rợn người, vừa đẹp đến kinh ngạc.

 

Ai cũng ngỡ rằng bàn tay mảnh khảnh ấy sẽ bị nghiền nát, xương cốt tan vụn dưới sức mạnh kinh hoàng của bộ hàm.

 

Nhưng không.

 

Bàn tay ấy giữ chặt lấy hàm răng sắc nhọn, dùng sức mạnh kinh hoàng mở toang cái miệng Vua Sói đang chực khép lại!

 

Quý Du c.h.ế.t lặng. Vua Sói ngỡ ngàng.

 

Trì Tâm, từ thế yếu nay hoàn toàn chiếm thế thượng phong, cảnh tượng đảo ngược ấy khiến mọi thứ như ngừng lại trong một khoảnh khắc.

 

Cô thét lên, dùng toàn lực hất văng Vua Sói, dù thân hình khổng lồ của nó đồ sộ gấp nhiều lần cô.

 

Vua Sói bị hất văng, chưa kịp định thần, Trì Tâm đã nhanh chóng nhảy vọt lên lưng nó. Cô dùng đầu gối ghì chặt cổ, vung một cú đ.ấ.m uy lực vào tai — một trong những điểm yếu chí mạng của loài sói biến dị này.

 

Một tiếng rống thê lương vang lên, Vua Sói rú lên đau đớn.

 

Quý Du lặng lẽ đặt khẩu s.ú.n.g giờ đây vô dụng sang một bên. Anh ta trân trân nhìn Trì Tâm đang áp chế Vua Sói, không ngừng tung ra những cú đ.ấ.m mang sức mạnh kinh người.

 

Ánh mắt anh ta chuyển sang cô bé thây ma, giờ đây anh mới nhận ra cô bé mang dáng dấp em gái mình, Tiểu Nhụy.

 

Cảnh tượng bất ngờ này dường như vượt ngoài dự đoán của cô bé. Trong vài giây ngắn ngủi, không một mệnh lệnh nào được phát ra. Nhưng khoảnh khắc do dự ấy trôi qua nhanh đến mức gần như không thể nhận ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Khi tia sáng đỏ trong đôi mắt cô bé thây ma bùng cháy trở lại, Trì Tâm nhận ra ánh vàng trong mắt Vua Sói, vốn đang dần dịu đi, giờ đây lại bị nhấn chìm trong nỗi đau đớn tột cùng.

 

Thân thể đồ sộ của Vua Sói run rẩy dữ dội, một chân trước nâng lên rồi giáng mạnh xuống nền đất.

 

Một tiếng gầm khàn khàn như tuyệt vọng. Rõ ràng, Vua Sói đã không còn ý chí chiến đấu.

 

Ánh mắt Trì Tâm lóe lên một tia sáng thấu hiểu. Cú đ.ấ.m đang giương cao của cô từ từ hạ xuống.

 

Trong đôi mắt to lớn của Vua Sói thoáng hiện một vẻ nhục nhã khó tả. Nó lại nhấc chân trước lên, nhưng lần này, không phải để tấn công cô, mà là để tự kết liễu vào chính cổ họng mình.

 

"Chết tiệt!" Không chút suy nghĩ, Trì Tâm vụt xuống, luồn mình qua lớp lông dày của Vua Sói, dùng chân móc lấy cơ thể nó làm điểm tựa bật lên.

 

Cô lao vào giữa đôi chân trước của Vua Sói, ôm chặt lấy móng vuốt đồ sộ, kiên quyết ngăn cản hành động tự hủy diệt của nó.

 

Vua Sói kinh ngạc, ánh mắt dán chặt vào cô.

 

Một tiếng rít dài, sắc lạnh vang lên. Vua Sói gầm gừ bất mãn, hất Trì Tâm văng ra xa. Trước khi quay mình lao về phía cô bé thây ma, nó liếc nhìn cô thêm một lần, ánh mắt chứa đựng nhiều điều khó nói.

 

Lúc này, đôi mắt đỏ rực của cô bé thây ma dán chặt vào Trì Tâm. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt ấy lại chuyển sang Quý Du.

 

Khuôn mặt anh ta vẫn còn bàng hoàng. Anh ta định bước tới, nhưng cô bé thây ma đã nhanh chóng leo lên cổ Vua Sói. Hai bóng hình, một người và một thú, hợp thành một thể, lao đi như một tia chớp về một hướng. Không chút do dự, Quý Du định đuổi theo. Nhưng vừa kịp bước một bước, một cú đ.ấ.m mạnh mẽ đã giáng thẳng vào má anh ta.

 

Không kịp phản ứng, anh ta bị hất văng sang một bên, mất thăng bằng.

 

Anh ta ôm mặt, ho sặc sụa. Một vệt m.á.u lẫn với chiếc răng gãy rơi xuống nền đất lạnh lẽo.

 

Ngước mắt lên, anh ta đối diện với Trì Tâm, người đang sừng sững đứng đó, toàn thân bê bết m.á.u và mồ hôi.

 

"Tỉnh táo lại chưa?"

 

Mèo Dịch Truyện

Giọng nói của cô, tuy dịu dàng nhưng ẩn chứa sự lạnh lẽo sắc bén như lưỡi d.a.o găm.

 

Cơn giận dữ bùng lên khiến cô thậm chí quên đi cả sự ghê tởm trước mùi m.á.u tanh nồng đang bao phủ cơ thể mình. Ánh mắt lạnh lùng của cô găm chặt vào gương mặt vẫn còn đờ đẫn của Quý Du. "Dù cô ta từng là ai, giờ đây cô ta chỉ là một con thây ma cấp cao. Anh có hiểu rõ điều đó không?"