Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 193



 

Trên khuôn mặt của Tùng Lương Bình không còn chút kiêu ngạo hay vẻ từ bi giả tạo thường ngày. Trên vòm đầu hói nhẵn bóng của hắn, những giọt mồ hôi lạnh chảy dài, phản chiếu ánh sáng mờ ảo.

 

"Mọi thứ đều đã tuân theo chỉ thị của ngài, đã chuẩn bị hoàn tất." Tùng Lương Bình cung kính đáp, giọng điệu xen lẫn sự cầu khẩn: "Xin ngài hãy tuân thủ giao ước, nhất định phải tiêu diệt toàn bộ những kẻ dám động đến tôi." Đôi mắt sâu hun hút của người đàn ông nheo lại, nhìn thẳng vào Tùng Lương Bình: "Anh đang ra lệnh cho tôi làm việc sao?" Mồ hôi lạnh trên trán Tùng Lương Bình túa ra như suối: "Không dám, không dám... Chỉ là chúng ta đã có giao kèo từ trước..." "Yên tâm." Người đàn ông lạnh lùng đáp: "Một khi đã là giao dịch được thống nhất giữa đôi bên, chỉ cần khoản đặt cược đủ, tôi chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ."

 

Tùng Lương Bình thở phào nhẹ nhõm, một tia tàn nhẫn thoáng lướt qua trên gương mặt hắn: "Mọi việc đều nhờ vào ngài."

 

Sau đó, hai người không còn trao đổi thêm lời nào. Một người ngồi, một người đứng, bầu không khí trong căn phòng trở nên nặng nề và im lặng.

 

Trì Tâm cẩn thận đặt tấm lợp về vị trí cũ, sau đó nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi mái nhà.

 

Cô trầm ngâm một lúc, rồi quay người lao về phía khu vực trước đây có những chiếc lồng. Mặc dù cô biết khả năng lớn là chúng đã bị di dời.

 

Ẩn mình sau gốc cây lớn trước bãi đất trống, lòng Trì Tâm nặng trĩu.

 

Quả nhiên, những chiếc lồng từng giam giữ các cô gái đã biến mất không còn dấu vết.

 

Đúng lúc cô định rời đi, một bóng người lén lút thò đầu ra từ phía đối diện, rõ ràng là đang dò xét tìm kiếm thứ gì đó.

 

Đôi mắt Trì Tâm lóe lên một tia sáng. Cô lập tức chạy đến, vỗ nhẹ vào vai đối phương: "Trương Tử Cấn."

 

Cái miệng đang định hét lên của Trương Tử Cấn lập tức ngậm lại khi nhận ra Trì Tâm. Anh ta hoảng hốt nhìn xung quanh cô. "Hiện tại không có ai." Trì Tâm nói: "Anh cố ý ở đây đợi tôi sao?"

 

Trương Tử Cấn không rõ vì sao cô lại chắc chắn như vậy, nhưng nghe cô nói thế, anh ta cũng lo lắng nhìn cô: "Tôi nghĩ chắc chắn cô sẽ không đi xa. Khi thấy viện binh đến, cô sẽ tìm cách tiếp cận họ."

 

"Họ đã bị đưa đến đâu?" Trì Tâm không có thời gian để vòng vo, cô đi thẳng vào vấn đề cốt lõi.

 

"Sau khi nhóm người mặc đồng phục đen đó đến, họ đã đưa tất cả lên chiếc máy bay vận tải lớn nhất." Trương Tử Cấn không ngừng liếc nhìn xung quanh, ánh mắt đầy cảnh giác: "Tôi không chắc những cô gái cũ trong căn cứ có ở trên đó không, họ đã nói rằng số người đó không đủ..." "Chiếc máy bay lớn nhất?" Ánh mắt Trì Tâm đanh lại: "Nó hạ cánh ở đâu?"

 

Trương Tử Cấn chỉ về phía cổng ra vào căn cứ.

 

Trì Tâm lập tức quay người, định lao về hướng đó. Chạy được vài bước, cô bất chợt quay đầu lại, nhìn Trương Tử Cấn đang run rẩy, mặt tái mét. Cô không nén được lời nhắc nhở: "Đêm nay cực kỳ nguy hiểm, anh hãy tìm một nơi thật an toàn để ẩn nấp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Trong ánh mắt không thể tin nổi của Trương Tử Cấn, Trì Tâm quay đầu lại và lao đi như bay về phía cổng căn cứ.

 

"Bốp!"

 

Tiếng chuông cảnh báo đột ngột vang vọng trong tâm trí Trì Tâm. Cô vừa chạy vừa dùng toàn bộ sức lực lao mình về phía trước, ngã mạnh xuống đất.

 

Thân cây non phía sau lưng cô gãy lìa.

Mèo Dịch Truyện

 

"Ở đây—— Tôi đã phát hiện ra chúng rồi!"

 

Tiếng hét the thé vang lên. Ánh mắt Trì Tâm sắc lạnh, trong tư thế nằm sấp, khẩu Desert Eagle trong tay cô xoay chuyển thuần thục, lập tức điều chỉnh hướng, b.ắ.n một phát chính xác về phía phát ra tiếng động!

 

Đối phương rên lên một tiếng đau đớn, sau đó đổ gục xuống đất.

 

Nhưng hành động đó đã làm kinh động những kẻ còn lại trong căn cứ. Vô số tiếng bước chân hỗn loạn dồn dập từ khắp mọi nơi. Toàn thân Trì Tâm nổi da gà, cảm giác báo động dâng cao đến tột cùng.

 

"Trên núi cũng có——"

 

Cảnh Tu Bạch và những người đồng đội khác, khi nhận thấy Trì Tâm đã bị lộ vị trí, cũng không ngần ngại phơi bày tung tích của mình, thu hút hỏa lực để tạo lợi thế cho cô.

 

Tiếng nổ lớn chấn động khiến tuyết trên cây rơi ào xuống người Trì Tâm, mang theo một làn hơi lạnh buốt.

 

Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy vài chiếc chiến đấu cơ hiện đại xé toạc bầu trời đêm, chia thành nhiều hướng khác nhau và nhanh chóng tản ra.

 

Một trong số chúng bay thẳng về phía cô, bất chấp sự hiện diện của những người và công trình khác trong căn cứ, ngang nhiên phóng hỏa lực tấn công Trì Tâm!

 

Đùng đùng đùng. Sức mạnh hỏa lực từ chiến đấu cơ không thể nào sánh được với s.ú.n.g đạn thông thường.

 

Trì Tâm lập tức ôm đầu, lăn mình thoát khỏi vị trí cũ, nhưng cô vẫn đánh giá thấp sức công phá của cỗ máy chiến tranh này. Một luồng hỏa lực rực rỡ ập đến, trong nháy mắt đã thiêu rụi một mảng lớn cây cối xung quanh cô.