Vết thương trên người Louis khẽ giật lên. Anh ta nhìn lại Trì Tâm, ánh mắt như đang cân nhắc cách thuần phục một dã thú hung hãn.
Trì Tâm nhìn ra ánh mắt của anh ta, cười khẩy một tiếng đầy thách thức.
"Tôi sẽ không chết, còn anh thì sao?"
Trì Tâm chịu đựng làn mưa hỏa lực, cô nhanh chóng lục tìm thứ gì đó trong không gian trữ vật.
Nhìn khuôn mặt Louis dù đã yếu ớt đến cực điểm nhưng vẫn hiện rõ vẻ đáng ghét, cô bất chợt bật người khỏi vị trí cũ. Vừa né tránh đòn tấn công, cô vừa phóng thẳng một vật thể về phía đối phương.
Ngay cả trong khoảnh khắc căng thẳng, độ chính xác của Trì Tâm vẫn không thể xem thường.
"Hãy cảm nhận thật kỹ mùi vị của vết thương đi nhé, không cần cảm ơn đâu!"
Phía trước vừa vặn là một sườn núi dốc, sau khi ném vật thể, Trì Tâm thu mình lại, để cơ thể trượt dài theo sườn núi.
Louis cúi đầu, tầm mắt anh ta chạm phải một quả l.ự.u đ.ạ.n đã được rút chốt đang nằm dưới chân.
Đồng tử anh ta đột nhiên co rút lại nhỏ như đầu kim.
"Trì... Tâm." Anh ta lẩm bẩm cái tên đó.
Ngay giây tiếp theo, một tiếng nổ lớn rung chuyển khắp ngọn núi. Căn cứ Long Đằng vốn đã rệu rã, lập tức chìm trong biển lửa rực cháy cuồn cuộn!
Những người còn lại của căn cứ Long Đằng từ lâu đã gần như tê liệt vì ảnh hưởng của thuốc. Lúc này, tất cả co cụm trong một căn phòng, chờ đợi mọi chuyện kết thúc, hy vọng sẽ có y bác sĩ đến cứu chữa cho họ.
Nhưng không ngờ rằng, điều chờ đợi họ không phải là tin vui, mà là một biển lửa bùng lên trong nháy mắt.
"Á ———!"
"Ú ———!"
Vô số tiếng gào thét thảm thiết tựa ma quỷ vang vọng. Trì Tâm, bị sức ép từ dư chấn vụ nổ đánh ngã xuống đất, vẫn có thể nhận ra những giọng nói quen thuộc trong biển âm thanh hỗn loạn đó.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vài chiếc trực thăng quân sự bay qua đỉnh đầu. Những chiếc được phái đi tấn công nhóm nhân vật chính trước đó đều đã được triệu hồi về. Chúng thả những chiếc thang dài xuống, và những người sống sót ít ỏi của Tobira được kéo lên khoang máy bay.
Trì Tâm đứng trên một tảng đá lớn nhô ra, quan sát toàn cảnh tình hình trên đỉnh núi từ xa.
Có những kẻ đang bị ngọn lửa hung tợn nuốt chửng, vùng vẫy trong đau đớn trên mặt đất. Họ cố gắng cầu khẩn binh lính của Tobira ra tay cứu giúp.
Nhưng trong hợp đồng thuê của Tobira, có lẽ không bao gồm mục "cứu người".
Tức giận trước tổn thất nặng nề, chúng không những không cứu họ, mà còn quay lại xả đạn, vô hiệu hóa họ hoàn toàn nhưng lại không kết liễu mạng sống. Chúng kéo lê thân thể họ vào biển lửa, buộc họ phải gào thét trong khi chứng kiến bản thân mình dần hóa thành tro bụi.
"Không..."
"Cứu tôi với! Cầu xin anh hãy cứu tôi! Tôi sẽ cho anh tất cả, tất cả!"
"Á ——— cứu mạng ———!"
Tiếng gào thét đau đớn tựa xé toạc linh hồn đó sẽ trở thành cơn ác mộng của tất cả những ai nghe thấy, nhưng lại không thể lay động dù chỉ một chút lòng trắc ẩn trong Trì Tâm.
Khi họ quyết định trở thành kẻ cầm thú kiêu ngạo tự phụ, vứt bỏ nhân tính để đổi lấy những thứ khác, thì đây chính là cái giá họ phải trả cho sự lựa chọn đó.
Những binh lính của Tobira bị chọc giận. Nếu trước đây chúng chỉ mang theo vẻ ngạo mạn như mèo vờn chuột, thì giờ đây, chúng đã biến thành những ác quỷ khát m.á.u trả thù, phát động cuộc tấn công trải thảm lên toàn bộ ngọn núi.
"Trì Tâm ———!"
Nghe thấy giọng nói của Úc Tương, Trì Tâm hít một hơi thật sâu, rút ra một quả pháo hiệu cháy, giơ cao cánh tay và phóng thẳng lên bầu trời. Ánh sáng đỏ rực thắp sáng một góc bầu trời đen kịt, cũng rọi sáng hình bóng cô gái kiên cường đứng trên tảng đá lớn bên dưới.
Một pháo hiệu bùng nổ như vậy, lẽ dĩ nhiên không chỉ thu hút đồng minh.
Những chiếc máy bay chiến đấu đang càn quét bừa bãi đã tìm thấy mục tiêu tấn công rõ ràng. Chúng rít gào lao xuống, mang theo cơn thịnh nộ muốn cuốn trôi mọi thứ.
Trì Tâm nhắm mắt lại, lấy ra từ không gian trữ vật một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa hạng nặng Barrett.
Cánh tay thon gọn của cô nâng khẩu Barrett, giữ vững nó một cách kiên định, nhắm vào những chiếc máy bay chiến đấu đang bao vây. Trong tình huống bị đe dọa đến tính mạng, bộ não cô hoạt động với tốc độ siêu việt, nhập vào một cảnh giới nhận thức phi thường.