"Tôi muốn gọi một ly rượu ở đây, không phiền chứ?" Nhân viên cười đáp: "Tất nhiên rồi, mời ông tự nhiên.
Chỉ có điều, về nhóm người đi cùng ông..." Ánh mắt nhân viên dừng lại trên người Trì Tâm, biểu cảm trở nên khó đoán.
Do vừa qua kiểm tra, Trì Tâm đã cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ mỏng và quần short ngắn.
Đôi tay và đôi chân thon dài trắng muốt để lộ, trông hệt như một cô nàng yếu đuối được nuôi để làm cảnh, chẳng trách anh ta lại có suy nghĩ như vậy. Ông chủ Lâm không bận tâm.
Ông quay lại ra lệnh cho thuộc hạ:
"Các cậu đưa cô ấy về trước, chăm sóc cẩn thận. Rõ chưa?"
Rồi ông nhìn Trì Tâm, giọng điệu nhẹ nhàng:
"Cô ngoan ngoãn nhé. Hôm nay chưa làm xong việc, mai tôi sẽ dẫn cô quay lại. Đừng lo, sẽ không để cô thiệt thòi đâu.”
Trì Tâm nghĩ rằng nếu bây giờ không hỏi một câu, chắc chắn sẽ khiến người khác thấy kỳ lạ.
Cô liền chớp mắt hỏi: "Ông Lâm, rốt cuộc ông muốn tôi làm gì? Bên ngoài đáng sợ quá, tôi không muốn ra đó nữa." Ông chủ Lâm cười, ánh mắt sâu thẳm: "Đừng sợ. Nếu thành công, cô sẽ có được sức mạnh vượt xa tất cả bọn họ."
Trì Tâm giả vờ như hiểu như không, còn ông chủ Lâm không muốn nói thêm, chỉ phất tay ra hiệu đưa cô đi, rồi tự mình tiến về phía quầy bar.
"Đi thôi.” Thuộc hạ lạnh lùng nói.
Mèo Dịch Truyện
Trì Tâm liếc nhìn một lượt bố cục tầng ba, sau đó quay lưng theo họ rời đi.
So với những gã đàn ông cao lớn đi cạnh, dáng người nhỏ nhắn của cô trông cực kỳ yếu ớt, bờ vai rụt lại càng khiến người khác mất cảnh giác. Tầng hai có kết cấu đơn giản, không thuận lợi cho hành động.
Cô lặng lẽ ghi nhớ trong đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khi trở lại tầng một, cô quan sát xung quanh, nhân lúc không ai để ý, cô khẽ "Ơ" lên một tiếng, rồi cúi thấp người, chớp lấy cơ hội lẩn ngay vào đám đông.
A Đại sững người, vươn tay định bắt lấy cô, nhưng không ngờ cô gái tưởng chừng yếu đuối lại linh hoạt như một con cá chạch, xoay người nhẹ nhàng thoát khỏi tâm tay của anh ta. Chưa kịp hành động tiếp, bóng dáng mảnh khảnh của cô đã lẫn vào đám đông và biến mất trong nháy mắt.
"Đứng lại!" Tiếng gầm giận dữ của A Đại vang lên phía sau, xen lẫn những lời phàn nàn của đám đông bị đẩy mạnh. Vì không được phép gây xung đột trong khu vực này, hầu hết mọi người chỉ liếc nhìn A Đại đầy khó chịu rồi quay đi.
Trì Tâm hít sâu một hơi, nhanh chóng lục lọi trong không gian của mình.
Cô lôi ra một chiếc áo sơ mi trắng và khoác lên người để che phần trên, đồng thời lấy ra một chiếc váy chữ A bó sát. Trong khi tay cài cúc áo, chiếc váy cũng được cô mặc ngay ngắn, ôm gọn lấy thân hình.
Tiếp theo, cô lấy ra một bộ tóc giả kiểu đầu BOBO, nhanh chóng nhét toàn bộ mái tóc dài vào bên trong. Tay trái chỉnh lại tóc giả, tay phải móc ra một chiếc kính gọng đen, đặt lên sống mũi.
Hai chiếc giày cao gót màu đen xuất hiện ngay dưới chân. Không cần cúi người, cô đá phăng đôi giày cũ và xỏ ngay vào đôi giày mới.
Chỉ trong chưa đầy hai phút, Trì Tâm đã biến thành một người hoàn toàn khác.
A Đại đuổi đến nơi, cao lớn nổi bật giữa đám đông, đảo mắt nhìn quanh nhưng không thấy bóng dáng của cô gái vừa hoảng loạn chạy trốn đâu.
Anh ta nhổ một bãi nước bọt, tức giận ra lệnh:
"Chia ra tìm! Tuyệt đối không để con nhóc đó thoát!"
"RõI"
Không xa chỗ đó, tại một quầy hàng bày bán s.ú.n.g ống, ánh mắt của A Đại lướt qua một phụ nữ tóc ngắn đang ngồi xổm chọn súng. Thân hình mảnh mai và quyến rũ của cô ta đủ khiến người khác phải say mê.
Nhưng ý nghĩ lãng mạn ấy nhanh chóng bị nỗi sợ hãi thay thế khi anh ta nhớ lại hậu quả nếu để kẻ được ông chủ giao phó trốn thoát. Không dám chậm trễ, A Đại quay ngoắt người và lao sâu vào đám đông.
Ngay khi anh ta rời đi, người phụ nữ tóc ngắn ngẩng đầu lên. Đằng sau cặp kính gọng đen cồng kềnh, đôi mắt trong sáng và sắc bén của Trì Tâm lóe lên một tia lạnh lùng.