Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 270



 

Tiếng reo hò điên cuồng trên khán đài suýt nữa làm thủng màng nhĩ của Trì Tâm.

 

Không kịp lùi lại, hành động duy nhất cô có thể làm là rút đao, c.h.é.m đứt móng vuốt đang lao tới!

 

Cùng lúc đó, cô nhấc chân đá mạnh vào bụng người cá. Nhưng lần này, cô cảm nhận rõ ràng rằng da cậu dường như đã được gia cố, mang lại cảm giác giống như đá phải một tấm thép.

 

Móng vuốt bị cắt của người cá vẫn kịp xé rách áo sơ mi của cô, để lại một vệt m.á.u mờ. Dù vết thương không sâu, m.á.u đã thấm qua lớp vải trắng.

 

Thấy cô bị thương, khán đài bùng nổ trong tiếng hò hét cuồng loạn hơn:

 

"Đánh c.h.ế.t con quái vật đó đi!"

 

"Giết nó! Giết nó!"

 

Trì Tâm từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt của người cá ở ngay trước mặt.

 

Trong đó chỉ có sự hỗn loạn, hung ác, và tàn nhẫn.

 

Không có chút nào của Vĩnh Ninh mà cô đang tìm kiếm.

 

Trì Tâm chạm nhẹ vào vết rách trên da, cảm nhận dòng huyết dịch đã ngưng lại. Thế nhưng, vệt đỏ sẫm trên đầu ngón tay như một lời nhắc nhở lạnh lùng: đây là lần đầu tiên cô phải chịu tổn thương kể từ khi đặt chân đến thế giới này.

 

Khóe miệng cô khẽ nhếch dưới lớp khẩu trang, vẽ nên một nụ cười sắc lạnh, ẩn chứa sự quyết đoán.

 

"Nếu cậu không còn là chính mình nữa, tôi sẽ giúp cậu được giải thoát."

 

Giữa những ánh mắt kinh hoàng xen lẫn mong chờ của khán giả, Trì Tâm gỡ bỏ mái tóc giả đã xộc xệch trên đầu, để lộ suối tóc đen tuyền, mềm mại như nhung, đổ xuống bờ vai thon gầy.

 

Cùng khoảnh khắc đó, cô dứt khoát rút thanh đao ra khỏi vỏ.

 

Lưỡi đao hấp thụ ánh sáng từ sàn đấu, phản chiếu lên đôi mắt sắc lạnh, đầy quyết đoán của cô. Nhìn người cá đang dần trở nên bất an trước khí thế thay đổi đến ngỡ ngàng, cô cất giọng bình thản đến đáng sợ:

 

"Vĩnh Ninh, tôi xin lỗi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Dứt lời, cô cầm chắc đao bằng hai tay, cơ thể hạ thấp xuống trong một tư thế chiến đấu đầy uyển chuyển.

 

Trong khoảnh khắc ấy, cô và thanh đao hòa làm một thể thống nhất. Cô chính là một vũ khí sống.

 

Mèo Dịch Truyện

Không cho đối thủ kịp phản ứng, cô lao vút tới như một đạn đạo được phóng ra, nhanh đến mức chỉ còn lại những tàn ảnh mờ nhạt.

 

Gần như tức thì, Trì Tâm đã xuất hiện ngay trước mặt người cá.

 

Cô dồn toàn bộ sức mạnh, vung đao c.h.é.m ngang. Keng——Choang—— Một tiếng hợp kim va đập khô khốc vang lên chói tai. Thanh đao trong tay Trì Tâm c.h.é.m mạnh vào n.g.ự.c người cá, để lại một vết rách sâu hoắm trên lớp vảy xanh thẫm, từng dòng huyết dịch màu ngọc bích rỉ ra từ vết thương.

 

Cơn đau không khiến người cá chùn bước, trái lại càng khơi dậy bản năng hung dữ tăm tối sâu bên trong. Sau một cái rụt mình thoáng qua vì đau đớn, cậu ta điên cuồng lao vào Trì Tâm với sự cuồng bạo dữ dội hơn bất cứ lúc nào trước đây!

 

"Đến đây!"

 

Trì Tâm không hề nao núng. Lưỡi đao trong tay cô chuyển động linh hoạt, bảo vệ những điểm trọng yếu trên cơ thể, đồng thời cô mạnh mẽ lao lên nghênh chiến. Bùm——

 

Khoảnh khắc hai cơ thể cường hóa va chạm, một làn sóng xung kích mạnh mẽ lan tỏa khắp sàn đấu, thậm chí hất văng cả người dẫn chương trình đứng gần lồng sắt.

 

Cả hai nhanh chóng tách ra, bị đánh bật trở lại về phía rìa sân đấu. Ngay sau đó, họ lại đồng loạt lao vào đối phương với tốc độ kinh hoàng.

 

Hai thực thể hùng mạnh, một nhân loại và một người cá, đẹp đẽ nhưng ẩn chứa sự hung hãn tột cùng, với sức mạnh không thể tưởng tượng, liên tục lao vào nhau trong những đòn giáng vũ bão và dữ dội.

 

Khán giả trên đài cao c.h.ế.t lặng, từng hơi thở như ngừng trệ, không còn một tiếng hò hét nào vang lên. Họ chỉ biết trừng trừng nhìn, những ngón tay siết chặt đến trắng bệch, kinh ngạc đến mức toàn thân cũng run rẩy. Họ đã hoàn toàn bị cuốn vào trận chiến kinh thiên động địa này.

 

Đây không còn là một cuộc đấu đẫm m.á.u thông thường, mà đã biến thành một màn trình diễn mãn nhãn, một vũ điệu của cái c.h.ế.t không thể rời mắt.

 

Trong một cú va chạm tiếp theo, Trì Tâm nhận ra sức lực của người cá đã bắt đầu suy yếu. Một tia sáng sắc bén xẹt qua đôi mắt cô, và người cá cũng nhận ra điều đó.

 

Người cá lập tức chuyển sang chiến thuật tấn công cuồng bạo: móng vuốt sắc nhọn, hàm răng lởm chởm, chiếc đuôi cá đầy vảy — tất cả những vũ khí sinh học đó đồng loạt nhắm vào Trì Tâm, hoàn toàn phong tỏa mọi đường lui của cô.

 

Khán giả không thể nhìn thấy biểu cảm của cô, vì khuôn mặt cô đã khuất sau lớp khẩu trang. Nhưng trong tâm trí họ, đây chắc chắn là kết thúc của nữ chiến binh. Họ hình dung ra cảnh tượng thân thể cô bị người cá xé nát, nghiền vụn dưới bộ răng sắc nhọn.