Cảnh Tu Bạch nói, giọng điệu bình thản: "Chỉ dựa vào những manh mối nhỏ nhặt như vậy mà đưa ra kết luận, tôi thật sự bất ngờ với sự vội vàng, tùy tiện của các người." Louis khẽ nhếch mép, ánh mắt sắc lẹm: "Cảnh Tu Bạch, anh cũng chỉ là một thí nghiệm.
Những tầng bí mật sâu xa hơn, anh còn chưa chạm đến đâu." Anh ta bước đến bàn, cầm lên ống thuốc phát sáng màu vàng kim.
"Quá trình nghiên cứu và bào chế dược phẩm dị năng không hề đơn giản như các người nghĩ.
Hầu hết dược phẩm trên thị trường đều chỉ là sản phẩm kém chất lượng. Nhưng một ống thuốc hoàn mỹ đến nhường này, quả thực vô cùng hiếm có." Anh ta đặt ống thuốc trở lại mặt bàn, một tiếng "cạch" khô khốc vang lên, mang theo sức nặng của lời nói.
Louis đắm mình nhìn vào ống thuốc, ánh mắt lộ vẻ say mê, sau đó đưa tay về phía Trì Tâm:
"Nếu có sự hợp tác của cô, chúng tôi có thể sản xuất những dược phẩm dị năng hoàn mỹ và ổn định hơn rất nhiều. Hãy gia nhập chúng tôi, trở thành một thành viên, một cộng sự của chúng tôi. Chúng tôi sẽ đưa cô lên vị trí tối cao của thế giới này, biến cô thành 'mẫu thể khởi nguyên' của toàn bộ dị năng giả!"
Cả Trì Tâm lẫn Cảnh Tu Bạch đều không lập tức phản ứng.
Louis thấy họ không có phản ứng chống đối, càng ra sức chiêu dụ:
Mèo Dịch Truyện
"Có được mẫu gen độc nhất của cô, cộng thêm một thực thể thí nghiệm hoàn mỹ như Cảnh Tu Bạch, chúng ta sẽ tái định hình toàn bộ thế giới."
Trì Tâm giữ im lặng một hồi lâu, rồi khẽ thở một hơi dài:
"Hóa ra đây chính là mục đích cuối cùng của các người khi tìm đến tôi?"
Louis gật đầu: "Lần gặp trước quá ngắn ngủi, nhưng chính điều đó khiến tôi khẳng định tiềm năng vô giá của cô."
Trì Tâm nhìn sang Cảnh Tu Bạch, ánh mắt hai người giao nhau.
Cô mỉm cười nhẹ, khẽ nói: "May mà lần trước thuốc tôi đưa cho Khương Từ Quân không có vấn đề gì."
Cảnh Tu Bạch khẽ cười đáp: "Cô quên rồi à? Tôi biết thuốc hoàn chỉnh trông như thế nào mà."
"Ồ, đúng rồi." Trì Tâm khẽ gõ trán.
Bị phớt lờ, Louis bắt đầu mất kiên nhẫn.
"Các người thảo luận xong chưa?"
Trì Tâm nhìn anh ta, chậm rãi nói:
"Xong rồi đấy. Và..."
Một nụ cười lạnh lùng đột ngột nở trên môi cô, đẹp đến nao lòng nhưng sắc bén tựa lưỡi d.a.o ẩn trong đóa hồng.
Trì Tâm đứng dậy, tay trái khẽ chạm vào thiết bị liên lạc gắn trên vành tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bên ngoài phi thuyền, những bóng đen khổng lồ đang lao tới với tốc độ kinh hoàng.
Cô nhẹ nhàng nói, giọng mang theo một tia mỉa mai:
"Có một điều mà các anh rõ ràng chưa hiểu."
Phi thuyền rung chuyển dữ dội, khiến Louis bất giác bấu chặt lấy thành bàn.
Đèn cảnh báo chớp nháy sáng rực khắp phòng, tiếng còi báo động vang vọng không gian, sắc bén đến mức người thường khó mà chịu nổi.
Ngay lúc đó, Trì Tâm quay phắt người lại.
Phía sau cô là nền trời xanh thẳm, mây trắng lững lờ trôi. Trong đôi mắt ngỡ ngàng của Louis, một hình bóng khổng lồ đột ngột bao trùm toàn bộ tầm nhìn.
Đó là một sinh vật bay khổng lồ, đôi cánh vĩ đại của nó sải rộng, che khuất cả một mảng trời. Với tốc độ xé gió, nó lao thẳng vào tấm vách kính cường lực của phi thuyền.
Dưới ánh sáng chói lòa, Trì Tâm vẫn đứng vững vàng giữa phi thuyền rung lắc, nở một nụ cười nhẹ.
Giọng nói của cô cất lên nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa uy quyền:
"Các anh định vị ở độ cao này, cứ nghĩ tôi sẽ bó tay sao?" Câu nói ấy như một tín hiệu khai màn cho trận chiến.
Ngay khi Louis còn sững sờ, Cảnh Tu Bạch hành động.
Những mũi băng sắc lẹm nhanh chóng ngưng tụ quanh anh, chỉ trong chớp mắt đã b.ắ.n thẳng về phía Louis.
Dù kinh ngạc, phản xạ của Louis cũng không tầm thường.
Anh ta lập tức né tránh. Tuy nhiên, những mũi băng ấy dường như được dẫn đường, bám sát không rời bất kể Louis di chuyển thế nào.
Đôi mắt Louis lóe lên sự quyết đoán.
Anh ta vung tay c.h.é.m xuống, tựa một lưỡi d.a.o sắc bén, đánh tan những mũi băng đang lao tới.
Âm thanh "rắc" giòn tan vang lên.
Mặc dù băng vỡ, bàn tay Louis cũng bị tổn thương, nhưng các tế bào trên tay anh ta nhanh chóng tái tạo, vết thương lành lại gần như ngay lập tức.
Chưa kịp thở phào, Louis đã thấy một bóng đỏ rực lướt tới với tốc độ không tưởng.
Đó là Trì Tâm. Với vẻ đẹp sắc sảo đầy mê hoặc, tay cô cầm một thanh trường đao sáng loáng, đ.â.m thẳng về phía Louis.
Cô khẽ cười, giọng nói mềm mại mà đầy ẩn ý vang lên: