Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 485



 

"Đột phá lớn..." Sairo lặp lại: "Không biết liệu đột phá đó có đủ để kết thúc tình trạng hỗn loạn trên thế giới này không." Kết thúc hỗn loạn?

 

Lời nói này nghe qua không có gì lạ, nhưng lại làm Trì Tâm thấy kỳ quặc.

 

Cô không phải phản diện, nhưng nghe họ nhắc đến việc chống lại hỗn loạn làm cô thấy mâu thuẫn.

 

Nếu nhóm cô không làm gì, thế giới sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào bờ vực diệt vong mà thôi.

 

Người đàn ông nói tiếp, phá tan suy nghĩ của cô:

 

"Chỉ cần kiểm soát được toàn bộ những sinh vật đột biến đó, tình trạng hỗn loạn chắc chắn sẽ chấm dứt. Hy vọng thí nghiệm của Tiến sĩ thành công."

 

Quái vật?

 

Cái cách hắn gọi những sinh vật đó là "quái vật" lại quen thuộc đến rợn người, khiến Trì Tâm bất giác rùng mình.

 

Cô cảm nhận ánh mắt của Sairo lại lướt qua gương mặt cô, giọng nói của cô ta mang chút tiếc nuối:

 

"Nếu thí nghiệm của bố tôi thành công, cô gái này e rằng..."

 

Cô ta không nói hết câu.

 

"Dù là loại thí nghiệm nào, cô ta cũng sẽ trở thành một vật thí nghiệm hữu ích cho thế giới này." Người đàn ông đáp: "Tiến sĩ Sairo, có cần phân tích các chỉ số sinh học của cô ta không?" Sairo không trả lời, nhưng âm thanh của thiết bị đang được kích hoạt cho thấy cô ta đã ngầm đồng ý.

 

Trì Tâm cảm thấy hơi căng thẳng. Với cơ thể đặc biệt của mình, cô không biết họ sẽ phát hiện ra điều gì. Cô nằm im, cảm nhận từng thiết bị y tế được gắn lên cơ thể, giống như một cá thể đang được theo dõi gắt gao trong khu hồi sức tích cực.

 

Vài giây sau, giọng nam bỗng "Ồ" lên, đầy nghi hoặc.

 

"Có chuyện gì vậy?” Sairo hỏi.

 

Tim Trì Tâm lập tức đập thình thịch.

 

"Thật kỳ lạ." Giọng nam nói. "Tôi chưa từng thấy bộ dữ liệu nào... lại vô cùng bình thường đến vậy." "Bình thường?" Tiến sĩ Sairo cũng tỏ ra nghi hoặc: "Hàn Tử Mặc gửi nhầm đối tượng thử nghiệm sao?"

 

"Không rõ, nhưng tốt nhất nên xác nhận lại với Đội trưởng Hàn. Trước giờ, những 'hạt giống' tiềm năng được đưa tới, đặc biệt là các cá thể được đ.á.n.h giá xuất sắc, luôn thể hiện những chỉ số sinh học đột biến ở các khía cạnh đặc thù. Nhưng cô gái này lại sở hữu mọi chỉ số hoàn toàn bình thường, không hề có bất kỳ đặc điểm nổi bật nào."

 

"Để tôi xem." Tiến sĩ Sairo tiến lại gần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nghe họ trò chuyện, Trì Tâm thầm thở phào.

 

Dường như hệ thống đã giúp cô, hoặc cơ thể này thực sự thuộc dạng dị năng bẩm sinh, vì dù hai người đã kiểm tra hết sức kỹ lưỡng, họ không tìm ra bất kỳ điều gì bất thường.

 

"Có lẽ tôi nên đi trao đổi trực tiếp với Hàn Tử Mặc." Giọng Sairo thoáng chút bực bội: "Đã đến lúc nào rồi mà còn có tâm trạng đùa cợt vào lúc này sao? Đưa cô ta xuống khu giam giữ dưới tầng hầm."

 

Trì Tâm nghe thấy Hàn Tử Mặc gặp rắc rối thì có chút hả hê, nhưng khi nghe mình sắp bị đưa đi, cô lập tức trở nên căng thẳng.

 

Khi đang cân nhắc liệu có nên vô hiệu hóa Sairo để buộc cô ta đưa mình đi tìm vaccine hay không, tiếng còi báo động đinh tai nhức óc đột ngột rền vang khắp cơ sở.

 

"Là kẻ đột nhập sao?" Giọng nam lo lắng xen lẫn hoảng loạn. "Bình tĩnh, đó là bố tôi." Sairo đáp: “Chúng ta phải đến đó ngay lập tức."

 

Hai người nói xong, nhanh chóng rời khỏi phòng.

 

Lần này, không có tiếng khóa cửa.

 

Trì Tâm nín thở, chờ đến khi chắc chắn họ đã đi xa và không có thêm tiếng động nào khác, cô bật dậy khỏi giường.

 

Thuốc trong cơ thể đã bị cô chuyển hóa gần hết, thể lực đã hồi phục, đủ để cô di chuyển linh hoạt. Như một con mèo trong đêm, Trì Tâm thoát ra khỏi căn phòng thí nghiệm một cách nhẹ nhàng.

 

Tiếng còi báo động đã ngừng, chỉ còn những ánh đèn đỏ nhấp nháy trong hành lang, khiến khung cảnh trông như một cảnh tượng trong phim kinh dị.

 

Mèo Dịch Truyện

Ép sát thân mình vào bức tường lạnh lẽo, cô cẩn thận di chuyển, thử liên lạc qua thiết bị giao tiếp tích hợp:

 

"Cảnh Tu Bạch, anh nghe thấy không?”

 

"Tôi đây.” Giọng anh nhanh chóng trả lời."Tình hình bên cô ra sao rồi?"

 

"Tôi đã thoát khỏi phòng." Trì Tâm báo cáo."Có rất nhiều cửa bị khóa, không thể phá vỡ mà không gây ra bất kỳ động tĩnh lớn nào."

 

"Đừng vội vàng gây ra bất kỳ động tĩnh nào." Cảnh Tu Bạch cảnh báo: "Vừa rồi tôi nghe thấy tiếng còi, chuyện gì xảy ra?"

 

"Họ nói Tiến sĩ đã xuất hiện, hình như vừa đạt được một bước đột phá quan trọng trong công trình nghiên cứu." Trì Tâm trả lời, đôi mắt sắc bén lướt qua hai ngả rẽ phía trước: “Giờ tôi nên làm gì?”

 

Cảnh Tu Bạch chìm vào im lặng vài giây rồi nói: "Cô không có nhiều thời gian đâu. Chắc chắn chúng sẽ nhanh chóng phát hiện ra sự biến mất của cô."