Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 5



 

Trước đó không ai nghĩ đến việc sẽ cung cấp cho nguyên chủ bao nhiêu thuốc súng. Cô nghi ngờ khẩu Desert Eagle này là do trong lúc hỗn loạn lấy nhầm mới đưa cho cô.

 

Với thân hình nhỏ bé của nguyên chủ, chỉ cần bóp cò, khẩu s.ú.n.g sẽ hất văng cô ra phía sau, trực tiếp ném cô vào vòng vây xác sống.

 

Chuyện này... chuyện này...

 

Giờ phải làm sao đây?

Mèo Dịch Truyện

 

Cơn sợ hãi tột cùng lại một lần nữa ập đến, Trì Tâm hoảng loạn quét mắt khắp nơi, vừa vặn bắt gặp ánh mắt lạnh lùng, bình tĩnh đến vô cảm của Cảnh Tu Bạch, không một chút dấu hiệu sẽ ra tay trợ giúp. Trái tim cô như bị một tảng đá khổng lồ đè nén.

 

Cô nhìn thẳng vào đôi mắt Cảnh Tu Bạch, trong lòng dâng trào sự oán trách.

 

Tại sao anh còn chưa ra tay? Anh rốt cuộc đang quan sát điều gì vậy hả?!

 

Trong kịch bản gốc, mọi chuyện không hề kéo dài lâu đến thế này. Nếu cứ trì hoãn, con xác sống cấp cao kia sẽ càng trở nên hung hãn, và tình hình sẽ không chỉ dừng lại ở số lượng hiện tại nữa.

 

Dường như cảm nhận được ánh mắt của Trì Tâm, Cảnh Tu Bạch chỉ hờ hững liếc nhìn cô một cái.

 

Ánh mắt đó lạnh lẽo như lưỡi dao, ẩn chứa sự dò xét và cảnh cáo sâu sắc. Trì Tâm rùng mình, theo bản năng nhét khẩu s.ú.n.g rỗng vào cái miệng đang há to của con xác sống.

 

Trì Tâm: A a a c.h.ế.t mất!!

 

Có lẽ vì đã trải qua quá nhiều biến cố, cô dần trở nên chai sạn trước sự kinh hoàng.

 

Ngây người chưa đến nửa giây, cơ thể cô như bị điều khiển bởi một ý chí khác, theo bản năng giơ chân đá mạnh một cú. Con xác sống khổng lồ, tưởng chừng bất hoại, lại đổ ập xuống như một khối giẻ rách, kéo theo vài con khác cùng lăn khỏi tường thành.

 

Cô quay người lại, biểu cảm trên mặt vẫn lạnh lùng đến lạ, như thể vừa làm một việc nhỏ nhặt, không đáng để bận tâm.

 

Tất cả những người chứng kiến đều không khỏi hít một hơi lạnh. Đây... đây thật sự là Trì Tâm ư? Là người Trì Tâm yếu đuối, chỉ biết dựa dẫm vào đàn ông để sống sót đó sao?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng Trì Tâm chỉ liếc nhìn xuống một cái, rồi vội vàng quay mặt đi, không dám nhìn thêm.

 

Cứu mạng...

 

Nỗi sợ hãi trong lòng càng lớn, biểu cảm trên gương mặt cô lại càng trống rỗng, hờ hững, khiến những người xung quanh càng thêm khó mà nắm bắt.

 

Phải tìm cách để nam chính ra tay! Nếu không, tất cả mọi người đều sẽ chết, ngay cả khi pháo sinh học kịp đến cũng vô ích!

 

Trì Tâm hạ quyết tâm, quay người nhìn về phía Cảnh Tu Bạch, vừa định mở lời thì một biến cố bất ngờ ập đến.

 

"Trì Tâm, cô chính là kẻ tội đồ gây ra tất cả những chuyện này! Tại sao cô còn dám sống sót, cô đáng phải chết!"

 

Một người đàn ông đầu tóc bù xù lao đến, gương mặt dữ tợn đến vặn vẹo. Hắn run rẩy giơ s.ú.n.g lên, chỉ thẳng vào Trì Tâm, giận dữ gào thét.

 

"Chính là cô! Cô đã gây ra tất cả! Tại sao cô không c.h.ế.t đi, tại sao cô vẫn còn sống..."

 

Trì Tâm nhìn thấy họng s.ú.n.g lạnh lẽo chĩa thẳng vào mình, nỗi ám ảnh không muốn c.h.ế.t lập tức bùng lên trong tâm trí. Cô nhanh chóng giơ chân lên, theo bản năng muốn... "khuyên nhủ" một cách thân thiện.

 

Phập.

 

Trước khi mọi người kịp phản ứng, khẩu s.ú.n.g trong tay người đàn ông đã văng thẳng ra xa.

 

Trì Tâm vững vàng chống một chân xuống đất, toàn thân hơi nghiêng sang một bên, chân còn lại giơ cao qua đầu, dừng lại ở khoảnh khắc vừa đá vào cổ tay người đàn ông.

 

"Xin lỗi."

 

Trì Tâm nhìn khẩu s.ú.n.g văng ra xa, rồi nhìn vẻ mặt kinh ngạc, tức giận đến mức méo mó của người đàn ông. Cô lúng túng ngừng lại một lát, sau đó vô cảm thu chân về, chân thành xin lỗi:

 

"Tôi không cố ý."