Ánh mắt của Trì Tâm cũng dừng lại theo.
"Nước I." Úc Thời Chiêu lẩm bẩm.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Trì Tâm ngẩn người, nhưng cảm giác vui sướng lại vượt qua lý trí mà bùng nổ đầu tiên: "Nước I!" Gương mặt căng thẳng của Cảnh Tu Bạch cũng thoáng giãn ra: "Đúng vậy, ít nhất một nửa mối lo của chúng ta có thể tạm gác lại rồi." "Chuyện gì vậy?" Úc Thời Chiêu bối rối nhìn cả hai: "Lại có viện trợ mạnh nào mà tôi không biết sao?"
Trì Tâm và Cảnh Tu Bạch nhìn nhau cười, đôi mày rốt cuộc cũng thư giãn sau những ngày căng thẳng tột độ.
"Anh Úc, anh có nhớ ông chủ Dung không?" Trì Tâm hỏi.
Úc Thời Chiêu khựng lại, sắc mặt thay đổi: "Ý cô là, những cái này." Anh ta chỉ tay run rẩy về phía những bóng đen dày đặc tựa mây đen áp đỉnh trên màn hình: "... tất cả đều là người của cậu ấy?"
"Nói như vậy có thể không hoàn toàn chính xác." Trì Tâm đáp: "Nhưng từ hướng Nước I tới đây, chắc chắn là lực lượng anh ấy đã triệu tập."
Đôi môi Úc Thời Chiêu run rẩy không kiểm soát, đồng tử co rút vì kinh ngạc. Anh khụy xuống ghế, ngắm nhìn những tín hiệu cường độ cao trên màn hình đang đối đầu với mối đe dọa từ phía Đông, rồi đột ngột đưa tay lên che mặt.
Trì Tâm khẽ thở dài.
Úc Thời Chiêu chưa bao giờ là kẻ yếu đuối. Ngay cả khi đối mặt với hiểm cảnh, anh ta luôn sẵn sàng chấp nhận hy sinh. Nhưng khi đã chuẩn bị tinh thần cho cái chết, bỗng nhiên một tia hy vọng mãnh liệt xuất hiện, báo rằng anh ta không chỉ có thể sống sót mà còn có khả năng bảo vệ tất cả những gì mình từng trân trọng. Cảm giác ấy thực sự vượt quá sức chịu đựng của một người bình thường.
Trì Tâm và Cảnh Tu Bạch không làm phiền anh. Hai người tiếp tục dán mắt vào màn hình, trao đổi những lời thì thầm. "Còn bao lâu nữa chúng sẽ đến?"
"Dựa trên các dữ liệu phân tích, chúng ta có khoảng một tháng." Cảnh Tu Bạch đáp. "Con đường di chuyển của chúng không hề dễ dàng, chúng còn phụ thuộc vào việc tìm kiếm phương tiện, điều này không hề đơn giản."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Một tháng." Trì Tâm trầm ngâm. "Còn phía Rafael thì sao?"
"Dựa vào tốc độ của quân tiên phong, chúng sẽ tới nơi trong khoảng một tuần nữa." Cảnh Tu Bạch trả lời.
Tình hình vẫn cực kỳ nguy cấp.
"Cô Trì, đã đến lúc chuyển tất cả người dân thường vào bên trong căn cứ." Úc Thời Chiêu buông tay xuống, gương mặt bình thản, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể nhận ra một ý chí kiên định và mạnh mẽ hơn đang ngời lên trong đôi mắt anh. "Khi bầy thây ma ập đến, những người đó sẽ là những người chịu thiệt hại đầu tiên."
Mèo Dịch Truyện
"Đúng vậy." Trì Tâm khẽ mỉm cười. "Trong thời khắc ngặt nghèo này, mọi người sẽ hiểu và chấp nhận điều đó. Anh Úc, xin nhờ anh lo liệu."
Úc Thời Chiêu chậm rãi đứng lên, lần đầu tiên trong đời anh khom người thật sâu trước Trì Tâm, với sự trang trọng và lòng kính trọng tột cùng.
Sau đó, không nói một lời, anh rời đi. Bóng lưng vững chãi, kiên cường như một chiến binh, toát lên khí thế ngút trời. Tình thế cấp bách không để Trì Tâm có thời gian suy nghĩ thêm. Trong tuần tiếp theo, mọi người hầu như không nghỉ ngơi, cho đến khi tất cả được sắp xếp ổn thỏa, mọi thành viên đều đã vào vị trí chiến đấu. Lúc này, Trì Tâm mới ra lệnh toàn bộ đội ngũ phải nghỉ ngơi.
"Bầy thây ma sẽ đến trong ba ngày tới. Nếu bây giờ không nghỉ ngơi thì định để lúc ra trận ngủ gục trước mặt kẻ thù sao?" Trì Tâm ngồi ở ghế chủ tọa, ánh mắt nghiêm nghị quét qua toàn bộ hội trường. "Ngoại trừ những người trực chiến, hôm nay không ai được phép làm thêm giờ. Nghe rõ chưa?"
Trước khí thế uy nghiêm của cô, không ai dám trái lệnh. Khi mọi người lần lượt rời khỏi phòng họp, Trì Tâm ngồi lại, ẩn mình dưới bàn châm một điếu t.h.u.ố.c lá bạc hà. Mùi khói the mát xen lẫn chút cay nồng nhanh chóng lan tỏa. Cô hít một hơi sâu, ngả người ra sau, nhắm mắt thư giãn.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, người duy nhất chưa rời đi tiến đến sau lưng cô.
Hơi thở quá đỗi quen thuộc khiến Trì Tâm không buồn né tránh. Cô vẫn nhắm mắt, để người đó tự nhiên tiến đến.
Những đầu ngón tay lạnh buốt khẽ chạm vào thái dương cô. Cô còn chưa kịp ngạc nhiên, lực ấn nhẹ nhàng đã bắt đầu xoa bóp, mang đến cảm giác thư giãn.