Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 634



 

Nhìn biểu cảm khó chịu của Trì Tâm, nét mặt nghiêm nghị của Cảnh Tu Bạch dần dịu lại.

 

Anh chưa bao giờ cảm thấy khoảng cách giữa hai người lại gần gũi đến thế.

 

Đó không phải là khoảng cách vật lý, mà là một sự tin tưởng tuyệt đối – không chút che giấu cảm xúc, thoải mái đùa cợt và bày tỏ mọi suy nghĩ sâu kín nhất.

 

"Ừm, cô rất nhạy bén." Cảnh Tu Bạch trầm giọng khẳng định.

 

Giọng điệu trang trọng của anh khiến Trì Tâm bất ngờ ngưng bặt.

 

Cô ngẩng đầu nhìn anh, chợt nhận ra trong ánh mắt nghiêm túc ấy ẩn chứa một chút dịu dàng khó tả, như sự nuông chiều không cần che giấu.

 

Cô nhất thời không nói nên lời.

 

"Thật ra tôi luôn trăn trở về những tình huống tương tự." Giọng anh trở nên mềm mại hơn: "Đó là lý do tôi luôn nhắc nhở cô, cô là con người, không phải một vị thần toàn năng. Khi cô quá mạnh mẽ so với những người khác, họ sẽ đặt lên cô nhiều kỳ vọng và áp lực hơn. Một số điều cô sẵn lòng gánh vác, nhưng một số khác, chưa chắc cô đã muốn làm. Và khi cô không thể đáp ứng mọi mong muốn của họ, mọi thứ sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát."

 

"Thì ra anh đã suy tính đến chuyện này từ trước." Trì Tâm gãi đầu, cố che đi sự bối rối: "May mắn thay, phần lớn dân chúng không bị thao túng quá mức, và những kẻ có ý đồ đen tối cũng không thể gây ra sóng gió lớn."

 

"Đó là vì cô đủ tinh tường." Cảnh Tu Bạch đáp: "Đây không phải lời khen sáo rỗng, mà là một sự thật hiển nhiên. Nếu khi đó cô không nhận ra mà chỉ để Tiêu Lê xử lý mạnh tay, kết quả sẽ là một hạt giống nghi ngờ bị gieo sâu vào lòng dân chúng. Không biết đến lúc nào nó sẽ bén rễ và nảy mầm thành tai họa."

 

Nghe vậy, Trì Tâm rùng mình, cảm thấy có chút sợ hãi: "Đúng là... thật may tôi đã nhạy bén."

 

Trì Tâm, người vốn luôn khiêm tốn, hôm nay lại hết lần này đến lần khác tự khen bản thân. Xem ra chuyện này thực sự đã khiến cô cảm thấy bất lực, không biết phải giải thích thêm như thế nào.

 

Nhưng chuyện đã qua, cô cũng không để tâm nữa. Cô nắm lấy cạnh bàn, kéo chiếc ghế lại gần rồi ngồi xuống, hướng ánh mắt về hàng loạt màn hình hiển thị trước mặt:

Mèo Dịch Truyện

 

"Anh ở đây cả đêm không tham dự buổi tiệc xã giao, có phát hiện gì không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cảm giác ánh mắt Cảnh Tu Bạch đặt trên khuôn mặt mình với một ý nghĩa khó hiểu, Trì Tâm theo phản xạ quay đầu lại:

 

"Có chuyện gì sao?"

 

"Không có gì." Cảnh Tu Bạch cụp mắt xuống, khóe môi thoáng cong lên một nụ cười nhàn nhạt, rồi nhanh chóng trở lại vẻ nghiêm túc: "Tình thế đang diễn biến phức tạp. Lực lượng của A Phượng chắc chắn sẽ không theo kịp tốc độ triển khai của Rafael."

 

"Đó không phải điều chúng ta đã dự liệu từ trước sao?" Trì Tâm nghiêm mặt lại khi nhắc đến chuyện chính. Cô nhìn chằm chằm vào vị trí căn cứ A đang dần bị bao phủ bởi bóng tối đe dọa trên màn hình:

 

"Chúng ta chưa rõ tình hình của phía A Phượng, và không thể đặt cược tất cả vào họ."

 

"Tôi hiểu." Cảnh Tu Bạch đáp: "Hiện giờ có được chút yên bình chỉ là vì Rafael chưa kịp phản ứng với việc tiền quân của hắn bị tiêu diệt chỉ trong chưa đầy một ngày. Nhưng một khi hắn nhận ra, những ngày tiếp theo chắc chắn sẽ không yên ổn."

 

Những lời nhẹ nhàng của anh lại mang theo không khí căng thẳng của một cuộc chiến sắp bùng nổ.

 

"Cứ để chúng đến đi." Gương mặt Trì Tâm bình thản: "Vì ngày hôm nay, tôi đã chờ đợi rất lâu rồi."

 

Một chiến thắng không làm thay đổi bầu không khí chung trong căn cứ. Ngược lại, các quy định quản lý trở nên nghiêm ngặt hơn gấp bội, tất cả đều chuẩn bị cho cuộc chiến lớn sắp tới.

 

Dưới sự theo dõi sát sao của Cảnh Tu Bạch, đợt tấn công thứ hai của quân đoàn xác sống đã ập đến.

 

Lần này, nhờ có sự trợ giúp hiệu quả của đàn sói và quân đoàn mối trắng đột biến, cuộc chiến không còn khốc liệt như lần trước.

 

Đặc biệt là quân đoàn mối trắng.

 

Trước đó, Trì Tâm đã từng ra ngoài xem xét. Đàn mối đã xây dựng một tổ mối khổng lồ gần khu rừng bên ngoài căn cứ, một công trình kiến trúc kỳ vĩ như một tòa tháp sừng sững. Nhưng khi làn sóng xác sống ập đến, tổ mối ấy đã bị san phẳng hoàn toàn.

 

Điều này khiến đàn mối nổi điên. Chúng dồn toàn bộ sức lực để chống lại lũ xác sống, như thể đang trả thù cho mối thù g.i.ế.c cha, quét sạch đối phương như một cơn bão năng lượng càn quét.