Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 8



 

"Đối với phe thây ma mà nói, cô quả thực đang gây họa đấy. Vì vậy đừng chủ quan, bây giờ hãy đi tiêu diệt con thây ma cấp cao đó đi!"

 

Trì Tâm: "Cậu điên rồi hay tôi điên rồi?" Cô giận dữ: "Con thây ma cấp cao đó, theo phân loại trong phim, ít nhất cũng phải cấp 4. Cậu bảo một người bình thường không có dị năng như tôi đi g.i.ế.c nó sao?"

 

Hệ thống: "Một người bình thường nhắm mắt cũng g.i.ế.c được năm mươi con thây ma đấy."

 

"...Cũng không thể đâu." Trì Tâm quả quyết: "Tôi không muốn chết, cậu đừng có đưa ra cái ý tưởng đẩy tôi vào chỗ c.h.ế.t như vậy."

 

Hệ thống không lên tiếng nữa, Trì Tâm nghĩ nó đã bị thuyết phục nên không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

 

Đùa gì chứ, bây giờ có thể đối đầu trực diện với thây ma cấp 4, ngoài Cảnh Tu Bạch ra thì những người khác chỉ có nước đi tìm cái chết.

 

Cô có c.h.ế.t cũng đâu gây được loại "họa" này, mạng sống còn quan trọng hơn tất thảy.

 

Trì Tâm kiên định với suy nghĩ của mình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con thây ma cấp cao cũng trở nên kiên quyết hơn.

 

"Cô đã phát hiện ra điều gì?"

 

Không biết từ lúc nào, Cảnh Tu Bạch đã đứng bên cạnh cô. Giọng nói của anh không mang sự hân hoan chiến thắng như những người khác, cũng chẳng còn vẻ lạnh lùng đằng đằng sát khí như trước, mà chỉ như một lời chất vấn nghiêm túc trong giờ học.

 

Cơ thể Trì Tâm cứng đờ nhưng cô không quay đầu lại.

Mèo Dịch Truyện

 

"Ngay từ đầu cô đã tìm kiếm con thây ma đó, trong khi tất cả mọi người đều đang vui mừng vì được giải cứu, chỉ có cô biết rằng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc." Anh bình tĩnh nói: "Cô làm sao biết được... đó là con thây ma đó?"

 

Trì Tâm nghiến răng không thèm để ý đến anh.

 

Phản ứng của Cảnh Tu Bạch quá nhạy bén. Cô rõ ràng không làm gì đáng chú ý, nhưng trong tình huống hỗn loạn như vậy, anh vẫn nhận ra được sự kỳ lạ.

 

Trì Tâm cảm thấy ánh mắt sắc lẹm như d.a.o mổ của Cảnh Tu Bạch dừng lại trên người mình, khiến những sợi lông tơ trên gáy cô dựng đứng.

 

"Trì Tâm, cô đang nghĩ gì?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tôi đang nghĩ sao anh còn không ra tay, ở đây giả vờ cái gì chứ!

 

Trong lòng Trì Tâm tràn đầy tức giận và oán hận, cô đột ngột quay đầu nhìn lại.

 

Vì sở hữu một cơ thể có thể thu hút vô số kẻ si mê, vóc dáng của Trì Tâm quả thực rất ấn tượng. Mặc dù nhìn chung có vẻ nhỏ nhắn, mảnh mai, tựa như chỉ cần một tay là có thể bẻ gãy eo cô, nhưng những đường cong cần có thì không thiếu chút nào, tỷ lệ cân đối, đầy đặn và quyến rũ.

 

Thế nhưng, đôi mắt to bất thường trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy lại không hề có chút kiêu ngạo hay phù phiếm như trước, mà tràn đầy ý chí sinh tồn mãnh liệt.

 

Khuôn mặt và cơ thể cô, dù đã lem luốc bởi lớp trang điểm trôi đi và vết m.á.u khô, nhưng lại hiện lên một vẻ đẹp trần trụi và rực rỡ hơn bao giờ hết.

 

"Nếu anh có thể cười được thì cứ cười đi."

 

Đây là câu đầu tiên Trì Tâm nói sau khi xuyên không, và trong ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh, cô đã trực tiếp đáp trả Cảnh Tu Bạch. Cảnh Tu Bạch lộ rõ vẻ bối rối: "Ý cô là gì?"

 

Bản thân anh không hề nhận ra rằng, sau một loạt sự việc vừa rồi, anh đã bắt đầu thực sự để tâm đến lời nói của Trì Tâm.

 

Ánh mắt Cảnh Tu Bạch lóe lên một tia suy tư, vừa định nói gì đó thì nghe thấy một tiếng gầm dài, vang vọng khắp thành phố hoang tàn phía sau.

 

Những người đang reo hò nhận ra sự bất thường, họ nhìn nhau rồi dần im bặt.

 

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về con thây ma mà Trì Tâm vừa nhìn chằm chằm.

 

Đến rồi! Toàn thân Trì Tâm căng cứng. Con thây ma ngửa đầu gầm lên, và sau một khoảnh khắc tĩnh lặng đến rợn người, tiếng ầm ì trầm đục từ xa mỗi lúc một gần hơn, khiến bức tường thành khổng lồ của Căn cứ L bắt đầu rung chuyển dữ dội.

 

"Đó là – thây ma!"

 

Có người chỉ tay về phía xa, tuyệt vọng gào thét.

 

Đó là thây ma, một đợt thây ma lớn hơn, đông đảo hơn và mạnh mẽ hơn.

 

Dưới sự kêu gọi của con thây ma cấp cao đó, chúng đang điên cuồng đổ về Căn cứ L.