Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 407:



Hàn Phong nằm trên giường ngủ rất ngon, khuôn mặt còn hiện lên vô tận an tường, hẳn là đang mơ một giấc mơ rất đẹp. Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu xuống thân thể hắn còn hiện lên một màu bạc trắng lóng lánh, cảnh tượng này thật giống như một vị bạch mã hoàng tử ngủ quên trong rừng vậy.

Nếu hiện tại mà có nàng công chúa xinh đẹp nào lỡ chân lạc đường tìm tới, chắc chắn nàng ta sẽ không nhịn được mà lao lên rồi hôn một miếng để đánh thức chàng hoàng tử đẹp trai đang nằm kia, sau đó cả hai sẽ cùng với nhau sống hạnh phúc đến cuối đời.

Chẳng qua nhan sắc của Hàn Phong chỉ tương đương với một thằng chăn ngựa, dù có trăng bạc tuyệt đẹp gánh bớt một phần, hắn cũng chỉ tương đương với một thằng chăn liền lúc 10 con ngựa, làm gì đủ tuổi ngoi lên được tầm bạch mã hoàng tử. Hơn nữa cũng chẳng có nàng công chúa quái nào lại lang thang vào cái tầm giờ nửa đêm này ngoài đường mà mò được tới phòng hắn, hôn hít lại càng không, ai mà biết thằng chăn ngựa nằm kia có thường xuyên đánh răng trước khi đi ngủ hay không chứ.

Bất quá không sao, chỉ cần ngươi là thủ lĩnh một thế lực thì tất có người sẽ ngày nhớ đêm mong, công chúa có thể không tới, nhưng sát thủ thì có đấy.

12h45p đêm, một cái bóng dáng đen kịt với con mắt trắng ởn lạnh lẽo "chảy" từ trên mái nhà xuống dưới, ngự ở bên ngoài cửa sổ, cái bóng đen này dùng thủ pháp chuyên nghiệp khẽ nạy cánh cửa ra một khe hở mà không gây ra bất kỳ âm thanh nào, sau đó nó tiếp tục chảy vào trong phòng.

Bóng đen dùng 3 giây thành công xâm nhập nơi có thể nói là nguy hiểm nhất tại trấn Hi Vọng. Hắn ta dần dần đứng thẳng từ dưới đất đứng lên, đây là một cái thân ảnh cao gần 2 mét với toàn thân hiện lên màu đen kịt như bị thiêu cháy, từ trên xuống dưới không nhìn ra bất kỳ điểm đặc biệt nào, quần áo không mặc, trang bị không đeo, chỉ có duy nhất một đôi mắt trắng nhợt tràn đầy gân máu đang ác ý nhìn chằm chằm người nằm trên giường.

Ân, còn có một con dao găm đen kịt nhơ nhớp dịch nhờn đang bốc lên một mùi tanh tưởi nữa.

Nếu có Đào Đại Tư tại đây, nàng ta có thể nhận ra đây là một thân ảnh được tách ra từ cái bóng của chính chủ. Đây không phải bản thể của người nào cả, đây chỉ là một phân bóng tách ra từ kỹ năng mà thôi, chính nàng ta cũng có thể tạo được một cái bóng như vậy.

Bóng này có tư duy riêng, có thể tự hành hoạt động, cách dùng phổ biến nhất là bám dính lên người thây ma rồi thao túng nó tự vặn gãy cổ, tự chém giết đồng bạn bên cạnh, hoặc khống chế mục tiêu cho đồng đội gây sát thương, điểm yếu duy nhất là khi bóng bị phá thì sẽ tiêu hao gấp đôi điểm tiềm năng đã sử dụng để triệu hồi mà thôi.

Cái bóng này sau khi nhìn quanh một vòng thì bước về phía bàn làm việc của Hàn Phong rồi cẩn thận lục lọi balo, sau đó nó lôi ra một bộ đàm radio màu đen. Chẳng qua lúc này núm tần số bên trên đã bị vặn về số 0, vừa nhìn là biết không liên lạc được cái gì cả.

Cái bóng cũng không có lục lọi thêm nhiều nữa, cũng bỏ qua luôn vài trang bị hệ thống lẻ tẻ vứt trong balo, nó đưa đôi mắt trắng nhợt nhìn về phía người nằm trên giường, đây mới là mục tiêu chính.

Hàn Phong, thủ lĩnh trấn Hi Vọng.

Mục tiêu lớn nhất của Chương Lãm khi chạy qua Liễu Lâm lần này là kích động chiến tranh nổ ra, thu hồi thiên tài địa bảo ớt biến dị, tìm cho ra tất cả lực lượng và trang bị đang ẩn giấu và phá hoại hết, đồng thời tiện tay thì có thể giết chết Hà Tam, người có khả năng đã phát hiện ra hắn.

Tất cả những mục tiêu trên đều đã thất bại.

Kích động chiến tranh nổ ra, hắn đã thất bại. Hắn công khai giết hai người kia trước mặt cư dân Liễu Lâm, vậy mà lại bị Hàn Phong hồi sinh, đồng thời còn chĩa ngược mũi dùi về phía Tam Giang, đoạt mất đại nghĩa vừa mới thành hình.

Thu hồi thiên tài địa bảo. Hắn chỉ biết địa điểm có lẽ nằm tại một khu biệt thự, cũng không dám điều tra quá sâu. Nơi kia có một con chó rất dữ tợn, hắn thậm chí cảm tưởng như nó có thể nhìn xuyên tất thảy bóng tối và ẩn giấu. Tất nhiên rồi, chó nhìn được trong bóng tối là điều hiển nhiên, hắn luôn tồn tại ở dạng bóng, dường như bị khắc chế bản năng bởi vật khủng bố đó.

Tìm ra trang thiết bị ẩn giấu. Hắn đã tìm được, nhưng bởi vì hành động kích động chiến tranh đã thất bại, hắn tạm thời chưa thể tiến hành phá hoại ngay được kẻo sẽ đánh rắn động cỏ.

Giết Hà Tam. Cũng chưa hoàn thành. Tuy nhiên đây chỉ là việc nhỏ, giết thằng kia vào lúc nào cũng được, nhưng giết vào lúc này thì rất dễ gây kinh động đám cao tầng trấn Hi Vọng, việc tiếp theo sẽ khó làm hơn nhiều.

Hắn vốn đã định thực hiện hành vi phá hoại tất cả trang thiết bị liên quan, phá hoại nguồn nước, nguồn thực phẩm, phá kho xăng dầu, phá hỏng mấy chục chiếc xe, đánh bom vào khu dân cư, đánh bom trại tập trung quân lính rồi mới chính thức chấm dứt nhiệm vụ lần này, trở về Tam Giang chờ đợi cơ hội lần sau.

Chẳng qua việc Hàn Phong vận dụng kỹ năng lục giai để rồi phải tiến vào thời kỳ suy yếu đã thay đổi kế hoạch của hắn.

Hắn vừa rồi đột nhập phòng họp của nhóm người Liễu Lâm này, nghe lén cuộc họp thường nhật và cả trao đổi riêng tư của hai người Hàn Phong, Ngô Soái, cuối cùng đã xác nhận chính xác được việc này. Hắn vô cùng có động cơ để thực hiện ám sát, việc trước đó không hề có trong dự định.

Mặc dù đây là hành động vô cùng liều lĩnh, cũng vô cùng điên cuồng, nhưng hắn tự tin có thể hoàn thành.

Thứ nhất là tên Hàn Phong kia quá thiếu cảnh giác. Dù vừa mới dính phải một chiêu trò không rõ nhưng hắn ta lại không làm ra được phản ứng nào đáng xem, vậy mà lại chỉ chăm chăm bảo vệ đám con tin kia, quên mất tăng cường bảo vệ bản thân mình. Đây là ỉ lại vào bản thân, ỉ lại vào 6 tên thủ vệ đang canh cửa ở cầu thang sao, ngây thơ như vậy, chết không oan uổng, hắn giết nhiều người đáng chết như vậy rồi.

Thứ hai là tên này đang ở trong thời kỳ suy yếu, thời kỳ ám sát thuận lợi nhất. Mới trúng phải một chút thuốc mê của hắn mà đã ngủ say lướt khướt không tỉnh nổi, ngay cả việc có người trong phòng cũng không phát hiện ra, đây là đủ điều kiện để hắn xâm nhập. Hơn nữa phải xâm nhập lúc này, trước 1 giờ đêm, kẻo 15 phút nữa hắn được cái tên họ Ngô kia đánh thức để ăn thiên tài địa bảo thì hỏng bét.

Thứ ba là Chương Lãm hắn chưa hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào cả. Nhưng nếu làm thịt được tên này thì hắn sẽ chính thức hoàn thành tất cả nhiệm vụ, sẽ nhận được một lượng chiến công khổng lồ, lại còn triệt để chấm dứt cái thứ gọi là trấn Hi Vọng, nơi này chắc chắn sẽ sụp đổ toàn diện vô cùng nhanh chóng.

Thứ tư là hắn không sợ gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào cả, đến đây chỉ là một phân thân, không giết được Hàn Phong thì cũng không quá ảnh hưởng. Bản tôn của hắn ẩn thân kín đáo cách nơi này hơn 200 mét, lại được trang bị đủ loại phương pháp chạy trốn, chắc chắn có thể chạy thoát. Tại sao hắn tự tin vậy ư, vì hắn đang cầm một cánh sao từ tinh thạch an toàn. Haha, có thứ này trong tay, một sát thủ có thể thoả thích tung hoành mà không cần e dè bất kỳ điều gì.

Thứ năm, quan trọng nhất, vì Hàn Phong đang có thứ mà hắn muốn. Tên kia là thủ lĩnh thế lực, đồ vật trên người trăm phần trăm đều là thứ đáng giá, đặc biệt là Tinh Thạch An Toàn và một đống trang bị level4, chỉ cần có thể lấy được những thứ kia, hắn có thể ngay lập tức đạt tới đẳng cấp của một tiểu đoàn trưởng ngay.

Tài bảo trên người Hàn Phong đủ hấp dẫn, cái mạng nhỏ của tên này mới là thứ hấp dẫn nhất, là động cơ lớn nhất để hắn làm trái kế hoạch ban đầu.

Là một sát thủ, Chương Lãm cần phải giết được mục tiêu quan trọng và mạnh mẽ này để khẳng định bản thân, khẳng định đạo tâm của mình, khẳng định thực lực của mình. Kể cả có ám sát hụt, hắn cũng phải cho tên này phế không dậy nổi.

Dù sao cũng chỉ là mất một phân thân. Nếu ám sát hụt, hắn sẽ lập tức kích hoạt cánh sao an toàn để rời đi ngay.

Lúc này hắn thong thả nâng lên lưỡi dao găm đen kịt nhớp nháp trong tay. Đây là dao đặc công, cực kỳ sắc bén, bên ngoài được tẩm một lớp keo dán hoà lẫn với nho đen biến dị cô đặc. Một khi đâm trúng gặp máu, nó sẽ khiến cho mục tiêu kiệt sức trong ít nhất 3 ngày, muốn vận dụng năng lực phi phàm cũng không thể vận dụng nổi.

Bất quá ngay khi tiến tới sát bên cạnh Hàn Phong trên giường, cái bóng của Chương Lãm lại hơi khựng lại một nhịp, sau đó thân thể nó không nhịn được khẽ chấn động tới không thể tin nổi.

Tên kia hoàn toàn không ngủ, trái lại hai con mắt của hắn ta còn đang mở thao láo nhìn qua phía này, bên trong chất chứa vô tận sự trêu tức cùng cười cợt.

- Xin chào anh bạn nhỏ!

Cái bóng của Chương Lãm giờ phút này cũng không khỏi bốc lên gai ốc cùng sợ hãi, thật muốn lập tức tự bạo gây sát thương lần cuối sau đó thông báo cho bản thể nhanh chóng bỏ trốn.

Chẳng qua Hàn Phong trên giường kia lại thoải mái vươn vai ngáp một cái rồi tuỳ tiện lên tiếng ngăn hắn lại:

- Anh bạn không muốn biết tại sao tôi lại không trúng thuốc mê cực mạnh sao? Đó không phải chính là nghi vấn lớn nhất của anh bạn hiện tại sao? Tôi chắc chắn nếu như anh bạn rời đi lúc này, nửa đời người còn lại của anh bạn sẽ không tìm ra câu trả lời đâu, sẽ bị dằn vặt suốt đời, sẽ trở nên do dự mỗi khi dùng thủ pháp này đó.

- Lại nói tiếp, anh bạn không cảm thấy kỳ lạ đối với sự tồn tại của mình sao? Ý tôi là, anh bạn là một phân thân tách biệt, được trao cho ý thức riêng, hoạt động độc lập riêng, thế nhưng tại sao vừa mới gặp chuyện bất thường một cái là đã muốn tự sát, muốn thực hiện kiểu hành động tuân theo ý chí của bản thể rồi.

- Vậy cái gì là độc lập?

- Tại sao anh bạn lại tan biến khi hết thời gian kỹ năng triệu hồi?

- Anh bạn, không thắc mắc về những điều này sao?

Cái bóng của Chương Lãm nghe thấy những lời này thì chợt ngẩn người.

Sự tồn tại của bản thân hắn?

Hắn chỉ là một phân thân, một cái bóng mà thôi, là thứ tách ra từ bản thể, làm việc theo ý chí của bản thể, có cái quái gì mà phải thắc mắc chứ?

Khoan đã... Hắn là ai, hắn là gì, tại sao hắn được triệu hồi ra?

Trong một phần vạn giây khoảnh khắc lướt qua ngoài cửa sổ, cái bóng của Chương Lãm chợt rùng mình mãnh liệt.

"Hắn" biết "bản thân" cần phải tự bạo ngay, cần phải thông báo tất cả diễn biến nơi này cho bản thể ngay, cần phải cung cấp tình báo về sự quỷ dị của Hàn Phong ngay, cần báo động cho bản thể chạy trốn ngay. Nơi này quá nguy hiểm, quá mức nguy hiểm, không thể ở lại.

Thế nhưng "hắn" cuối cùng vẫn là nuốt một ngụm nước bọt rồi khàn giọng hỏi:

- Tại... Tại sao...?!!!

Hàn Phong nằm trên giường, khoé miệng theo đó khẽ nhếch lên một nụ cười chiến thắng.

Lừa được một sát thủ, đây là thành tựu rất lớn nha!