Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 413: Ta chơi với các ngươi



Hàn Phong nhìn vào tầng lớp đạn dược trước mặt mà không nhịn nổi phải nuốt một ngụm nước bọt hưng phấn, một khi chiếm được hết số đạn này, thực lực trấn Hi Vọng chắc chắn sẽ tăng mạnh, mà thực lực huyện Tam Giang sẽ bị đánh cho phế hẳn.

- Cũng không biết chỗ này là toàn bộ đạn dược, hay là chỉ của riêng tiểu đoàn nào... Thây kệ, trước đớp hết!

Mặc dù có ý định "tìm kiếm hoà bình" hết số lượng đạn dược này, thế nhưng Hàn Phong tuyệt đối không làm việc lỗ mãng, đặc biệt là không muốn để lại manh mối quá lớn. 3 chiếc camera ở 3 góc vẫn đang nhìn chằm chằm vào đây, nếu từng hàng dài đạn dược đột nhiên biến mất, vậy chẳng phải là đã có sự xuất hiện của yếu tố phi phàm sao.

Ân, để lộ sự quỷ dị ra ngoài là không tốt một chút nào, phải làm thế nào cho người muốn điều tra cũng khó mà điều tra ra được. Thảm cảnh của Chương Lãm khi bị "camera thể tiềm thức" bắt sống hành vi phạm tội vẫn còn nguyên đó, hắn cũng không muốn bản thân đi vào vết xe đổ kia.

Hắn lúc này tiếp tục "bơi" trong bức tường mà tiến về góc nhà có gắn camera, sau đó là thò tay nặn một cục băng cầu nho nhỏ rồi dính lên tường, vị trí tất nhiên là ở tại phía sau camera an ninh, nơi mà vật này không thể soi tới.

Sau khi gắn xong 3 khoả băng cầu vào 3 chiếc camera, Hàn Phong tiếp tục gắn những khối băng cầu vào bóng đèn, ổ điện, cầu dao phụ, cầu dao tổng, xong xuôi đâu đấy hắn mới thản nhiên búng tay.

- Tách!

Bụp... Bụp... Bụp...

Mười mấy khoả cầu băng theo đó đồng loạt phát nổ cùng một lúc, vụ nổ kiểu này tuy không quá lớn, thế nhưng chừng đó là vừa đủ để phá huỷ toàn bộ những điểm nút quan trọng.

Điện vừa bị ngắt, đèn vừa bị tắt, camera vừa mất tín hiệu, Hàn Phong đã từ trong tường nhảy ra ngoài. Hắn lập tức phất bàn tay phải, hơn 200 cân thuốc nổ đen được cuốn lại thành 1000 thanh trụ tròn theo đó từ trong Nhẫn Trữ Vật level 4 phóng xuất ra ngoài. Chẳng những vậy mà cực kỳ nhiều các loại vỏ đạn 7,62mm, vỏ đạn 12ly7, vỏ đạn pháo, vỏ đạn chống tăng, các mảnh đạn vỡ, mảnh pháo vỡ, kha khá các loại đạn hỏng, đạn xịt, đạn hết niên hạn không bắn được... Đã thu thập từ trước cũng đồng thời được phóng xuất cùng thuốc nổ đen.

Hắn muốn nguỵ tạo một vụ nổ để che giấu động cơ ẩn phía sau, tất nhiên là phải nguỵ tạo cho đến nơi đến chốn, phải làm sao cho khi có người chạy tới điều tra, người kia cũng nhìn thấy được thông điệp rõ ràng từ hiện trường:

"A, nguyên nhân là chập điện gây nên vụ nổ, có rất nhiều vỏ đạn vương vãi ở đây nè".

Đã muốn lừa người khác, trước hết phải tự đặt mình vào vị trí nạn nhân, cảm nhận sự tức giận của nạn nhân, hiểu được cách phản ứng của họ khi có biến diễn ra, hướng điều tra khi sự tình lắng xuống, những nghi ngại có thể xuất hiện... Hiểu được những điều này, cú lừa mới thực sự trở nên hoàn chỉnh và ngoạn mục.

Toàn bộ thuốc nổ và những vật lỉnh kỉnh đính kèm đã được phóng xuất hết, Hàn Phong không chút do dự bắt đầu vung tay thu thập "hoà bình". Với tốc độ đạt tới 64 điểm nhanh nhẹn, hắn chỉ cần dùng gần mười giây để lướt quanh khu vực nhà kho này, đem vô số thùng đạn đều thu vào trong nhẫn trữ vận.

Oe oe oe oe...

- Báo động! Báo động!

Đội ngũ Tam Giang xem như phản ứng nhanh, chỉ mười mấy giây sau khi mất tín hiệu, trung tâm chỉ huy đã phát ra cảnh báo đối với đội viên phụ trách trị an ở khu vực này, Hàn Phong dù đứng trong nhà kho cách ba tầng cửa nhưng vẫn có thể nghe thấy âm thanh la hét cùng tiếng động rầm rập của những bước chân gấp gáp phía bên ngoài.

- Làm người không thể quá tham lam!

Hắn khoé miệng khẽ nhếch lên một đường cong lạnh lùng, bàn tay vừa lật đã lấy ra một chiếc bật lửa zippo, còn không chút do dự cầm lên châm vào dây dẫn nổ, sau đó cả người lập tức trở nên vô hình rồi nhảy vào bức tường bên cạnh hòng phóng thẳng ra ngoài.

Tất cả những loại đạn hắn cướp đều chỉ cướp 80%, số lượng 20% coi như để lại để tuẫn táng chung với nhà kho này, đặc biệt là đạn pháo của xe tăng, hắn chỉ nhón lấy 50% thôi, số còn lại vứt bừa bãi xuống sàn. Dẫu sao thì trấn Hi Vọng cũng không có xe tăng, tạm thời không thể dùng được loại sát khí này.

Hàn Phong biết mình có năng lực dập tắt đám cháy, vậy thì người khác cũng có khả năng đó. Nếu đốt hết, "thu thập hoà bình" hết, vậy lúc người ta dập lửa xong không còn lại gì, không phải quá mức bất thường sao?

Làm gì có chuyện nổ hết toàn bộ cả một kho đạn chứ, ít nhất cũng phải còn thừa lại chút gâu gâu ẳng ẳng cặn bã chứ hả. Haha, hắn sẽ để cho bọn họ nhìn thấy mớ đạn thừa này rồi đi mà gâu gâu ẳng ẳng với nhau.

Khu tây.

Cách khu bắc khoảng 800 mét là khu tây, khu nhà ở sĩ quan chung. Quần thể kiến trúc này là một khu ký túc xá tổ hợp được chia nhỏ làm 4 khu vực riêng biệt, là nơi đóng quân của binh sĩ thuộc 4 tiểu đoàn Tam Giang.

Bọn họ phân chia khu vực cư ngụ tương đối rõ ràng, phần vì có thể do có sự bất đồng quan điểm của những người đứng đầu, phần vì mỗi tiểu đoàn có khung giờ hoạt động, khung giờ tập luyện khác biệt, bởi vậy khu tổ hợp này cũng chia nhỏ ra thành 4 khu nhỏ hơn tách biệt.

Lúc này tại một góc tối cách khu nhà hơn 300 mét, hai cái bóng dáng một lớn một nhỏ đang núp sau một bờ tường cũ nát.

Đây là Chu Vấn cùng Đại Hắc Cẩu, hai đồ vật này giữ nhiệm vụ quan trọng ở chỗ này. Bọn họ đã nghiên cứu kỹ cả tình hình tình báo lẫn tình hình thực tế, cảm thấy chỗ này là chỗ ra tay dễ dàng nhất, hợp lý nhất, và rút lui cũng dễ dàng nhất.

Nơi này cách bờ tường bao quanh căn cứ chỉ một cái nhún chân của con chó ngu mà thôi, chỉ cần có bất kỳ dò xét mạnh mẽ nào đó quét tới, nó sẽ dựa vào bản năng siêu phàm mà nhận ra ngay, đồng thời sẽ vác theo Chu Vấn bỏ chạy bất kể nhiệm vụ đã hoàn thành hay chưa.

Nhiệm vụ mà bọn họ làm còn cần sự bí mật lớn hơn cả nhiệm vụ "tìm kiếm hoà bình" mà Hàn Phong thực hiện.

Đại Hắc Cẩu nằm ở một bên vừa liếm lông vừa thi thoảng đớp muỗi. Mặc dù đã hoá thành hình người, nó vẫn như cũ thích nằm dưới đất, còn thích cọ cọ cho bẩn hết bộ lông, sau đó lại liếm.

Nói đùa, chó là chó, phải nằm dưới đất mới giống chó, lũ nhân loại bị ngu nên mới nằm trên giường thôi.

Ân, không quan trọng, nằm đâu cũng được, miễn là lũ muỗi đừng có đốt nữa là được.

Nếu không phải cần giữ bí mật, nó phải thu liễm khí tức của mình lại, lũ muỗi này sẽ bị một tiếng hú hú cho chết hết, làm sao mà dám bay lại gần nó chứ. Còn nữa, dạo gần đây còn không được xích cổ, không được dắt đi dạo, không được chơi banh nỉ, không được nhảy vòng lửa...

Chu Vấn lẳng lặng đứng bên cạnh nó chờ đợi cơ hội ra tay. Thời gian càng trôi qua, sự tức giận cùng phẫn nộ của cậu ta càng tăng cao, nhưng đồng thời những cảm xúc này cũng được dồn nén lại rồi tích luỹ vào sâu trong nội tâm, chỉ chực chờ cơ hội hợp lý là bộc phát ra ngoài.

Ầmmmmmm...

Đúng lúc này phương xa bất chợt vang lên một thanh âm nổ tung vô cùng khủng khiếp. Đạo ánh sáng vàng cam rực chói kéo theo một khoả cầu lửa khổng lồ chỉ trong khoảnh khắc liền bốc lên trời cao, cùng với đó là khói bụi mù mịt, mảnh sắt nung đỏ và tia lửa điện điên cuồng bay múa rồi rọi sáng cả khu vực hai cây số xung quanh.

Dù đứng cách xa gần 1 cây số, Chu Vấn vẫn có thể cảm nhận được sức nóng cùng áp lực khủng khiếp mà vụ nổ kia tạo ra. Sau đó là hàng chục, hàng trăm, hàng nghìn âm thanh bạo tạc nhỏ hơn liên tiếp như thể pháo hoa mùa hạ, đồng thời là âm thanh la hét vang trời dậy đất của đám binh lính từ bốn phương tám hướng.

- Địch tập, địch tập.

- Có tập kích.

- Báo động, báo động!

Chu Vấn tận mắt nhìn được cái diễn biến này, trong lòng không khỏi bốc lên một đạo hừng hực hưng phấn. Thời cơ cuối cùng cũng tới rồi, cậu ta xoè tay trái ra, trong lòng bàn tay chính là một khối óc nhầy nhụa nhơ nhớp máu đen.

Óc của thây ma Thể Tốc Độ.

Mặc dù óc là phần vô cùng hôi thối, vô cùng khó ăn, thế nhưng nó cũng là phần cung cấp nhiều năng lượng nhất cho kỹ năng Thây Ma Hoá tam giai. Cậu ta không chút do dự nhét óc vào trong mồm nuốt xuống, sau đó trong lòng trầm trọng mặc niệm vô số lệnh kích hoạt kỹ năng.

"Hoá thân tốc độ, lên!"

"Gia tốc nhị giai, lên!"

"Thần tốc tam giai, lên!"

"Phá giáp tam giai, lên!"

"Nhảy vọt level 3, lên!"

"Bộc phá lực, lên!"

"Đánh đổi cân bằng, lên!"

"Hạ áp 6G, lên!"

Hàng loạt các loại kỹ năng dạng buff tốc độ được Chu Vấn triển khai vô cùng thuần thục. Đây chính là phong cách cùng hệ thống chiến đấu của cậu ta.

Thiên hạ võ công, vô kiên bất tồi, duy khoái bất phá. Đó chính là trong thiên hạ này không có bất kỳ thứ gì là không thể phá giải, chỉ có duy nhất tốc độ nhanh là không cách nào phá giải.

Dưới hàng loạt năng lực gia trì cùng một lúc, điểm tiềm năng của Chu Vấn được đẩy lên mức 217 chỉ số nhanh nhẹn, gần như muốn đuổi kịp một đầu F2 level 25 thời điểm vận dụng kỹ năng thiên phú. Dưới loại chỉ số khủng bố này, trong một giây, Chu Vấn có thể chạy xa tới 217 mét.

Đó là lý thuyết số liệu, còn trên thực tế, với việc sức mạnh cũng được tăng cường, lực nhún từ chân sẽ mạnh bạo hơn, trọng lực giảm xuống làm thân thể nhẹ nhàng hơn, di chuyển tất nhiên cũng xa hơn.

Chu Vấn khẽ cảm nhận thân thể của mình một chút, sau đó giơ bàn tay phải lên hướng về phía quần thể kiến trúc nhà ở sĩ quan rồi trầm giọng nói:

- Ám Kỳ Sát!

Kỹ năng tam giai Ám Kỳ Sát đã cường hoá +2 lượt, hiện tại khoảng cách dịch chuyển được sẽ bằng với quãng đường có thể di chuyển trong thời gian 1,4 giây.

Ám Kỳ Sát vừa ra, Chu Vấn lập tức biến mất tại chỗ, khi xuất hiện trở lại, cậu ta đã đứng trên mái nhà của một quần thể kiến trúc màu vàng cốm, nơi cách địa điểm ban đầu 384 mét.

Nhanh hơn cả tốc độ âm thanh.

Toà nhà màu vàng cốm này là nơi hạ lạc của toàn bộ binh lính thuộc tiểu đoàn 1, binh đoàn Tam Giang, đoàn trưởng phụ trách, Cổ Nguyên.

Chu Vấn đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía khu nhà đối diện, đó là nơi hạ lạc của binh lính thuộc tiểu đoàn 2, đoàn trưởng phụ trách, Tào Khang.

- Trảm!

Ngón trỏ bàn tay phải của Chu Vấn khẽ sáng lên một luồng quang mang âm u như mực nước, còn mang theo khí tức huỷ diệt tịch mịch vô cùng nồng đậm. Nhẫn Mô Phỏng level 4 phát huy toàn bộ năng lực gia trì của mình, một đòn "Trảm" với 89% uy lực được mô phỏng lại lúc này toàn bộ phát huy ra ngoài.

Đòn trảm này, nguồn gốc chính là từ Cổ Nguyên, được mô phỏng lại bởi Ngô Soái, thời điểm hắn quan sát Cổ Nguyên chiến đấu tại Diệu Liên.

Nó hiện được đánh ra từ vị trí hạ lạc của tiểu đoàn 1, do Cổ Nguyên là người đứng đầu.

Mục tiêu nhằm vào hơn 300 người vẫn đang say ngủ thuộc tiểu đoàn 2, do Tào Khang dẫn đầu.

Uy lực của một chiêu này thế nào ư? Nó được tập hợp năng lượng bởi hơn 300 người thuộc tiểu đoàn 1, kết hợp cùng kỹ năng của Cổ Nguyên, từ trang bị đặc thù của hắn, một đao này từng chém tới khoảng cách gần 1 cây số, chém chết hàng trăm thây ma, còn chém chết một đầu Shield-2 level 28 ngay tại chỗ.

Một đao này, nồng đậm khí tức của Cổ Nguyên, đang chém về phía số đông nhân loại.

"Các ngươi thích vu oan giá hoạ có đúng không? Các ngươi thích ngậm máu phun người có đúng không? Các ngươi thích ném đá giấu tay có đúng không? Các ngươi thích lạm sát vô tội có đúng không? Các ngươi thích chia rẽ nội bộ có đúng không? Các ngươi thích chơi trò mờ ám có đúng không?"

"Các ngươi muốn cử sát thủ trong bóng tối làm ra hành vi dơ bẩn có đúng không"

"Ta chơi với các ngươi."

Đao khí đen kịt dài gần 9 mét mang theo vô tận khí tức sắc bén huỷ diệt, còn mang theo âm thanh vô cùng lạnh lẽo băng hàn của Hàn Phong, khoảnh khắc chém về phía toà kiến trúc cách đó chỉ hơn trăm mét.

-------

Cảm tạ độc giả đã ủng hộ truyện đạt cột mốc 200k lượt đọc.

Đa tạ, đa tạ ~.~