Cổ Nguyên triệu hồi ra một viên tinh thạch hình thoi màu tím, nói ra một điều ước, không gian xung quanh nhẹ nhàng chấn động, viên tinh thạch kia chợt hoá thành một màn sáng lấp lánh bao phủ lấy hắn.
Sau đó khí thế của hắn ngay lập tức được tăng cao, toàn bộ vết thương trên cơ thể cấp tốc biến mất, những hiệu ứng xấu đang phải gánh chịu cũng được xoá bỏ, thời gian sạc và hồi kỹ năng được toàn bộ làm mới và nạp đầy, ngay cả những tinh thể băng đá lây dính trên người cũng hoàn toàn bị bốc hơi rơi rụng, trạng thái của hắn thực sự đã đạt tới đỉnh phong.
Cả quá trình diễn ra như nước chảy mây trôi, gần như điều ước vừa nói xong liền thành hiện thực, không có bất kỳ trở ngại hay chậm trễ nào. Uy năng dạng này, đã hoàn toàn vượt thoát khỏi kỹ năng tứ giai hay trang bị level 4 rồi, nhưng thứ kia khi sử dụng cũng phải có trả giá nhất định, còn trạng thái của Cổ Nguyên bên kia hoàn toàn là không tiêu hao bất kỳ điều gì.
Hàn Phong nhìn cảnh này mà không khỏi than thở một câu hâm mộ cùng cảm khái:
- Hoá ra đây là thứ gọi là Tinh Thạch Nguyện Ước sao?
Cổ Nguyên phía đối diện thản nhiên gật đầu đáp lại:
- Đúng vậy.
Nhận được câu trả lời xác thực, Hàn Phong lại không nhịn được mà tiếp tục tò mò hỏi:
- Nga, Tinh Thạch Nguyện Ước là làm sao biểu hiện, nó có những loại tác dụng gì, khi sử dụng có phải trả giá gì không, nó có thu hút thây ma mò tới hay không, tần suất sử dụng thế nào, mỗi ngày dùng được mấy lượt, nhiệm vụ đính kèm để thăng giai cho nó là gì, người khác có dùng ké được không, uy năng tối đa thế nào, anh đã thử ước cho tận thế chấm dứt, hay ước mình đạt cấp 100, ra đường nhặt được kỹ năng cửu giai, mở thẻ bắt được trang bị level 9 chưa...
Một loạt những câu hỏi tràn ngập sự khát khao tri thức được Hàn Phong đưa ra, cái này khiến cho Cổ Nguyên cũng phải nghẹn lại mấy giây.
La Thiên Dật cũng không hỏi nhiều như tên này...
Hắn lúc này trầm ngâm một chút rồi chậm rãi đáp:
- Nó không hề tốt đẹp như cái tên đâu... Ít nhất thì cái giá phải trả là không dễ chịu, tôi sẽ phải giết 7483 sinh mạng mà không nhận được bất kỳ loại tài nguyên nào để bù đắp vào nguyện ước đã xin, và còn... Về phần những điều khác, chỉ cần anh đồng ý đi cùng tôi xác nhận án mạng vừa rồi, tôi sẽ giải đáp cho anh biết.
Hàn Phong nghe vậy thì hai mắt khẽ sáng lên, tinh thạch an toàn thì hoạt động giống một thuê bao trả trước, có tài nguyên sẵn rồi mới phun ra vòng bảo vệ, có minh tệ mới mua được đồ trong thương thành, còn tinh thạch nguyện ước hoạt động giống với một cái thuê bao trả sau à, sau một hồi suy nghĩ thì hắn hứng thú đưa ra lời đề nghị:
- Thế này đi, tôi sẽ nêu ra hai khả năng để anh có thể lừa dối viên tinh thạch đó, ít nhất là sẽ lừa được trót lọt lần này, anh sẽ vô cùng dễ dàng để hoàn thành trả giá, đổi lại thì anh hãy giải đáp những câu hỏi kia cho tôi, thế nào?
Cổ Nguyên phía đối diện thiếu chút đã buột miệng nói đồng ý, điều kiện mà người đối diện vừa đưa ra khiến hắn vô cùng động tâm. Bất quá, hắn cuối cùng vẫn là nâng đao ngang ngực trầm giọng nói:
- Tôi cần phải đòi lại công đạo cho những người đã khuất trước. Hàn Phong, chỉ cần anh phối hợp với tôi, chứng minh được việc bản thân trong sạch, vậy thì chúng ta có thể trao đổi.
Hàn Phong nghe vậy lắc lắc đầu, hắn làm một bộ mặt bất lực cùng uể oải mà thở dài ảo não:
- Cổ Nguyên, tôi là thủ lĩnh một thế lực, địa vị của tôi không cho phép bản thân trở thành tù binh. Tôi chỉ có thể khẳng định với anh, tôi tuyệt đối không phải người đã ra tay sát hại binh lính của các anh.
"Ân, tôi chỉ đốt nhà các anh thôi, đứa ra tay giết người, tự anh đã loại khỏi danh sách tình nghi rồi."
Cổ Nguyên nghe vậy thì không khỏi im lặng.
Đánh nhau đến giờ phút này, bài tẩy hai bên đã gần như ra hết, hắn có thể khẳng định tới tám phần mười khả năng rằng gã họ Hàn trước mặt không liên quan gì tới việc khủng bố kia. Thực lực đối phương rất mạnh, nhưng không thể mạnh tới mức một đòn trảm đứt một toà nhà bảy tầng, hơn nữa lại còn là ra đòn giống hệt Trảm của hắn.
Người này không có kỹ năng dạng đó, nếu có thì đã sớm đánh ra rồi. Năng lực hàn băng và tâm linh của đối phương đều rất mạnh, chứng tỏ đối phương cường hoá chủ đạo vào hai trụ cột này, không có chuyện dư điểm kỹ năng mà cường hoá vào đòn đao khí mạnh mẽ tới độ ngang ngửa hàng trăm người hợp sức được.
Đòn át chủ bài dạng tấn công tâm linh cực mạnh mà đối phương đưa ra vẫn thua xa đòn Trảm kết hợp với Có Phúc Cùng Hưởng của hắn, cách gây sát thương cũng không hề giống, không thể từ bất kỳ dấu hiệu nào chồng lặp hung thủ gây án và người trước mặt vào làm một.
Việc Hàn Phong cứ nằng nặc từ chối đi xác nhận cũng có thể giải thích được. Một tên thổ phỉ âm mưu làm phản, kể cả có không phải là hung thủ thì hắn ta cũng không bao giờ dám tuỳ tiện đặt chân lên đất Tam Giang.
Nói đùa, một khi bị lôi qua bên kia, không bị chính phủ gán cho tội này này thì cũng sẽ bị quy cho tội khác, hắn ta còn thiếu tội để bắt giữ sao, tâm lý sợ hãi và thiếu tin tưởng là có thể hiểu.
Càng là như vậy, Cổ Nguyên lại càng phát ra tuyệt vọng. Không phải họ Hàn này ra tay, vậy thì là ai đây, là ai đã nhẫn tâm giết người rồi đổ oan cho hắn chứ.
Oan ức của một người sẽ lên tới đỉnh điểm khi cọng rơm cứu mạng cuối cùng trôi ngoài tầm với, người đó chắc chắn sẽ bám víu lấy hi vọng cuối cùng. Hi vọng có thể minh oan cho mình ở trước mặt, vậy thì tuyệt đối không thể buông tay, bất kể có mong manh thế nào, bất kể bản thân biết thừa đó là sai trái.
Cổ Nguyên khí thế càng lúc càng lên cao, hắn hít sâu một hơi lấy thế rồi trầm giọng nói:
- Hàn Phong, nếu anh đỡ được một đao tiếp theo, tôi xem như tin tưởng anh.
Hàn Phong nghe tới cái giao kèo này mà có chút ngẩn người, không cần hắn lừa, đối phương tự đề xuất rồi? Hắn còn đang định dụ Cổ Nguyên chơi trò một chiêu định đoạt đây, người kia lại trước hết muốn chơi rồi?
Hắn lúc này sau khi suy nghĩ kỹ thì nhếch miệng mỉm cười gật đầu nói:
- Tôi đồng ý. Có điều, Cổ Nguyên, tôi sẽ nhắc nhở anh trước thế này... Dưới gầm cầu Liễu Hà đang được chôn 800 cân thuốc nổ. Nếu anh thắng, tôi sẽ cùng anh đi điều tra. Còn nếu anh thua, một đòn này vừa dứt, tôi cũng sẽ cho anh 4 giây để rời đi.
- Sau 4 giây, tôi sẽ kích hoạt thuốc nổ, cắt đứt giao thương hai đầu!
"Thật ra là nếu tôi thua thì tôi cũng châm lửa đốt cầu, đếch có chuyện theo anh đi điều tra đâu."
Cổ Nguyên nghe được cái sự thật này thì không khỏi khẽ rùng mình. Tên Hàn Phong này, cũng thật đủ độc ác, hoá ra là sớm đã chuẩn bị đường lui rồi. Tam Giang xua quân tới nơi này, ngay từ ban đầu đã là hành động tốn công vô ích, đều đã bị người ta tính trước từ lâu.
Có điều họ Hàn kia không lừa cho quân đội Tam Giang lên cầu rồi mới phá cầu, cùng với việc hiện tại công khai nói ra bố trí âm thầm, xem như cũng là hành động quân tử, không muốn dồn ai vào chỗ chết cả. Nếu người kia mà thực sự độc ác, chắc chắn sẽ có hàng trăm binh lính, cùng với cả thảy mười mấy cỗ Thiết Giáp của Tam Giang đều sẽ dẫm vào bẫy rập, làm mồi cho cá sông Lệ.
Người có tấm lòng quân tử như vậy, nhất quyết không thể làm ra hành động độc ác được...
Nếu để Hàn Phong biết được suy nghĩ hiện tại của Cổ Nguyên, hắn chắc chắn sẽ cười tới vỡ bụng, đồng thời đánh tụt IQ của con hàng này xuống ngang bằng với Chu Vấn.
Hắn không dám làm thịt quân đội Tam Giang là vì hắn sợ sẽ biến bản thân thành kẻ đồ sát máu lạnh trong mắt cư dân trấn Hi Vọng, đồng thời cũng sợ sau này bị quân đội cấp lữ đoàn tại quận Xuân Hà trả thù, càng sợ tiếng xấu sau này sẽ không thể thu phục được bất kỳ quân nhân nào nữa. Hắn mà có cơ hội âm thầm châm lửa đốt ký túc xá của Tam Giang được, hắn sẽ đốt ngay không chút do dự, làm quái gì có chuyện nhân từ ở đây.
Công khai làm thịt quân nhân và ném đá giấu tay không có bằng chứng, hai việc này tính chất hoàn toàn khác biệt.
Giao kèo đã xong, Cổ Nguyên quanh thân bắt đầu bốc lên khí thế trùng trùng điệp điệp, áp lực mà hắn gia tăng ra bên ngoài mỗi lúc một lớn. Hai bên trận địa đông tây sông Lệ, cả nghìn người đều khẽ nín một hơi run rẩy chờ đợi, vài người yếu thế không nhịn được mà nhũn cả chân ra ngồi phệt xuống đất. Dù bọn họ không nghe thấy hai cường giả đang trao đổi cái gì, thế nhưng bọn họ hiểu sự việc sắp tới hồi kết rồi.
Hàn Phong đứng ở đối diện Cổ Nguyên cũng là bàn tay âm thầm đổ mồ hôi lạnh.
Hắn rất sợ chết, với việc chỉ còn lại một chút tiềm năng, kỹ năng có thể dùng toàn lực vào lúc này rất ít, mà các thể loại trang bị có thể lợi dụng cũng đã hết rồi, hắn đang phải đối diện với tình huống chết chắc.
Thế nhưng hắn đồng thời cũng đang cực độ hưng phấn khi bản thân sắp sửa thực hiện một cú lừa, một cú lừa nhằm thẳng vào cường giả mạnh nhất Tam Giang, một cú lừa sẽ san bằng khoảng cách thực lực hai bên, bất chấp việc địch mạnh ta yếu.
Mạnh yếu đúng là nằm ở thực lực, nhưng thắng thua thì tất cả nằm ở cái đầu. Kỹ năng hệ thống ai mà không có chứ, nhưng lợi dụng khác biệt sẽ đem tới hiệu quả khác biệt.
Thực lực cao hay thấp, phải xem người dùng có biết lợi dụng để phát huy hay không. Kỹ năng mạnh hay yếu, cũng phải xem trường hợp sử dụng thế nào, có hợp lý hay không.
Kẻ mạnh chưa chắc đã là kẻ chiến thắng, nhưng kẻ chiến thắng đích xác là kẻ mạnh.
Hàn Phong nheo mắt nhìn qua Cổ Nguyên, ánh mắt vô hại cùng ôn hoà của hắn dõi nhất cử nhất động của đối phương, đồng thời tâm thần toàn lực tập trung vào luồng khí thế mỗi lúc một dâng cao kia. Bàn chân hắn khẽ nhích qua phải một chút, rồi một bước, hai bước, ba bước, đây rồi, đây chính là vị trí tốt nhất để lừa gạt.
Ân, chính tại vị trí này, hắn sẽ cho hơn một nghìn người tại hai bờ đông tây nhìn rõ, ai mới là hung thủ sát hại 58 người tại ký túc xá quân đội.
"Thủ lĩnh Cổ Nguyên của các người chính là kẻ đã phát điên chém chết các người!"
Đúng lúc này, Cổ Nguyên động, Diệt Tuyệt Đao của hắn mang theo uy năng cực đại tích luỹ đã lâu, mang theo tất cả phẫn nộ cùng hi vọng của hắn chém mạnh về phía trước, chém thẳng tới mục tiêu mà hắn buộc phải bắt giữ.
Đây là hi vọng duy nhất để chứng minh bản thân hắn trong sạch, hắn phải hết sức mà chém!
- Trảm!
Thế nhưng ngay tại trước đó một phần vạn giây khoảnh khắc Cổ Nguyên chém ra, Hàn Phong, kẻ dồn hết tất cả tâm tư trên việc trinh sát và quan sát mới là người trước tiên động.
Cả người hắn bốc lên quang mang bạch sắc nồng đậm, kỹ thuật sử dụng bộc phá lực dạng "một chiêu tất sát" toàn lực được kích hoạt, một cái kỹ năng tam giai được hắn dồn nén tất cả hưng phấn cùng điên cuồng xộc thẳng tới đối thủ phía trước.
- Loạn!
Tam giai, Hỗn Loạn Thuật!
Bờ đông, Tường Vi là người tập trung vào trận chiến nhất, lúc này nàng ta đột nhiên bị doạ tới sắc mặt trắng bệch, môi đào ửng hồng khẽ mắng một câu hỗn đản rồi cao giọng hô lên:
- Chạy! Tất cả chạy mau! Cản lại mau! Thanh Thuỷ, cản!
Vútttttt...
Đao khí đen kịt như mực nước mang theo khí tức diệt tuyệt dài tới 8 mét vút một tiếng chém ra, mục tiêu chực chỉ quân đoàn Tam Giang!