Màn hình máy chiếu cực lớn đang phát đi phát lại cảnh tượng của chiến dịch Hàm Nghiêm ngày hôm qua.
Trên bục cao, Sử Thắng đang đứng thẳng người, tay trái cầm một chiếc đèn laze liên tục chỉ chỉ trỏ trỏ trên diễn biến chiến cuộc, tay phải không ngừng gõ ầm ầm xuống mặt bàn, ánh mắt hung dữ quét qua xung quanh, âm thanh quát mắng cùng chất vấn của hắn ta cũng theo đó vang lên không dứt.
Phía bên dưới, tất cả tiểu đội trưởng và đại đội trưởng đều im thít như tờ, không có nửa điểm dám lên tiếng đáp lại.
Sử Thắng được Hàn Phong chọn làm "cừu đen" bằng cách đẩy hắn ta lên ghế phó đoàn trưởng, việc này diễn ra cũng khá lâu rồi, mục đích chính là muốn vừa vận dụng được tài năng của vị quân nhân này, lại vừa lợi dụng sự bài xích của nhóm đội viên bản địa đối với vị quân nhân này, đẩy hai bên vào cái thế giám sát chéo, khiến cho cả hai bên đều phải căng mình thể hiện năng lực, tạo thành hiệu quả thúc đẩy toàn bộ đội ngũ, vừa phải làm tốt, lại vừa phải làm đúng, càng không dám có ý đồ bất chính.
Sau đó hắn còn thêm một bước nữa đẩy con "cừu trắng" đầu đàn là Ngô Soái đi, khiến cho quyền lực của họ Sử không còn bị vướng bận chồng chéo nữa, gần như trở thành nhất ngôn cửu đỉnh, trong khi đó đám cừu trắng còn lại thì mất đi thủ lĩnh tinh thần, thật sự còn hơn cả rắn mất đầu, không thể chống đỡ lại áp lực của vị phó đoàn trưởng duy nhất còn lại trong đội ngũ, bởi vậy hiện tại mới chỉ có thể cắn răng nghe mắng.
Chẳng những vậy, sau thời gian đầu bị ngấm ngầm đè nén bởi đám người chống đối, Sử Thắng dần bị kích thích cho nổi lên tính khí, hắn ta đã không thèm khéo léo đưa đẩy hay cân bằng tiếng nói giữa các bên nữa rồi, lúc này đã hoàn toàn vận dụng tối đa quyền lực của mình rồi.
Hiện tại hắn ta tiến hành chiến thuật đì đọt hết tất cả mọi người, coi cả thế giới là công địch, ai thuận theo thì sống khoẻ, được giao cho nhiệm vụ vừa sức, nếu dám đối nghịch, vậy chuẩn bị đón nhận đòn chỉ trích kịch liệt đi.
Sau khi thêm một bước nữa nhận ra Hàn Phong ngầm ủng hộ cách làm cứng rắn này, thậm chí người kia còn hoàn toàn buông tay cho bản thân vận dụng tất cả sức mạnh của một vị phó đoàn trưởng, họ Sử lại càng thêm bộc phát ra uy áp của mình.
Hắn ta vốn là người làm thật ăn thật, lại còn là người liều lĩnh to gan, dám đưa ra những quyết định bất ngờ vượt quá thường quy, ngay cả việc rời bỏ thể chế gia nhập ổ thổ phỉ hắn ta còn dám, vậy thì khi đã ở trong ổ thổ phỉ rồi còn có gì mà không dám làm nữa.
Nếu chỉ xét trên phương diện chỉ huy trên thực địa, quyền lên tiếng của Sử Thắng còn lớn hơn cả đoàn trưởng, dù sao kế hoạch chiến đấu cũng là do hắn ta một tay vạch ra.
Càng là như vậy, hắn ta càng có quyền áp đặt tất cả mọi người.
- Lục tiểu đội trưởng, tôi đã nói anh phải thủ vững ngoại biên tiếp điểm B2.11, tuyệt đối không được để Thể Sức Mạnh có cơ hội đột phá, nhưng mà anh nhìn xem tiểu đội 1 của mình đã làm gì đây, Thể Sức Mạnh chậm chạp như vậy, anh vẫn để nó xâm nhập rồi mới bắn đạn chống tăng ngăn cản, vậy có ý nghĩa gì nữa hả, tự mình san phẳng cả một đoạn công sự luôn thì tiền tuyến còn thủ được sao...
- Triệu Tứ, tôi đã nói anh đừng có chỉ huy đội viên của mình tiến hành Gieo Hạt trong khu vực mà đội ngũ cận chiến giả đang giao tranh, điều đó sẽ khiến tầm nhìn và không gian bị cản trở, thậm chí có nguy cơ ngộ sát đồng đội đó...
- Tần Nam, tôi biết cậu nóng lòng lập công, nhưng cậu nên nhớ, phải ưu tiên bảo hộ đội viên trước rồi mới tính tới chuyện tiêu diệt thây ma, nếu ở tình huống này cậu lựa chọn ra tay cứu người trước, vậy thì đội viên này sẽ không phải cắt bỏ chân phải...
- Đàm Quang, tiểu đội của anh cần luyện tập việc bắn súng nhiều hơn, tỉ lệ bắn trúng mục tiêu của tiểu đội 12 quá thấp, điều đó khiến cho quá trình rút lui của chúng ta gặp áp lực lớn...
- Mạc Bội San, tôi cần cô cân nhắc kỹ lưỡng việc vận dụng năng lực trên đối tượng thây ma nào, và vận dụng bao nhiêu cho hợp lý. Ở tình huống này, chính vì thây ma Thể Tốc Độ thoát khỏi Sa Lầy của cô nên nó mới thành công đột nhập chiến trường...
- Lâm Uyển, việc phối hợp và chỉ huy đội ngũ của cô vẫn còn nhiều điểm bất cập, ví dụ như tình huống này, trên khu chiến trường C.3A đã sạch bóng thây ma tiến hoá, đáng lẽ cô nên cho đội viên tấn công mạnh mẽ mới đúng, chứ không phải lui lại...
Nửa tiếng đồng hồ đã trôi qua, người bên dưới cũng đã ướt hết cả mặt, ai nấy tâm trạng vô cùng tồi tệ.
Sử Thắng nói gì cũng đúng cả, bọn họ đố mà phản bác được...
- Chết tiệt...
Lưu Giang một bên nắm chặt tay, một bên âm thầm cắn răng chửi bậy, trong lòng tràn ngập cảm giác uất ức.
Hắn vốn là người chống đối Sử Thắng kịch liệt nhất, trận chiến Hàm Nghiêm vừa qua chỉ có duy nhất một đội viên chính quy tử vong, kia chính là đội viên thuộc tiểu đội 4 của hắn. Vừa rồi Sử Thắng giáo huấn rất nhiều người, nhưng lại tuyệt đối không đả động tới chuyện kia, nhìn qua thì như muốn "tha" cho hắn, nhưng nhìn kỹ lại có cảm giác giống như đã tát một phát vào mặt hắn, tuy không thành tiếng, nhưng vô cùng đau đớn.
Quá tức tưởi, quá cay cú, nhưng lại không thể phán kháng được.
Trái với tâm trạng tồi tệ của một vài người, hôm nay lại là ngày vui lớn nhất của đại đội 2. Trương Tân Thành tấn thăng là một chuyện, nhận được đánh giá tốt lại là một chuyện.
Sử Thắng tuy rằng chỉ trích tất cả các tiểu đội, thế nhưng 6 tiểu đội thuộc đại đội 2 là ít bị phê bình nhất, thậm chí tập thể tiểu đội 9 của Triệu Nhược Pháp còn được biểu dương vì sự cơ động và kịp thời trong lượt rút lui thứ hai, được đứng lên chia sẻ kinh nghiệm, gia tăng sức nặng của quyền lực nội bộ, đây chính là tín hiệu hưng thịnh tuyệt đối.
...
Sử Thắng sau khi phát tiết xong thì trở về chỗ ngồi, Hàn Phong ngồi tại đầu bàn nhìn xuống dưới thản nhiên nói:
- Các tiểu đội trưởng thuộc đại đội 1 và đại đội 3 cần phải cố gắng hơn nữa.
- Hôm nay là ngày nghỉ, mọi người nên thả lỏng tối đa, để cho thân thể nghỉ ngơi hợp lý, thế nhưng ngày mai cần nhanh chóng chỉnh đốn lại tinh thần, trở lại quỹ đạo hoạt động một cách sớm nhất, tránh vết thương để lâu lại thành sẹo lồi, không thể chữa trị.
Hắn nói xong liền quay qua bên cạnh trực tiếp bàn giao:
- Sử phó đoàn trưởng, nhờ anh phụ trách việc này,
- Ừm, cứ thiết kế giáo án huấn luyện mới và tiến hành giám sát công việc tập luyện của bọn họ, bao giờ đạt thành yêu cầu tối thiểu thì mới thôi.
Sử Thắng chỉ chờ có thế, lúc này nhanh chóng hô to:
- Tuân lệnh!
Mệnh lệnh của Hàn Phong để cho 14 tiểu đội trưởng thuộc đại đội 1 và đại đội 3 lập tức xanh cả mặt.
To chuyện rồi...
Bọn họ ở chỗ này cò kè tị nạnh, hơn 330 huynh đệ bên dưới lập tức bị đày đoạ theo.
Mai là ngày nghỉ mà vẫn phải tiến hành tập luyện tăng cường, bọn họ biết ăn nói sao với anh em đây.
Vài người thuộc đại đội 3 đã âm thầm hối hận vì chống đối Sử Thắng, trong khi đám người đại đội 1 thì sắp khóc tới nơi.
Hàn Phong quan sát từng chút một biểu hiện của cấp dưới, đối với việc mâu thuẫn này chỉ âm thầm cười lạnh.
Chó cắn chó, đây chính là hiệu quả mà hắn muốn thấy nhất.
Một mặt, hắn cần gõ cho mấy thằng bên dưới này hiểu thế nào là quyền lực, thế nào là chính quy.
Hắn đã quyết định bổ nhiệm Sử Thắng là phó đoàn trưởng, thế mà bọn này vẫn dám ngấm ngầm chống đối, đây là đang cố tình thách thức lại quyết định của hắn có đúng không, đây là gián tiếp nghi ngờ quyền lực của hắn có đúng không, thật sự đủ to gan, đáng bị trừng phạt.
Ở trấn Hi Vọng này, hắn có làm sai thì người khác cũng phải tuân theo, đây chính là luật lớn nhất, không cho phép phản kháng, huống hồ những điều hắn làm hoàn toàn là đúng chứ không hề sai, bọn này chỉ vì chút định kiến với người ta mà dám để cảm xúc ảnh hưởng công việc, thật sự cần dạy dỗ lại.
Hắn cần phải thể hiện quyền lực tuyệt đối, cái này không chỉ để phục vụ lợi ích của bản thân mà còn để phục vụ lợi ích của toàn thể, bởi vì trấn Hi Vọng này cần những người nghe lời chứ không cần đám chống đối một cách tiêu cực.
Đội viên cần nghe lệnh tiểu đội trưởng, tiểu đội trưởng lại cần nghe lệnh đại đội trưởng, đại đội trưởng lại cần phục tùng phó đoàn trưởng, phó đoàn trưởng càng cần tuân theo mệnh lệnh của đoàn trưởng, cấp dưới phải tuân lệnh cấp trên, tuyệt đối không được phép nghi ngờ.
Tuyệt đối chấp hành.
Quân lệnh như sơn.
Đây chính là tinh thần của một đội quân chính quy và tinh nhuệ.
Mặt khác thì hắn cũng vừa hay nhân cơ hội này để danh chính ngôn thuận cắt giảm ngày nghỉ.
Làm tư bản phải khôn thì mới vắt sữa công nhân được.
Hắn tự tay ký quyết định cho toàn quân nghỉ phép hai ngày, nhưng mà nói trắng ra cũng chẳng thấy sung sướng hay hài lòng gì, chẳng qua do tình thế ép buộc khiến hắn phải tỏ ra rằng bản thân rất quan tâm tới binh lính, rằng trấn Hi Vọng có chế độ đãi ngộ rất tốt mà thôi.
Tự dưng mất bố nó 48h đứng im không tiến lên, nhưng tài nguyên thì vẫn cứ là tiêu hao không ngừng, đây có khác nào thụt lùi đâu chứ.
Nhưng mà thu hồi quyết định nghỉ phép lại không dễ, cái này sẽ gây bất mãn rất lớn.
Vậy thì lấy cớ một chút, thuận nước đẩy thuyền, nhân cơ hội này giáng đòn trừng phạt xuống, ném hết uất ức lên đầu Sử Thắng, thế là có thể công khai lôi hơn 330 mạng ra khỏi ngày nghỉ vì lý do chính đáng rồi.
Chẳng ai cãi gì được cả khi mà ngày nghỉ bị tước đoạt với lý do: cần phải cải thiện ngay lập tức vấn đề phối hợp an toàn đội ngũ.
Hắn đang cần nhân công chất lượng cao cho việc thu thập tài nguyên tại một nửa huyện Long Dương vừa mới giải phóng đây, đem đám phi phàm giả mạnh mẽ này đi gom tài nguyên đảm bảo sẽ thu về hiệu quả lớn hơn xa người thường.
Việc này định ra tại đây xong, Hàn Phong lúc này mới tiếp tục phất tay, đội viên phòng hậu cần nhanh chóng tiến lên phân phát tài liệu mới.
Đây là số liệu tổng hợp chiến công do phòng vật tư gửi tới, bên trên có chiến công chi tiết của từng đội viên trong đội ngũ.
Công tác thống kê chiến công diễn ra không khó, nhưng rất mất thời gian.
Mỗi trận chiến diễn ra đều có Flycam liên tục bay trên không trung thu thập dữ liệu, dữ liệu này sẽ được 20 nhân viên thuộc phòng vật tư, phòng hậu cần và phòng thông tin liên lạc cùng nhau tiến hành quan sát, phân tích, tổng hợp, từ đó cho ra kết quả cuối.
Việc phân tích này không những để tổng hợp và chiến công của từng người mà còn nhằm phân tích ra những người có hành vi tham ô hoặc biểu hiện lạ.
20 nhân viên làm nhiệm vụ này hoàn toàn là người thường, không có bất kỳ liên hệ nào với tiểu đội chiến đấu, chẳng những vậy họ còn được chia ra làm ba tiểu tổ để tiến hành phân tích độc lập rồi đối chiếu với nhau, khi nào khớp số liệu thì mới coi như hoàn thành công việc, vì vậy rất khó có sai sót trong quá trình tính toán này.
Mỗi tiểu đội trưởng đều nhận được báo cáo về thống kê chiến công của đội viên mình, các đại đội trưởng sẽ nhận được báo cáo chi tiết hơn, bọn họ có thể từ báo cáo trên tay và bảng nguyện vọng thu thập được từ đội viên để chạy tới phòng vật tư tiến hành quy đổi chiến công, phân phát cho thuộc hạ.
Trưởng phòng vật tư Phương Tường cũng được gọi tới, các tiểu đội trưởng ngay tại chỗ tiến hành nêu ra thắc mắc của bản thân về số lượng cống hiến, lão béo họ Phương và ba trợ thủ đi kèm cũng phải toát mồ hôi để giải trình.
15 phút sau, toàn bộ số liệu đã được chốt xong.
Cầm trên tay bản cống hiến, tâm trạng ai nấy đều xuất hiện muôn vàn phức tạp.
5 cái tên chiếm giữ hàng đầu của bảng tổng sắp cống hiến đã lộ diện rồi, cán cân quyền lực lại một lần nữa có sự thay đổi, người mừng, người lo.
Hàn Phong bàn tay khẽ phất, 125 bản kỹ năng tam giai, 5 bản kỹ năng tứ giai, 75 tấm thẻ thăng giai, và một đống lớn tinh thạch exp đã được hắn triệu hồi ra ngoài.
Tất cả tài nguyên "giá trị thấp" còn lại đều được lưu kho tại phòng vật tư , những tài nguyên cao giai và khó tính toán này hiện tại mới là mục tiêu tranh đoạt.
Trong số 75 kỹ năng tam giai, có 23 bản kỹ năng tăng cường thuộc tính, 52 bản kỹ năng tam giai có nhiều giá trị học tập khác đã được Hàn Phong phân chia ra làm 7 mặt phi phàm.
Các tiểu đội trưởng bắt đầu dựa theo số lượng cống hiến khả dụng và bậc xếp hạng tín nhiệm bắt đầu tranh đoạt đợt 1, lần lượt ai nhiều cống hiến hơn, ai tín nhiệm cao hơn sẽ được chọn trước, mỗi người sẽ nhận về 1 bản kỹ năng. Tới đợt thứ hai, một nửa số tiểu đội trưởng lựa chọn từ bỏ, muốn dành cống hiến để tranh đoạt nhiều tinh thạch exp hơn, trong khi nửa còn lại tiếp tục cướp tiếp mỗi người 1 bản kỹ năng nữa, muốn gia tăng thực lực của bản thân hoặc là bồi dưỡng thân tín.
Cuối cùng dư ra 17 bản kỹ năng tam giai có thể học tập, chúng tiếp tục được đẩy vào công quỹ, chờ người tích đủ cống hiến tiến hành hoán đổi.
Kỹ năng cao giai càng ngày càng khó rơi ra, do đó giá cũng ngày càng đắt, để lâu một ngày, giá tăng một ngày, Phương Tường ngày nào cũng phải lòi cả hai mắt phình cả óc não để tiến hành điều chỉnh giá cả sao cho phù hợp với tốc độ "lạm phát".
Tranh đoạt xong sách kỹ năng tam giai, kế tới là tới thẻ tiến giai sơ cấp, cái này được chia sạch sẽ rất nhanh, Hàn Phong chỉ giữ lại 10 tấm, 65 tấm còn lại đẩy hết xuống dưới, tiểu đội nào cũng được chia ít nhất 2 tấm.
Tinh thạch exp thật sự là rất nhiều, tổng cộng có 257.000 exp đã được đánh rớt.
Hàn Phong vô cùng muốn bú một ngụm hết sạch chỗ này, chỉ cần bú hết, hắn phải bò lên đến level 27 là cái chắc.
Chẳng qua hắn cuối cùng vẫn là bỏ qua ý đồ này, lúc này cùng với mọi người tiến hành phân chia đều.
Nói là không bú hết thế nhưng hắn cũng không thèm nương tay, vẫn như cũ là người bú số lượng lớn nhất, tổng cộng sấp sỉ 83.000 exp đã được phòng vật tư chia cho hắn.
Số lượng 164.000 exp còn lại được chia xuống dưới, Sử phó đoàn trưởng nhận 10.000, 2 đại đội trưởng nhận 7000, 24 tiểu đội trưởng, mỗi người đâu đó đoạt được khoảng 5000 exp.
Con số này của các tiểu đội trưởng cũng không hải được bú hết mà bọn họ còn phải chia tiếp xuống dưới cho thuộc hạ, nhóm lãnh đạo bậc trùng này chắc nuốt được khoảng 2000 exp, mỗi đội viên chính quy sẽ nhận được đâu đó một hoặc hai trăm exp.
Tất nhiên, nếu ai có tài ăn nói, thuyết phục được thuộc hạ đồng ý nhượng lại phần tốt cho mình, vậy coi như người đó có phúc.
Về phần nếu dám ngấm ngầm chiếm đoạt, vậy thì cứ chờ nhận tráp sa thải là vừa.
Nhìn vào đây cũng có thể thấy chênh lệch khủng khiếp giữa đoàn trưởng và những người bên dưới.
Chẳng qua đối với việc này cũng không ai dâng nên bất kỳ thắc mắc nào cả.
Nếu ngươi muốn nhận được ưu đãi bằng với đoàn trưởng, vậy thì nhanh nhanh lao lên dùng một đòn hàn băng để hạ sát 2 vạn thây ma cấp trung và cấp cao đi.
Tài nguyên tinh thạch exp được chia xong, cuộc họp cũng đi đến hồi kết.
Các tiểu đội trưởng đều lục tục đứng lên cúi người rời đi. Ngoài tài nguyên, bọn còn mang theo mệnh lệnh thu thập tình hình sở hữu minh tệ của đội viên dưới trướng.
Chỉ còn năm người ở lại. Lần lượt từ trái qua phải là Sử Thắng, Kha Thành, Châu Lam, Hồ Du, Lưu Giang.
Năm người này chính là năm người xếp hạng đầu trong bảng xếp hạng chiến công tại chiến dịch Hàm Nghiêm, đồng nghĩa họ cũng là năm người được tiếp nhận kỹ năng tứ giai.