Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 727: Sức mạnh của Đại Hắc Cẩu



Bên cạnh Hàn Phong là một con chó to như con trâu mộng, lúc này nó lắc lắc cái đầu to tổ chảng mà sủa một câu:

- Gâu!

"Nhân loại, xung quanh đây một nghìn bước chân có ba nhân loại khác, nhưng bọn chúng không theo dõi chúng ta mà đang nằm im, có vẻ sắp chết rồi. Gâu."

Hàn Phong nghe vậy thì nhướng mày.

1000 bước chân, theo cẩu ngữ là khoảng 7000 mét, ừm, không có ai theo dõi là tốt.

Về phần ba người sắp chết kia, hẳn là người sống sót nào đó đang mắc kẹt, một lát truyền tin cho đội cứu hộ cứu nạn là được.

Hắn lúc này gật đầu đáp lại:

- Được, vậy ngươi bắt cái gã vừa biến mất kia lại đi.

Đại Hắc Cẩu nhe răng nhếch miệng, dớt dãi tùm lum, hai mắt biến thành màu đỏ máu, cái mũi cũng điên cuồng nhích động ngửi lấy ngửi để, sau đó nó ngửa đầu hú lên một tiếng tràn đầy sự khát máu:

- Húuuuuuuuuuuu...

Theo tiếng hú của nó phát ra, toàn bộ không gian xung quanh khoảnh khắc đã trở nên tối sầm, phía trên cao xa mấy trăm mét hiện lên một mặt trăng tròn đỏ máu, nguyệt quang huyết sắc phủ xuống, tất cả sự vật hiện tượng trong phạm vi này đã bị bao phủ trong một mảnh âm phong lạnh lẽo.

Mặt đất cũng đã bắt đầu mọc ra vô số lông mao đen đỏ.

Hàn Phong tóc gáy dựng ngược, trái tim cũng thình thịch gia tốc dữ dội, sau đó trong mắt hắt đột ngột hiện lên hình ảnh của một cái mồm máu dữ tợn trải đầy răng nanh.

Cái mồm máu kia há ra, cắn vào trên huyết nguyệt trên cao, rồi cứ thế nuốt chửng.

Sau đó hắn trước mắt hoa lên, xung quanh đã hoàn toàn biến đổi.

Nơi hắn đang đứng không phải giao lộ Kim Hàng nữa mà dường như là bên trong một chiếc dạ dày khổng lồ, phải rộng bằng cả một khu vực trung tâm huyện Liễu Lâm, trên dưới trái phải bốn phương tám hướng là vách tường thịt đỏ ướt át, ngay cả nền đất dưới chân cũng liên tục co bóp, rỉ máu đen từ mạch máu đập thình thịch.

Ánh sáng lờ mờ từ huyết nguyệt lơ lửng trên cao đang liên tục nhấp nháy, còn thật sự liên tục phun ra máu máu tươi rớt xuống, kèm theo đó là âm thanh phụt phụt ghê rợn qua mỗi lần co bóp.

Đầm lầy máu sệt xung quanh mọc lên vô số lông chó đen kịt, xương gãy, nội tạng trôi nổi, da thịt lở loét bừa bãi hỗn độn, đây không phải xác thịt thây ma thì là cái gì chứ, càng có hàng vạn đạo móng vuốt sắc bén liên tục mọc lên rồi xé toạc mọi thứ trong tiếng nghiền nhai ướt át.

Hư ảnh chó hoang rải rác khắp nơi, chúng đang liên tục tru lên đẩy sắc nhọn, chạy nhảy không ngưng nghỉ, thời thời khắc khắc cắn xé con mồi.

Mùi máu tanh tại đây là tràn ngập, nhân loại bị hút vào liền cảm thấy giống như sắp “hóa thú”, còn liên tục gầm gừ mất kiểm soát dưới ánh trăng ảo lập lòe.

Nhân loại mất kiểm soát ở đây chính là Nhạc Vũ đang nằm bên kia.

Hắn ta đã trúng phải liên tiếp hai đòn “Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã” và "Thiên Cẩu Thực Nguyệt" của Đại Hắc Cẩu, đã bị kéo vào trong không gian huyết nguyệt rồi.

Hiện tại hắn ta đang trong quá trình hóa thành một con chó, hình dạng toàn thân liên tục trải qua sự biến đổi vô cùng tởm lợm, cơ thể co rúm lại, lưng dần cong xuống, tay chân thu ngắn và mọc ra những móng vuốt sắc nhọn, lông bắt đầu tua tủa mọc lên từ da, phủ kín từng centimet một, tạo thành một lớp dày màu xám đậm, lốm đốm vài vệt đen như thể phản chiếu bản chất hoang dã bên trong.

Đôi mắt hắn ta lóe lên ánh sáng đỏ rực, đồng tử thu hẹp thành đường kẻ dọc, tràn đầy sự hung dữ và bản năng, mũi kéo dài thành mõm, răng nanh nhô ra sắc bén, lưỡi dài chạm đất thở hổn hển liên hồi, tai cũng đã dựng đứng như tai chó rừng, còn thật không thể kiềm chế nổi sự run rẩy bởi những thanh âm xung quanh.

Từ phần xương cụt, một chiếc đuôi dài mọc ra, phủ lông xù xì, màu xám pha đen, vẫy mạnh mẽ theo nhịp thở gấp gáp của hắn.

Toàn bộ dáng vẻ của Nhạc Vũ giờ đây không còn chút gì của con người mà hoàn toàn là một con chó hoang hung tợn, sẵn sàng lao vào bóng tối của bản năng nguyên thủy.

Hàn Phong nhìn tới cảnh này mà lạnh cả người.

Hắn vội vã sờ vào mặt mình.

Sau khi dùng Siêu Xúc Giác cảm nhận được khuôn mặt đẹp trai nhất trấn Hi Vọng kia vẫn cứ là mặt người chứ không phải mặt chó thì mới yên tâm đôi chút, hắn lại sờ tiếp vào Bản Đồ Cố Hương level 5 trong ngực, thử kích thích nó đôi chút, sau khi cảm giác được nó có thể giúp bản thân bay xa 10 vạn dặm, cuối cùng mới có thể thở ra một hơi.

Quá đáng sợ, một đòn nuốt chửng kia dường như không thể phản kháng nổi.

Con chó ngu xuẩn này, ừm, được rồi, là nàng chó thông minh xinh đẹp này, thần hộ pháp của trấn Hi Vọng, nó thật sự quá mức khủng bố rồi.

Này mà Tam Giang Xuân Hà cái gì, này mà đấu trí cái gì, này mà cân bằng quyền lực cái gì, cứ sai nàng chó xinh đẹp mạnh mẽ này chạy qua bên kia sông Lệ há mồm nuốt vài ngụm là giải quyết xong hết a.

Nghĩ lung một hồi, Hàn Phong lúc này mới vội vã xua tay kêu to:

- Gâu!

"Đại Hắc Cẩu, đừng để gã biến thành chó thật."

Nghe được lệnh của người bên cạnh, Đại Hắc Cẩu lại hú lên một tiếng nữa, xu thế hoá thú của Nhạc Vũ bên kia đã chậm rãi thoái lui.

Hàn Phong bây giờ mới triệt để yên tâm, hắn hít một hơi thật sâu rồi sủa hỏi:

- Gâu!

"Đại Hắc Cẩu, phải bao lâu nữa thì thằng này mới hoàn toàn biến thành chó thuộc hạ? Gâu!"

Đại Hắc Cẩu ngẫm nghĩ một hồi rồi rên rỉ:

- Ẳng ẳng...

"Nhân loại, cần ba lần mặt trăng xuất hiện. Nhân loại kia đang không chịu phục tùng. Gâu!"

Hàn Phong nghe vậy thì âm thầm gật đầu.

Cần khoảng hơn hai ngày để Nhạc Vũ bị thuần hoá hoàn toàn.

Ừm, thuần hoá không đúng lắm, phải là "hoang dã" hoá mới đúng.

Gã này là nhân loại, trí tuệ rất cao cấp, lại cũng đang bị Dục Vọng Thượng Nhân khống chế băng ngũ giai Se Duyên, để khống chế gã thoát khỏi nhân loại, thoát khỏi Tơ Duyên, trở về nơi hoang dã, tất nhiên sẽ không dễ dàng.

Chờ đến tầm này ngày kia, thằng mặt la bên kia sẽ biến thành một con chó beta, trở thành thuộc hạ trung thành của Đại Hắc Cẩu, đến lúc đó liền dễ giải quyết rồi.

Hắn lúc này tiến lên mấy bước, rút Syringe-X ra đâm vào thân thể Nhạc Vũ rồi hút một cái, hút ra được một ống nhỏ máu tươi.

Sau khi xả khoảng 10 thể lực 20 trí lực để nuôi phôi, bên trong lòng ống tiêm của Syringer-X đã xuất hiện một bào thai nhỏ xíu, hắn trực tiếp bơm ngược phôi thai IVF này vào thân thể Nhạc Vũ, để cho gã này trực tiếp tự mang thai đứa con của mình luôn.

Syringer-X này là bảo bối trinh sát cực mạnh, có nó, người dùng có thể tạo ra một bào thai mang toàn bộ đặc tính ADN của "bố, mẹ", từ đó khai thác được cực kỳ nhiều thông tin.

Chỉ tiếc là Dục Vọng Thượng Nhân quá mức cẩn thận, trước khi thả Bạch Tương đi, bà ta đã lột sạch toàn bộ dấu vết đã từng lưu lại trên người phân thân rồi, bằng không hiện tại có thể cấy thai con của bà ta ra để tra hỏi, vậy thì hiệu quả sẽ cực lớn.

Nhưng tra hỏi được thân tín bên cạnh này cũng không hề tệ chút nào.

Trong lúc chờ đợi quá trình nuôi thai diễn ra, Hàn Phong quay qua Đại Hắc Cẩu dò hỏi:

- Gâu gâu...

"Đại Hắc Cẩu, hang ổ khác của ả nhân loại hôi hám kia chính là nằm trong lòng mỏ than Bình Sơn sao? Gâu!"

Đại Hắc Cẩu có cái mũi siêu nhạy, nó đã tìm ra hang ổ thứ hai của Dục Vọng Thượng Nhân, vị trí chính là cực đông nam của huyện Bình Sơn, kia chính là nơi đang giam giữ Nguỵ Huyền Cơ.

Hàn Phong định bụng hôm nay sẽ tới thăm nom đội trưởng tiểu đội Dao Găm một chút.

Đại Hắc Cẩu ngẫm nghĩ một hồi, chợt ngẩn ra, lắc lắc đầu sủa lại:

- Ẳng ẳng?

"Nhân loại, mỏ than Bình Sơn là cái gì? Gâu!"

"Là cái đầu mày đấy, con chó ngu này, phế vật..."

Sau khi tự chửi trong lòng một câu, Hàn Phong lúc này mới tiếp tục sủa:

- Gâu gâu.

"Được rồi, Đại Hắc Cẩu, cái trò nuốt không gian này của mày là làm sao biểu hiện, chúng ta rốt cuộc đang đứng ở đâu, tại sao mày lại tự nuốt được mày vào, chúng ta ở trong này được bao lâu, bên ngoài nhìn vào thì thấy thế nào... Gâu!"

Trong khi một người một chó bên này đang nhiệt tình trao đổi, phía bên kia, thân thể nửa người nửa chó của Nhạc Vũ cũng liên tục xuất hiện những biến đổi kỳ dị.

Bụng của hắn ta, ban đầu phẳng lì, dần dần xuất hiện những cơn co giật kỳ dị, giống như thể có thứ gì đó sống động bên trong đang đập phá để thoát ra. Da ở vùng bụng căng lên nhanh chóng, từng centimet một, tạo thành những đường gân nổi rõ dưới lớp da mỏng manh, đỏ ửng vì bị kéo giãn đến cực hạn.

Chỉ trong hai phút, bụng hắn ta đã phình to như một quả bóng, nhưng không đều đặn, bề mặt da nhấp nhô bất thường, lúc phồng lên ở giữa như một ngọn đồi nhỏ, lúc lại xẹp xuống ở hai bên, để rồi ngay lập tức phình ngược lại ở một góc khác, như có thứ gì đó đang xoay tròn, cựa quậy bên trong.

Mỗi lần phồng lên, da của hắn ta kêu lên những tiếng rắc nhỏ, như thể sắp rách toạc, nhưng rồi lại xẹp xuống một cách kỳ dị, để lại những nếp nhăn tạm thời trước khi bị kéo căng lần nữa. Có lúc, bóng dáng của một bàn tay nhỏ xíu, méo mó, in hằn lên lớp da từ bên trong, đẩy lên cao rồi biến mất, khiến bề mặt bụng trông như một tấm vải bị gió thổi loạn.

Chất lỏng gì đó, có lẽ là máu hoặc thứ dịch kỳ lạc liên tục rỉ ra từ hậu môn, mùi xú uế bốc lên kinh người.

Hàn Phong đã tái mét mặt mày.

Bà già U70 bên kia bảo hắn tiêm thứ này vào người sao...

Đến phút thứ 9, da bụng của Nhạc Vũ đã căng đến mức trong suốt, lờ mờ thấy được bóng dáng quái dị bên trong đang cuộn tròn, co giật. Những cơn phồng xẹp giờ đây chậm lại, nhưng mạnh mẽ hơn, như nhịp thở của một sinh vật khổng lồ. Và rồi vào giây thứ 10 của phút thứ 9, lớp da không chịu nổi nữa, nó nứt ra từ chính giữa, để lộ thứ kinh dị đang chui ra ngoài, kết thúc quá trình mang thai ngắn ngủi nhưng tràn đầy khủng khiếp.

Sinh vật vừa xuất hiện chắc chắn không phải con người, nhưng mang những đường nét méo mó của nó gần giống với khuôn mặt Nhạc Vũ, chỉ là đôi mắt kia vô cùng vặn vẹo lệch lạc, cái miệng rộng ngoác tua tủa răng nhọn, mũi khômg có, bên trong khoang mũi là tua tủa mụn thịt, cùng với thân hình gầy guộc phủ đầy chất nhầy đen như thể vừa được lôi từ dưới cống lên, trông nó còn tởm lợm hơn cả lũ quái vật trong phim kinh dị.

Đại Hắc Cẩu lông tơ cả người dựng ngược mà sủa lên ầm í, trong khi đó Hàn Phong cũng đã bĩnh cả Chubin ra quần.

- Oeeeeeeeeeeee....

...

17h33p ngày thứ 38 hậu dị biến.

Sau khi chạy loạn một vòng bên ngoài, Hàn Phong cuối cùng cũng có thể lết cái xác khô trở về với trấn Hi Vọng.

Hắn hiện tại bên tai vẫn còn đang vang vọng thanh âm oe oe kêu khóc của con trai của Nhạc Vũ, cái kia còn gây ra sự khiếp hãi lớn hơn cả thanh âm la hét của Thể Thao Túng.

Chẳng qua lúc này hắn vẫn là hít sâu một hơi đè xuống cảm giác uể oải, sau đó giơ tay khẽ búng, thân thể đã biến mất rồi xuất hiện tại phòng họp trung tâm trấn Hi Vọng.

Đúng 18h, người người lũ lượt kéo tới.

Buổi chiều muộn, ánh nắng nhạt dần sau dãy tường thành kiên cố, trong phòng họp lớn, những ngọn đèn dầu được thắp sáng, phản chiếu trên tấm bản đồ khu căn cứ trải rộng giữa bàn.

Hàn Phong ngồi ở vị trí chủ tọa, ánh mắt lạnh nhạt lướt qua những gương mặt đang có mặt, sau đó vươn tay gõ nhẹ trên mặt bàn, chậm rãi nói:

- Được rồi, bắt đầu thôi.

- Hôm nay chúng ta tập trung vào vấn đề sinh hoạt nội bộ. Trưởng phòng vật tư, báo cáo trước đi.

Phương Tường gật đầu, lật tập tài liệu trước mặt:

- Tình hình vật tư vẫn nằm trong tầm kiểm soát, nhưng nguồn lương thực bắt đầu có dấu hiệu căng thẳng. Lượng gạo tồn kho còn đủ cho ba tháng rưỡi nếu duy trì mức phân phối hiện tại. Tuy nhiên, thịt và thực phẩm tươi đang dần khan hiếm, việc săn bắt không còn mang lại hiệu quả như trước, động vật biến dị gần đây rất hung dữ, mà thực vật biến dị có thể ăn được cũng khó tìm hơn.

Trần Mẫn Nghi, trưởng phòng thương mại, đẩy kính nói:

- Việc áp dụng điểm cống hiến điện tử vào hệ thống trao đổi tại khu thương mại tự do đã ổn định, nhưng chúng ta cần cân nhắc việc điều chỉnh giá một số mặt hàng thiết yếu để đảm bảo cân bằng cung cầu...

Từ Thôi nghe hai người trước trình bày xong liền kế tiếp lên tiếng:

- Trừ phi có nguồn cung mới.

- Nhóm tìm kiếm vật tư đã rà soát khu vực lân cận, nhưng hầu hết những nơi khả thi đều đã bị khai thác triệt để. Nếu muốn mở rộng phạm vi, chúng ta cần thêm người và biện pháp bảo vệ.

Hàn Phong quay sang Liễu Huyên:

- Trị an thế nào?

Liễu Huyên uống lấy một ngụm trà nhỏ, chậm rãi đáp lại:

- Không tệ, nhưng cũng không tốt.

- Mấy ngày nay, đội chấp pháp bắt được một số kẻ cố ý gian lận trong hệ thống tem phiếu. Nếu không xử lý sớm, e là tình trạng này sẽ lan rộng.

Đinh Lãm gật đầu xác nhận:

- Đề nghị nâng mức phạt đối với hành vi làm giả tem phiếu và trộm cắp vật tư. Trấn Hi Vọng không thể dung túng loại người này.

Lam Nhu Thuỷ, trưởng phòng pháp chế, chậm rãi lên tiếng:

- Nếu áp dụng luật trừ cống hiến, chúng ta cần tính toán cẩn thận để tránh gây áp lực quá lớn lên dân cư. Tôi sẽ xem xét và đề xuất các mức phạt phù hợp.

Sử Thắng, phó đoàn trưởng tiểu đoàn Hi Vọng, khoanh tay dựa lưng vào ghế, ánh mắt sắc bén:

- Bất ổn nội bộ là thứ chúng ta không thể xem nhẹ. Nếu cần, quân đội có thể phối hợp với đội chấp pháp để trấn áp các phần tử gây rối.

- Tôi nghe nói có hai cái bang phái gì ở khu đông bắc đang làm loạn, trong đó có cả phi phàm giả.

Nhắc tới phi phàm giả, mấy người thuộc nhóm dân sự đều lâm vào im lặng.

Vấn đề này thật khó giải quyết.

Hàn Phong lặng lẽ gõ nhịp lên bàn, ánh mắt thoáng vẻ trầm tư.

- Chúng ta sẽ bàn thêm về phương án cụ thể. Còn tình hình y tế thì sao?

Viện trưởng Tiêu Huấn lật tập hồ sơ:

- Tạm thời chưa có dịch bệnh tại cả ba thành trấn trong huyện Liễu Lâm, nhưng tình trạng suy dinh dưỡng đang có dấu hiệu tăng. Nếu lượng thực phẩm tiếp tục suy giảm, sức khỏe cư dân sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Không khí trong phòng họp trở nên nặng nề. Hàn Phong hít sâu một hơi, ánh mắt quét qua từng người.

- Được rồi, từng vấn đề một, chúng ta sẽ tìm cách giải quyết. Giờ thì, đưa ra phương án đi.

Bên cạnh Hàn Phong, Mộc Diễm Lâm sớm cũng đã ngồi tại, còn đang ghi chép vô cùng chuyên chú, tốc độ xử lý thông tin cực kỳ nhanh chóng.

Vị thư ký mới này đã quen việc lắm rồi.

Vấn đề chính lại quay trở lại với Phương Tường, ông ta đưa ra mấy bản báo cáo cho những người có trong phòng họp mỗi người một bản rồi ưu tư nói:

- Mọi người thử cho ý kiến đi đã...

Hàn Phong cầm lên một báo cáo, cẩn thận đọc xem.

Đây là báo cáo cho cá nhân hắn, thông tin rất đầy đủ, còn có thêm các thông tin trọng tâm bảo mật cấp S, nội dung bên trong chính là tình hình sử dụng cống hiến mỗi ngày của trấn Hi Vọng

Trấn Hi Vọng có 2.377 cư dân, tính cả hơn 400 phi phàm giả. Mỗi người tiêu hao cống hiến chủ yếu vào nhu yếu phẩm như gạo, nước, thịt, đạn dược, thuốc men…

Về lương thực – thực phẩm, khẩu phần hàng ngày chia trung bình ra mỗi người là không cao không thấp, người trưởng thành ăn 0,5 kg gạo/ngày, lượng thịt cực kỳ hạn chế, trung bình 50g/ngày, rau thì nhiều hơn, khoảng 200g/ngày.

Chi phí đổi thực phẩm, 1 kg gạo = 5 cống hiến, 0,5 kg/ngày/người = 2,5 cống hiến /người/ngày. 1 kg thịt = 50 cống hiến → 50g/ngày/người = 2,5 cống hiến/người/ngày

Tổng tiêu hao thực phẩm, nếu tính toán kỹ lưỡng, gạo: 2.377 người × 2,5 cống hiến = 5.942 cống hiến/ngày. Thịt: 2.377 người × 2,5 cống hiến= 5.942 cống hiến/ngày.

Tổng thực phẩm: 11.884 cống hiến/ngày

Đạn dược cho quân đội cũng được tính luôn, Lực lượng chiến đấu chính có 400 phi phàm giả + 300 lính súng AK-47 bắn đạn mỗi ngày, trung bình mỗi lính tiêu hao 20 viên đạn/ngày.

1 viên đạn 7.62mm = 1cống hiến. Tổng đạn tiêu hao cho 300 lính AK × 20 viên/ngày = 6.000 cống hiến/ngày. Thêm đạn 12ly7, RPG, BMP-1 = 1.500 ĐHV/ngày. Tổng đạn dược là 7.500 ĐHV/ngày

Lại tính cả thuốc men, nước sạch, dụng cụ.

Nước uống thì đang được cung ứng miễn phí.

Thuốc, băng bó, y tế tiêu hao trung bình 1 cống hiến/người/ngày. Tổng y tế tiêu hao: 2.377 người × 1 cống hiến/ngày = 2377 cống hiến/ngày.

Khoản này, may mà có kỹ năng phi phàm gánh vác giúp, nhưng bù lại lại phải trả thêm lương cho phi phàm giả dạng này, kéo theo chi phí y tế lên 11.885 cống hiến.

Tổng kết chi phí mỗi ngày là con số kinh thiên, thực phẩm gạo thịt11.884 cống hiến, đạn dược AK, DShK, RPG, BMP-1 là7.500 ĐHV. Thuốc men, y tế11.885 ĐHV

Tổng cộng, mỗi ngày Trấn Hi Vọng cần tiêu hao ~31.269 cống hiến.

Phần lớn cống hiến tiêu vào thực phẩm và thuốc men, tiếp theo là đạn dược, nếu tính riêng thời điểm chiến sự lớn, như chiếm dịch Minh Thái, chi phí sẽ tăng mạnh