Nữ chính vừa diễn một màn cảm động như vậy, Tống Dĩ Hành đành phải ậm ừ đồng ý.
Chúng tôi vừa về đến nhà thì đã thấy vị hôn phu cũ của tôi, Cố Tư Niên, đang ngồi đợi sẵn trong phòng khách.
Nghe nói, lúc mẹ tôi gọi điện cho nữ chính, anh ta cũng có mặt ở đó.
Biết được Tống Dĩ Hành sắp hiến thận cho Lâm Phi Phi, anh ta tỏ ra cực kỳ ghen tị.
“Nếu thận của tôi hợp với Phi Phi, tôi nhất định sẽ hiến.”
“Thật ghen tị với cậu đấy, Dĩ Hành.” – Tôi đoán câu này chắc là thật lòng.
Theo ngoại truyện trong nguyên tác, Cố Tư Niên đúng là thật lòng yêu nữ chính.
Sau khi Lâm Phiêu Phiêu và Tống Dĩ Hàng thành đôi, Cố Tư Niên cả đời không lấy vợ.
Xét từ góc độ này thì, giữ lại quả thận cũng chẳng để làm gì.
Chúc mừng xong đôi nam nữ chính, Cố Tư Niên lại quay sang nhìn tôi.
“Tống tiểu thư,” – anh ta nhìn tôi, ánh mắt hơi khó xử – “về chuyện hôn ước của chúng ta…”
Tôi sợ đến mức vội vàng khoát tay, ra hiệu cho anh ta yên tâm tuyệt đối.
Vịt Bay Lạc Bầy
Cố Tư Niên và nữ chính là thanh mai trúc mã, hai nhà vốn đã có hôn ước ngầm từ lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng trong mắt Cố Tư Niên, người đính hôn với anh ta không phải nữ chính, mà là “thiên kim thật” của nhà họ Tống.
Cố Tư Niên cho rằng, bản thân là con trai duy nhất của nhà họ Cố, có nghĩa vụ gánh vác hôn nhân chính trị.
Vì vậy, khi thân phận giả của nữ chính bị lật tẩy, anh ta lập tức chuyển sang đính hôn với “thiên kim thật”.
Nhưng cho dù đã có hôn ước, trong lòng anh ta vẫn mãi giấu hình bóng nữ chính.
Cứ thế trơ mắt nhìn nữ chính và Tống Dĩ Hàng – “anh em tốt” – trở thành một cặp.
Trong nguyên tác, “thiên kim thật” yêu Cố Tư Niên sâu sắc nên vẫn cố gắng nhẫn nhịn.
Còn tôi thì không.
Đội cái mũ xanh to đùng như này, ngoài nam phụ và nữ phụ ra, chả ai chịu được đâu!
Tiễn Cố Tư Niên đi xong, mẹ tôi còn tỏ vẻ tiếc nuối.
“Con nhà họ Cố ấy, diện mạo, học vấn, gia thế đều thuộc hàng đỉnh.”
“Nghe nói mẹ nó mất sớm, lấy về khỏi lo chuyện mẹ chồng nàng dâu…”
“Mẹ à,” – tôi nhắc bà – “Cố Tư Niên là một con ‘trung khuyển’ trung thành với Lâm Phi Phi đó.”
“…Thế thì càng không cưới! Đàn ông thế nào cũng được, chỉ cần đừng bị ngốc là được!”
Mẹ tôi lập tức đổi giọng.