Mệnh Phượng

Chương 3



 

Thái t.ử thất đức sau khi say rượu, không kiềm chế được sủng hạnh cung nữ ngay tại yến tiệc, truyền ra ngoài sẽ bị thiên hạ cười chê.

 

Thêm vào Hoàng thượng dưới gối còn có vài vị Hoàng t.ử đã trưởng thành, đều nhăm nhe vị trí Đông cung.

 

Ta muốn xem, kiếp này không có ta giúp đỡ, Giang Thần và "ái tì" của chàng có thể đi được bao xa!

 

"Chát" một tiếng giòn giã.

 

Hoàng hậu tát vào mặt Chức Vân một cái, cũng như kiếp trước, bà đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu Chức Vân.

 

"Đồ tiện tì táo tợn, quyến rũ Thái tử, phạm phải lỗi d/âm loạn cung cấm!

 

"Người đâu lôi ả ta ra ngoài, đ.á.n.h năm mươi trượng!"

 

Chức Vân thân thể yếu ớt, không đến năm mươi trượng cũng đã có thể lấy mạng nàng ta.

 

Thái t.ử bất chấp ánh mắt mọi người, chắn trước Chức Vân.

 

"Mẫu hậu, không phải lỗi của Chức Vân, là nhi thần tình khó kiềm chế!

 

"Chức Vân tuy xuất thân thấp hèn, nhưng nàng ta ở bên nhi thần bấy lâu nay, ôn nhu lương thiện hơn bất kỳ nữ t.ử nào. Nhi thần sớm đã muốn ban cho nàng ta vị phân."

 

Ta chớp cơ hội, nức nở nhỏ nhẹ: "Vậy còn ta... Trong mắt Điện hạ ta tính là gì? Chẳng lẽ ta chưa nhập môn, đã phải có thêm một muội muội sao?"

 

Chức Vân trốn sau lưng chàng thân thể mềm nhũn, dường như bị dọa ngất đi.

 

Giang Thần không kịp trả lời, hoảng loạn ôm Chức Vân vào lòng, cầu xin Hoàng hậu:

 

"Mẫu hậu, nhi thần cầu xin Người, ban cho Chức Vân một vị Thái t.ử trắc phi!

 

"Mẫu hậu không đồng ý, nhi thần thề không đứng dậy."

 

6

 

Hoàng hậu miệng quát mắng hắn hoang đường.

 

Phạt hắn quỳ, để tỉnh táo.

 

Nhưng sau khi khách khứa đi hết, bà lập tức tìm ta:

 

"Xuất Nghi, khổ cho con rồi, Thần nhi nhất thời hồ đồ mới làm ra chuyện có lỗi với con.

 

"Hai đứa thanh mai trúc mã, con là người hiểu nó nhất đúng không? Lần này, con tha thứ cho nó đi!

 

"Đàn ông mà, luôn không kiềm được bị hồ ly tinh dụ dỗ, dễ phạm sai lầm. Nam nhi đầu gối có vàng, Thần nhi lại là Quốc quân tương lai, không thể cứ bắt nó quỳ mãi được."

 

Bà nhẹ giọng khuyên ta, như thể người phạm lỗi là ta, muốn ta nhún nhường trước.

 

Chưa đợi ta đồng ý, Hoàng hậu đã sai người đi đỡ Thái t.ử dậy.

 

Giang Thần mời ngự y tốt nhất, túc trực bên Chức Vân đang ngất xỉu, không hề lộ mặt.

 

Về đến Tướng quân phủ, Nương thân ôm ta, vẻ mặt đau lòng:

 

"Xuất Nghi nhà ta chưa gả vào Đông cung, đã phải chịu uất ức này!

 

"Thái t.ử không phải lương nhân, nương thấy cung nữ kia cũng là kẻ nhiều tâm cơ, không bằng hủy hôn sớm đi."

 

Hủy hôn dễ dàng như vậy, chẳng phải quá hời cho họ sao?

 

Lại vừa lòng Giang Thần.

 

Ta an ủi nương thân:

 

"Đây là hôn sự do Hoàng thượng định, không dễ hủy.

 

"Ngày mai, Phụ thân và con cùng đi Kim Loan Điện diện kiến Hoàng thượng."

 

Kiếp trước, ta giữ gìn hiền danh cho Giang Thần.

 

Kiếp này, khắp phố lớn ngõ nhỏ bàn tán Giang Thần tham lam nữ sắc, thông d/âm ban ngày, còn có người chỉ mặt mắng Giang Thần không xứng đáng làm Quốc quân tương lai.

 

Đối với ta cũng có vài phần đồng tình thương xót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ta chẳng hề bận tâm.

 

Chuyện này do ta một tay thúc đẩy, muôn vàn chuyện kiếp trước, ta chẳng qua mới thu chút lời tức.

 

Trên Kim Loan Điện, Phụ thân quỳ xuống, cầu Hoàng thượng thu hồi thánh chỉ, hủy bỏ hôn ước của hai người.

 

Phụ thân tung hoành chiến trường cả đời, chiến công hiển hách. Có thể nói không có Mạnh gia, thì không có giang sơn thịnh thế ngày nay.

 

Hoàng thượng đích thân đỡ Phụ thân ta dậy, truyền Giang Thần đến.

 

Giang Thần ngu xuẩn hơn ta tưởng.

 

Đến trước mặt Hoàng thượng vẫn không chịu cúi đầu nhận lỗi, cãi bướng:

 

"Phụ hoàng đã dạy nhi thần, làm sai phải chịu trách nhiệm! Nhi thần muốn chịu trách nhiệm với Chức Vân thì có gì sai?

 

"Mẫu hậu đã đồng ý rồi, đợi Mạnh Xuất Nghi nhập môn, sẽ cho Chức Vân làm trắc phi của con!"

 

Chàng ta vẻ mặt bực bội, nói với ta:

 

"Chúng ta thanh mai trúc mã, Mạnh Xuất Nghi nàng ngay cả một cung nữ trắc phi cũng không dung thứ được sao?

 

"Lại còn hủy hôn, kinh động đến Phụ hoàng. Nhất thiết phải làm lớn như vậy sao?"

 

Chỉ vài câu nói ngắn ngủi của hắn, đã chọc giận Long Nhan.

 

"Là trẫm quản giáo không nghiêm, trẫm sẽ khiến Thái t.ử tỉnh táo lại!"

 

Giang Thần bị áp giải ra ngoài Kim Loan Điện.

 

Hoàng thượng đích thân giám sát hành hình, Kim Ngô Vệ cầm roi, quất mạnh vào người Giang Thần đang quỳ.

 

Roi nào roi nấy thấm vào da thịt.

 

Giang Thần từ nhỏ sống trong nhung lụa, được Hoàng hậu cưng chiều, làm sao chịu nổi khổ sở này.

 

Chỉ vài roi, đã không nhịn được rên rỉ: "Phụ hoàng, dừng tay đi... Nhi thần biết lỗi rồi!"

 

Ta nghe tiếng roi quất vào da thịt, tiếng rên rỉ của Giang Thần.

 

Trong lòng chỉ có niềm khoái trá không dứt!

 

7

 

Rất nhanh, Hoàng hậu nương nương bị kinh động.

 

Bà nhào đến người Giang Thần, chắn những roi quất, cầu xin cho con trai.

 

"Hoàng thượng, thần thiếp chỉ có một đích t.ử này thôi, Người muốn đ.á.n.h c.h.ế.t hắn sao?"

 

Hoàng hậu vừa quay sang nhìn ta, khuôn mặt đoan trang ánh lên vẻ hận thù.

 

Bà kéo ta xuống nước: "Xuất Nghi, Thái t.ử là phu quân tương lai của ngươi, ngươi thấy hắn bị đ.á.n.h thành ra thế này, cũng không cầu xin cho hắn sao?"

 

Ta cố ý cúi mặt, giả vờ vẻ khó xử.

 

Phụ thân ta nhanh chóng chắn trước ta:

 

"Thái t.ử còn chưa cưới Xuất Nghi, đã cùng tì nữ Đông cung mập mờ không rõ. Khó bảo đảm sau này sẽ không sủng thiếp diệt thê, lạnh nhạt con gái thần.”

 

"Thần đặc biệt đến hủy hôn!"

 

Hoàng hậu nghe xong ngây người, bà thân mật tiến lên, kéo tay ta.

 

Bị ta tránh thoát.

 

"Xuất Nghi và Giang Thần thanh mai trúc mã, không gả Giang Thần thì gả cho ai được nữa? Thiên hạ này còn chỗ nào tốt hơn vị trí Thái t.ử phi sao?"

🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa

 

Bộ mặt này của bà ta.

 

Như thể ta rời xa Giang Thần, không ai thèm muốn nữa.