Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 1015: Ngươi làm cái gì?



 

 

Nếu Tống Minh Kiệt biết được Bách Lý Hồng Trang chỉ thuận tay một lần đã lấy ra viên thuốc có dược hiệu mạnh nhất, chỉ sợ sẽ tức đến hộc m.á.u tại chỗ.

 

Chỉ tiếc, hiện tại dưới tác dụng của viên thuốc, hắn đã sớm thần trí không rõ, căn bản không biết mình đang làm gì.

 

“Dược hiệu này phát huy tốc độ thật nhanh.”

 

Khóe môi Bách Lý Hồng Trang nhếch lên một nụ cười lạnh, duỗi tay trực tiếp đánh ngất Tống Minh Kiệt, lập tức cởi dây thừng đang trói hắn, thân hình khẽ lướt, đặt Tống Minh Kiệt xuống đường phố.

 

Nhìn Tống Minh Kiệt nằm giữa đường, Bách Lý Hồng Trang phủi tay, đại công cáo thành!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vừa ngẩng mắt, Bách Lý Hồng Trang liền phát hiện Đế Bắc Thần đang ở lầu hai nhìn nàng, trên mặt tức khắc lộ ra nụ cười vui vẻ.

 

Giây tiếp theo, chỉ thấy một đạo bạch quang lóe lên, Bách Lý Hồng Trang đã xuất hiện trong phòng của Đế Bắc Thần.

 

Ngay khoảnh khắc Bách Lý Hồng Trang xuất hiện, Đế Bắc Thần đã ôm lấy vòng eo thon của nàng, hai người đứng trước cửa sổ, Đế Bắc Thần từ phía sau ôm lấy nàng.

 

“Nương tử, nàng đã làm gì Tống Minh Kiệt?”

 

Lúc trước chàng vẫn luôn chú ý động tĩnh ở phòng bên cạnh, từ khoảnh khắc Tống Minh Kiệt xuất hiện, chàng đã hết sức chăm chú chuẩn bị.

 

Một khi Hồng Trang ứng phó không được, chàng sẽ lập tức ra tay.

 

Chỉ là, chàng không ngờ Tống Minh Kiệt không làm Hồng Trang mê man, mà Hồng Trang lại gọn gàng dứt khoát làm cho Tống Minh Kiệt mê man.

 

Nghĩ bụng, Tống Minh Kiệt làm hái hoa đạo tặc nhiều năm như vậy, tình huống bị người khác làm cho mê man hẳn là lần đầu tiên.

 

Bách Lý Hồng Trang quay đầu nhìn về phía Đế Bắc Thần, nụ cười lộ ra một tia giảo hoạt, phảng phất một con tiểu hồ ly tinh ranh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Ta chẳng qua chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông thôi, còn về hiệu quả cuối cùng sẽ ra sao, chúng ta cứ chờ xem.”

 

Ánh mắt Bách Lý Hồng Trang dừng trên người Tống Minh Kiệt đang nằm trên đường phố. Nàng đối với hái hoa đạo tặc trước nay luôn tràn đầy chán ghét, biết bao hạnh phúc của nữ tử đã bị hủy hoại trong tay bọn họ.

 

Giờ phút này nhìn thấy Tống Minh Kiệt tự gánh lấy hậu quả, nàng cũng cảm thấy đáng đời.

 

Nếu không phải Tống Minh Kiệt tự mình mang theo những thứ này, nàng cũng không có đồ gì để cho Tống Minh Kiệt ăn.

 

Nàng tuy có tự chế mê hương, nhưng đó cũng là để phòng thân, còn những thứ hạ đẳng như xuân dược, nàng thật sự không có.

 

Nghe Bách Lý Hồng Trang nói, Đế Bắc Thần tức khắc hiểu ra nàng đã làm như thế nào, nhưng mà — đây thật sự là một biện pháp hay!

 

Đế Bắc Thần đột nhiên cảm thấy, Tống Minh Kiệt gặp phải Hồng Trang cũng coi như là xui tám đời. Nếu Tống Minh Kiệt còn tỉnh táo, chắc chắn sẽ hối hận không thôi.

 

Rất nhanh, Bách Lý Hồng Trang liền chú ý thấy Tống Minh Kiệt trên mặt đất từ từ tỉnh lại. Giờ phút này, sắc mặt Tống Minh Kiệt đã ửng hồng, thần trí không rõ, vừa đi vừa cởi quần áo của mình ra.

 

Khi một tu luyện giả đến gần, Tống Minh Kiệt phảng phất như mèo thấy mỡ, lập tức sáp lại gần.

 

Nam tử kia sau khi thấy bộ dạng của Tống Minh Kiệt cũng sững sờ một chút, nhưng khóe miệng rất nhanh liền hiện lên nụ cười âm trầm.

 

Giây tiếp theo, Tống Minh Kiệt đang thần trí không rõ liền bị người này trực tiếp vác đi.

 

Thấy Tống Minh Kiệt bị vác đi thẳng, Bách Lý Hồng Trang cũng có chút kinh ngạc. Nàng vốn còn muốn xem một màn kịch hay, để Tống Minh Kiệt ở Huyết Địa Thâm Uyên này mất hết mặt mũi, sao lại bị vác đi luôn rồi?

 

“Chẳng lẽ người này là bạn của Tống Minh Kiệt?” Bách Lý Hồng Trang nhíu mày, khẽ thì thầm.

 

May mà nàng đã cho Tống Minh Kiệt uống độc dược trước, nàng không thể để tai họa như Tống Minh Kiệt tiếp tục sống sót để tìm nàng gây phiền phức.