Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 1137: Ngươi cố ý trêu ta!



Cùng với lời nói của Đông Phương Ngọc, vẻ mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc.

 

Tu luyện giả của Thiên Cương Tông đều là những người có thực lực mạnh mẽ, so về tu vi, họ tự nhiên không thể sánh bằng, nhưng chỉ cần họ thể hiện ra tiềm lực không tồi, vậy là được.

 

Dù sao, các tu luyện giả của Thiên Cương Tông cũng là từ bước đi của họ bây giờ mà thành.

 

Họ càng hiểu rõ hơn, Thiên Cương Tông còn có sự tồn tại của Hàn Khê Linh.

 

Chỉ cần nhìn vào biểu hiện cao ngạo của Hàn Khê Linh ở Lạc Vân sơn mạch trước đây, họ đến Thiên Cương Tông e là không tránh khỏi bị nàng ta chú ý.

 

Dù thế nào đi nữa, họ không thể trở thành điểm yếu để Hàn Khê Linh công kích Hồng Trang.

 

“Đúng vậy, bất luận là vì chính chúng ta hay vì Hồng Trang và Bắc Thần, chúng ta đều phải cố gắng.” Thôi Hạo Ngôn trầm giọng nói.

 

Hắc Mộc đi ở phía trước nghe được cuộc trò chuyện của Cung Thiếu Khanh và những người khác, trên mặt cũng nở nụ cười vui vẻ.

 

Những người bạn này của phu nhân đều là những người bạn thật sự tốt, luôn biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để suy nghĩ cho phu nhân và Thiếu tông chủ.

 



 

Thiên Cương Tông, tẩm cung của Thiếu tông chủ.

 

Tẩm cung của Đế Bắc Thần rất lớn, tự nhiên không chỉ có một căn phòng. Mấy ngày nay Bách Lý Hồng Trang vẫn luôn ở trong tẩm cung của hắn.

 

Bách Lý Hồng Trang đứng trước bàn sách của Đế Bắc Thần, trực tiếp mở ngăn kéo ra.

 

Thấy hành động của Bách Lý Hồng Trang, Đế Bắc Thần không khỏi kinh ngạc một lúc, lập tức muốn ngăn cản nàng.

 

Chỉ là, động tác của Bách Lý Hồng Trang còn nhanh hơn, lập tức lấy ra bức họa trong ngăn kéo.

 

Gương mặt xinh đẹp như ngọc hiện lên nụ cười trêu chọc, Bách Lý Hồng Trang nhìn Đế Bắc Thần nói: “Thành thật khai báo, bức họa này vẽ khi nào?”

 

Đế Bắc Thần nheo đôi mắt tuấn tú, “Sao nàng biết được?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thấy Đế Bắc Thần nói lảng sang chuyện khác, Bách Lý Hồng Trang cũng không để ý, cười nói: “Hôm đó Hàn Khê Linh đưa ta đến tẩm cung của chàng, chúng ta đã vào thư phòng.”

 

Nghe vậy, Đế Bắc Thần có chút bất đắc dĩ, hắn quả thật không nghĩ tới điểm này.

 

“Được rồi, bây giờ đến lượt chàng trả lời câu hỏi của ta.”

 

Bách Lý Hồng Trang cười duyên nhìn Đế Bắc Thần, đôi mắt đẹp lộng lẫy sáng ngời phảng phất như lấp lánh vô số vì sao nhỏ, chiếu sáng cả trái tim hắn.

 

Nhìn gương mặt minh diễm động lòng người trước mắt, ánh mắt Đế Bắc Thần càng thêm dịu dàng, hai tay trực tiếp nắm lấy bàn tay nhỏ tinh nghịch của Bách Lý Hồng Trang.

 

Đôi mắt tuấn tú nhìn vào đôi mắt sáng của Bách Lý Hồng Trang, trong mắt Đế Bắc Thần tràn ngập vẻ thâm tình, “Vẽ lúc nhớ nàng.”

 

Trước kia hắn chưa bao giờ nhớ một người như vậy, nhưng sau khi xa cách Bách Lý Hồng Trang, hắn mới biết được cảm giác nhớ nhung là thế nào.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Một ngày không gặp, tựa ba thu.

 

Khi xa nhau, hắn mới thật sự hiểu được ý nghĩa của những lời này, cho nên những lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, hắn liền bắt đầu vẽ tranh.

 

Trình độ vẽ của hắn không tốt, nhưng khi vẽ Hồng Trang lại thể hiện cực kỳ xuất sắc.

 

Bởi vì, từng nụ cười, từng ánh mắt của Hồng Trang đã sớm khắc sâu trong lòng hắn.

 

Thấy Đế Bắc Thần đột nhiên nhìn mình đầy thâm tình như vậy, Bách Lý Hồng Trang cũng ngẩn ra một lúc.

 

Nàng tất nhiên biết được sự thâm tình của Đế Bắc Thần, chỉ là hôm nay tình cờ vào thư phòng, nàng mới muốn trêu chọc một phen.

 

Giờ phút này nghe những lời tình sâu ý nặng của Đế Bắc Thần, nàng lại có chút không biết phải làm sao.

 

Đế Bắc Thần nhìn gương mặt dần ửng hồng của Bách Lý Hồng Trang, ý cười trong đáy mắt dần tăng lên, và nụ cười nơi khóe môi cũng có thêm một tia trêu chọc.

 

Nhìn nụ cười như hồ ly của Đế Bắc Thần, Bách Lý Hồng Trang lúc này mới phản ứng lại, “Chàng cố ý trêu ta!”

 

Đế Bắc Thần khẽ cười thành tiếng, “Nương tử luôn đáng yêu như vậy.”